Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Hắn, hắn còn muốn tiếp tục? Không phải chứ! Hắn muốn xông tầng sáu Linh Tháp hả?"
"Trời ạ, đã bao nhiêu năm không ai xông tầng sáu Linh Tháp! Hơn một trăm năm trước cũng từng có người xông, nhưng người ta là Chân Tiên!"
"Tầng kế tiếp, hình như là Chiến Hồn Chân Tiên thất kiếp lục tinh!"
"Hắn thật sự là Tán Tiên sao? Lời nói của hắn với Chiến Hồn là có ý gì? Hắn không quan tâm mình có phải Chân Tiên hay không?"
"Hắn chắc chắn không phải Chân Tiên, chúng ta cũng có thể cảm giác được Chân Tiên sau khi mở ra Tiên lộ, rõ ràng gia hỏa này chưa mở ra Tiên lộ. Chỉ là, thực lực của hắn cũng quá khoa trương!"
"Nếu hắn thật sự xông tầng sáu Linh Tháp, Bá Hạ tiên chủ ta... Có lẽ không chiêu mộ nổi nhân tài như thế..."
Lục Thần cũng mặc kệ những người khác nói như thế nào, lại quay về phòng tu luyện số 101, tiếp tục tu luyện.
Tuy vẫn Thiên Nộ Cuồng Thương chưa tiến triển chút nào, thế nhưng Lục Thần vẫn không buông tha, hắn đã nghĩ kỹ, trong thời gian tu luyện tám năm này, chỉ chuyên tâm tu luyện nhất trọng thương pháp này.
Quen tay hay việc, biết đâu luyện một chút sẽ có "đốn ngộ".
Dù không có tiến triển, thật ra cũng chỉ lãng phí thời gian một tiếng mà thôi, vụ mua bán có lời như thế, ngu sao mà không làm.
Huống chi, mỗi lần đi ra ngoài, còn có thể có một đối thủ không tệ để thực chiến cường hóa kỹ năng, đây là điều vô cùng quan trọng với Lục Thần.
Hiểu rõ thực lực của Hư Không Diệt Thần Thương, trải qua Chiến Hồn, cũng có thể suy đoán thực lực bản thế của một Chân Tiên!
Lúc về đến phòng, dây leo đã chiếm cứ hơn nửa căn phòng, khiến Lục Thần chỉ có một chỗ nhỏ để dung thân.
Lục Thần không để ý, khoanh chân ngồi xuống.
Nhớ lại trước đó nhân viên công tác kia kỳ quái hỏi hắn, Lục Thần không nhịn được cảm thấy buồn cười, "Công pháp thí luyện cũng như ăn thức ăn tự chọn, đã tiêu tiền nhất định phải ăn hồi vốn, nhất định phải thông quan mới thôi, còn hỏi ta có muốn tiếp tục hay không, không biết nghĩ thế nào!"
Sau một tiếng, tầng sáu Linh Tháp, Lục Thần xuất quan khiêu chiến Chiến Hồn Chân Tiên thất kiếp lục tinh.
Bắt đầu từ một tầng này, có vẻ như đã đạt đến hạn mức cắn nuốt cao nhất của dây leo, hiệu quả phòng tu luyện đã ngừng lại một giờ bên ngoài bằng 12 năm!
Nhưng điều này cũng không thể cản Lục Thần tiếp tục tu luyện.
Sau một tiếng, tầng bảy Linh Tháp, Lục Thần xuất quan khiêu chiến Chiến Hồn Chân Tiên bát kiếp thất tinh.
Lại sau một tiếng, tầng tám Linh Tháp, đối mặt Chiến Hồn Chân Tiên cửu kiếp bát tinh.
Một giờ cuối cùng kết thúc, khi Lục Thần rời khỏi phòng tu luyện, dây leo tản ra, khu quan chiến đã người đông nghìn nghịt, ba tầng trong ba tầng ngoài bu đầy người.
Ngày hôm nay, sắp có người khiêu chiến tầng chín Linh Tháp!
Chiến Hồn Chân Tiên cửu kiếp cửu tinh!
Mặc kệ có phải Tiên chủ hay không, lúc này đám người trong Thường Thục thành đều muốn nhìn trận chiến thịnh thế mấy trăm năm nay cũng không xuất hiện!
Tâm trạng Lục Thần không tốt, hắn đã tìm hiểu Thiên Nộ Cuồng Thương mấy thập niên, lại không tiến triển chút nào!
Dù hắn cẩn thận như thế nào, một khi kỹ năng gần bạo phát, linh lực sẽ bị mất khống chế.
Hắn cũng không nhớ rõ mình đã thử tiến hành bao nhiêu lần, lần lượt thất bại, lần lượt thử lại, đã khiến hắn lực lao lực quá độ.
Chẳng lẽ, ta không thể luyện thành một chiêu này?
"Tại ở trong không gian tu luyện kia vài thập niên cũng không có chút tiến bộ nào, cảm giác cả người đều già rồi..." Lục Thần lắc đầu đi ra từ trong phòng.
Xem ra, việc tìm hiểu công pháp đã không thể trợ giúp hắn tu luyện.
Lúc này, nhân viên công tác run rẩy chạy chầm chậm qua đây, "Đại nhân, sắp bắt đầu thí luyện công pháp rồi."
Lục Thần liếc mắt nhìn đối phương, ỉu xìu nói, "Ta biết, không cần ngươi nói cho ta biết!"
"Không phải, lần thí luyện này khác với lúc trước!" Người kia vội la lên.
Lục Thần cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, "Có gì khác?"
"Lúc này, bởi vì đối thủ vô cùng cường đại, cho nên ngươi có thể sử dụng thủ đoạn phụ trợ khác!"
Lục Thần khẽ nhíu mày, "Cửu kiếp cửu tinh, không phải chỉ nhiều hơn trước đó một tinh, ta thấy thực lực tăng lên của tầng này, còn không nhiều bằng sự tăng lên trước đây."
"Đại nhân, không phải như thế, mỗi Chiến Hồn có tỷ lệ khác biệt với hồn thức của chủ nhân, thực lực không giống với thường ngày! Hơn nữa, lần này đối thủ của ngài không phải nhân loại."
Lục Thần kỳ quái nhìn về phía người kia, "Đâu không phải Tiên Vực Nhân tộc sao? Ở đâu ra Chân Tiên ngoại tộc?"
"Cũng không tính được là ngoại tộc, mà là... Đại nhân có biết bản thể của khu thí luyện này là gì không?"
"Không biết."
"Hồng Mông cổ thụ!"
"À? Hồng Mông cổ thụ?"
"Đúng vậy, Hồng Mông cổ thụ, nhất diệp nhất thế giới, thật ra căn phòng tu luyện trước đó là trên phiến lá của cổ thụ. Tuy nói nơi đây chỉ là một chi nhánh rất nhỏ của Hồng Mông cổ thụ, nhưng cũng có năng lực giống nhau." Người kia tiếp tục nói, "Đối thủ tiếp theo của đại nhân là ý thức của Hồng Mông cổ thụ."
"Không phải chứ, Hồng Mông cổ thụ chỉ có cửu giai cửu tinh?" Lục Thần nghi ngờ nói.
"Không phải, nó chỉ trình diễn ra một phần mười thực lực của Chân Tiên cửu giai cửu tinh, trên cơ bản giống một Chiến Hồn Chân Tiên cửu kiếp cửu tinh cường đại."
"Đại nhân, tuy nói Hồng Mông cổ thụ chỉ trình diễn thực lực một Chiến Hồn Chân Tiên cửu kiếp cửu tinh, thế nhưng nó thông hiểu kỹ năng đếm mãi không hết, nếu nó thật sự là Chiến Hồn Chân Tiên cửu kiếp cửu tinh, cũng là người mạnh nhất, lúc này lại để ngài dùng một loại công pháp để đối phó, vậy không có khả năng chiến thắng."
Trong đôi mắt đần độn vô vị của Lục Thần dần phát sáng.
Đối thủ càng mạnh, hắn càng hưng phấn, đây là khuyết điểm của hắn từ khi tiến vào Cửu Thiên!
"Người mạnh nhất... Đáng tiếc cũng chỉ là Chiến Hồn, nhưng ít ra còn thú vị hơn những Chiến Hồn trước đó một chút! Có thể sử dụng kỹ năng phụ trợ khác đúng không?"
"Đúng, nhưng không thể sử dụng kỹ năng công kích khác."
Lục Thần gật đầu, trực tiếp xoay người đi về phía lôi đài!
Khi Lục Thần đứng lên lôi đài, toàn bộ hai tòa nham thạch bao quanh khu tu luyện đã rút xuống dưới nền đất, phạm vi lôi đài trực tiếp lớn hơn không chỉ gấp mười lần!