Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần quay đầu nhìn thoáng qua, phòng tu luyện của hắn đã biến mất.
"Chắc dây leo nhỏ kia là một phần của Hồng Mông cổ thụ, không có nguy hiểm mới đúng."
Thu hồi suy nghĩ, Lục Thần quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Lôi đài đã trở nên rộng hơn nhiều, không có sự biến hóa khác, chỉ là lúc này trên lôi đài ngoại trừ Lục Thần, cũng không có những người khác.
Ngay lúc Lục Thần đang tìm kiếm đối thủ của mình, từ dưới nền đất vươn ra vài gốc dây leo, đan xen quấn quanh vào nhau, hình thành đường nét kinh mạch hình người, tăng thêm bắp thịt, bao trùm làn da...
Không lâu sau, một nữ tử tuyệt mỹ xuất hiện ở trước mặt Lục Thần.
Sau khi lá xanh bao trùm, biến thành quần dài màu xanh biếc trên người nàng.
Lục Thần trơ mắt nhìn những dây leo đó biến thành một người lớn sống sờ sờ, hơi đỏ mặt... Trong quá trình nữ nhân này thành hình, Lục Thần thấy được không ít hình ảnh không nên thấy...
Tuy biết đây không phải là một chân nhân, nhưng Lục Thần luôn cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Lại quay đầu nhìn những người đang quan chiến, mỗi một người đều bất vi sở động, trấn định tự nhiên.
Lục Thần thở dài một hơi, quả nhiên đều là người từng trải, chuyện thường ngày ở huyện.
Xem ra, sẽ không có hy vọng tìm được một tiên nữ ở Tiên Vực.
Người đối diện lên tiếng, "Làm sao, xấu hổ à?"
"Không, không có! Đùa gì thế, có cảnh đời nào mà ca chưa thấy!" Lục Thần thẳng lưng nói.
Nữ nhân kia che mặt cười, "Đúng vậy, có thể thấy ngươi là người từng va chạm xã hội, cho nên lúc trước mới có thể sờ cơ thể người ta, đúng không?"
Lục Thần suýt nữa phun ra một ngụm máu, ngước mắt nhìn nữ tử tuyệt mỹ kia, "Ngươi, ngươi không phải là... Dây leo nhỏ chứ?"
"Toàn bộ nơi này đều là một bộ phận trong thân thể ta, ngươi cứ nói đi?"
Lục Thần lại hít một hơi khí lạnh, khá lắm, đối thủ cuối cùng của hắn lại là tiểu gia hỏa trong phòng!
Trong mắt nữ nhân lộ ra ý cười, "Ta không ngại nói cho ngươi biết, ta cũng biết Tốc Ảnh Thương, Nghịch Thần Du Long, ngươi muốn thắng ta là điều không thể nào!"
Lục Thần hơi ngạc nhiên, "Ngươi, ngươi học trộm kỹ năng của ta!"
"Đây đâu được gọi là học trộm, ta không học được thứ ngươi tự tu luyện trong đầu, nhưng ngươi xông tám tầng Linh Tháp, ngươi luyện thương trong thân thể của người ta ở đây, người ta không muốn học cũng không được..." Nói xong, nữ nhân còn tỏ ra xấu hổ.
Lục Thần trừng mắt nhìn nữ nhân, "Ngươi, ngươi chỉ xem ta dùng chiêu thức đã học được thương pháp của ta?"
"Linh khí nơi này đều do ta khống chế, nếu ta thăm dò linh khí vận chuyển trong chiêu thức của ngươi, tất nhiên sẽ biết chiêu thức của ngươi. Còn ngộ tính gì gì đó, ta đã tập được không dưới ngàn vạn loại kỹ năng, có lẽ cũng không kém hơn ngươi." Nói xong, nữ nhân thả dây leo ra từ trong tay, dây leo nhúc nhích hình thành ngoại hình của một cây trường thương.
Một lát sau, trong tay nữ nhân có thêm một thanh trường thương thoạt nhìn giống Hư Không Diệt Thần Thương như đúc!
"Ta cũng có thể bắt chước vũ khí của ngươi."
Lục Thần cau mày.
Nếu đối phương nói là sự thật, vậy e rằng lần này thật sự rắc rối.
Hắn chỉ có thể sử dụng kỹ năng phụ trợ và Hư Không Diệt Thần Thương, mà đối phương không bị hạn chế!
Còn như thuộc tính, Hồng Mông cổ thụ cũng không cho hắn!
Hắn không có bất kỳ ưu thế nào khi đánh một trận với Hồng Mông cổ thụ, còn bị áp chế toàn diện!
"Tám trăm năm, ngươi là người đầu tiên khiến ta cảm thấy hứng thú như vậy trong tám trăm năm qua." Nữ nhân cười rất quyến rũ, "Ồ, không đúng, phải nói, ngươi là người đầu tiên khiến ta thấy hứng thú trong mấy nghìn năm qua!"
"Một kẻ phàm nhân lại xông Tiên Vực, thật sự là việc chưa từng nghe thấy! Đúng không?"
Vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức lặng ngắt như tờ!
Một kẻ phàm nhân? Đã không cần phải giải thích lời này có ý gì nữa.
Người số 101 còn không phải là Tán Tiên!
"Tiểu tử, ta niệm tình ngươi đối xử tốt với người ta như vậy, ta đồng ý với ngươi, nếu ngươi thắng, ta sẽ cho ngươi một phần thưởng đặc thù!"
Lục Thần hơi híp mắt lại.
Nữ nhân nhanh chóng thu hồi nụ cười, "Thế nhưng, nếu ngươi thua, vậy xin lỗi, ta sẽ không nương tay, dù sao ta thật sự rất muốn ngươi vĩnh viễn bị nhốt trong cơ thể người ta..."
Khóe mắt Lục Thần giật giật, hắn nên thắng một trận này như thế nào?
E rằng một chiêu mà hắn chưa từng trình diễn là hy vọng duy nhất
Nhưng bây giờ hắn còn chưa lĩnh ngộ Thiên Nộ Cuồng Thương...
"Chuẩn bị xong chưa?" Nữ nhân mỉm cười quyến rũ với Lục Thần, "Người ta sắp đến đấy."
Đột nhiên, nữ nhân trực tiếp rút thương ra!
Lục Thần vô cùng quen thuộc với một thương này! Đúng là đệ nhất thức của Diệt Thần Thương, Tốc Ảnh Thương!
Tốc độ thương thứ nhất của nữ nhân này không hề chậm hơn Lục Thần, cả người tiến vào trạng thái kỹ năng tinh thể, bắn về phía Lục Thần.
Ở trên đường công kích, nàng liên tục thêm vào ba thương, đã đạt được cường độ Tốc Ảnh Thương cấp bốn.
Tốc độ này không thể dùng mắt thường bắt được, không thể bắt được bóng dáng đối thủ thì không thể sử dụng Nghịch Thần Du Long để đón đỡ.
"Thần Ma Thông Thiên Mục!" Lục Thần lập tức mở Thiên Mục.
"Nghịch Thần Du Long!"
Trong chốc lát, một tiếng nổ ầm vang, vòng linh lực đẩy ra từ giữa sân, đụng vào Phòng Ngự Trận phát ra tiếng nổ ầm ầm!
Ngay sau đó, hai người đứng giữa sân đồng thời bị đánh văng ra!
Lục Thần trực tiếp bị đánh lui, cả người như đạn pháo đâm thẳng vào dây leo ở sát biên giới, sức trùng kích to lớn khiến hắn nôn ra mấy ngụm máu tươi.
Ở phía bên kia, nữ nhân chỉ lùi lại hai bước đã ổn định thân hình, nhưng nàng cũng không có ý thừa thắng xông lên, hơi hăng hái nhìn Lục Thần nôn ra máu.
"Ngươi lại có thể đỡ được bốn thương thêm vào Tốc Ảnh Thương! Xem ra ta vẫn đánh giá thấp ngươi."
Khó khăn lắm Lục Thần mới thở chậm lại, ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhân.
Vừa nãy hắn cũng chưa hoàn toàn đẩy ra công kích của Tốc Ảnh Thương, đã khiến bản thân bị trọng thương.
Cũng không phải Nghịch Thần Du Long đệ nhị thức không mạnh mẽ bằng đệ nhất thức, mà là hắn chưa nắm chắc thời gian ra tay tốt nhất.
"Nãi nãi, ngay cả kỹ năng của ta cũng không đỡ nổi! Quá kém!" Lục Thần lắc đầu.
Vừa nói xong, bóng dáng Lục Thần đột nhiên bạo khởi, đã dùng Tốc Ảnh Thương!