Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Ba tên này đều tỏ vẻ ghét bỏ, bộ dạng giống như chỉ có rác rưởi mới ăn thứ này, điều này khiến Lục Thần cực kỳ xấu hổ.
"Ta tới Cửu Thiên lâu như vậy mới lần đầu gặp được thứ này, kết quả mỗi người các ngươi đều ghét bỏ như thế? Quên đi, không muốn thì ta sẽ đưa cho người khác."
Đúng lúc này bỗng nhiên keng một tiếng, một tấm gương đồng rơi trên mặt đất.
Lục Thần cùng Tiểu Thú nhìn về phía âm thanh phát ra, nhìn thấy Đại Hoàng trừng đôi mắt, vẻ mặt ủy khuất đứng ở nơi đó.
Ngay cả Cửu Chuyển Kim Ô Kính cũng rớt xuống!
Đây là mạng của nó!
"Gâu gâu gâu uông!"
Các ngươi nói ai là rác rưởi! Chờ ta thức tỉnh rồi, mỗi người các ngươi đừng có bỏ chạy!
Đại Hoàng tức giận nói.
Tiểu Thú nhìn một cái, lập tức rụt cổ lại: "Đại Hoàng, ta, ta không phải cố ý..."
Tiểu Mao Đoàn nhanh chóng chạy lên trên tay Lục Thần, đưa Tiến Giai Đan đến trước mặt Đại Hoàng.
Tiểu Nguyên thì cọ cọ Đại Hoàng, cái đầu lớn của nó cọ một cái, Đại Hoàng đã bị đẩy ra một khoảng cách.
Đại Hoàng cũng không khách sáo, một ngụm nuốt xuống Tiến Giai Đan.
Lục Thần đi tới trước mặt Đại Hoàng, kinh ngạc nhìn Đại Hoàng: "Đại Hoàng, ngươi chắc chắn ngươi ăn thứ này có tác dụng sao?" Nói xong, Lục Thần khom lưng nhặt lên tấm gương đồng trên mặt đất giúp Đại Hoàng.
Vừa cầm lên tấm gương đồng, Lục Thần sửng sốt một chút.
Nhất Chuyển Kim Ô Kính? Thứ này, từ Cửu Chuyển Kim Ô Kính biến thành Tam Chuyển, hiện tại lại biến thành Nhất Chuyển rồi hả?
Ăn Chiến Sủng Tiến Giai Đan xong, Đại Hoàng cuộn người lại, ngủ thiếp đi.
Lục Thần muốn hỏi nó cũng không có cơ hội, chỉ có thể cất Kim Ô Kính cho nó trước.
Một lát sau, Lục Thần và Tán Tiên Trái Đất đều chuyển vào Thánh Linh Động Thiên.
Khi nhận được động phủ, Lục Thần còn đồng thời nhận được Truyền Tống Phù, ở Thất Trọng Thiên, chỉ cần có Truyền Tống Phù, dù bao xa cũng không tính là có khoảng cách.
Tuy chỉ là động phủ trung đẳng, thế nhưng nơi đây không chỉ lớn hơn Cửu Tinh Động Thiên gấp đôi.
Bên trong động phủ tràn đầy linh lực, dù là phòng nghỉ ngơi cũng có nồng độ linh khí khá cao, chứ đừng nói đến là phòng tu luyện.
Nơi này có ba mươi phòng tu luyện sơ cấp, ba phòng tu luyện trung cấp, mặc dù đều là phòng tu luyện sơ cấp nhưng hiệu quả vẫn mạnh hơn Cửu Tinh Động Thiên một nửa, còn linh lực có thể nhận được ở ba phòng tu luyện trung cấp thì cao hơn gấp đôi phòng tu luyện của Cửu Tinh Động Thiên!
Cuối cùng Lục Thần đã hiểu rõ vì sao giá tiền của động phủ trung đẳng đắt hơn động phủ hạ đẳng gấp mười lần!
"Ha ha, ăn ngủ ở chỗ này cũng có thể tu luyện." Kim Loan vui vẻ cười to, nói.
"Nói nhỏ chút, đừng làm phiền Cửu Nhi cô nương." Cổ Viêm nói.
Không lâu sau, Ly Thương cũng đã quay về, hắn ta đưa hai phòng tu luyện trung đẳng mua được cho Lục Thần.
Lục Thần đưa một động phủ trong đó cho Diệp Phàm, một động phủ khác tạm thời giữ lại cho Cửu Nhi, đợi nàng tỉnh lại thì đưa cho nàng.
"Sư phụ, đã nói đừng mua cho ta." Diệp Phàm vừa nói, vừa nhận lấy Truyền Tống Phù: "Ngươi đừng mua cho ta, đưa tiền cũng được mà! Ta sẽ tìm cơ hội để bán, nơi này của ngươi lớn như vậy, ta sống chen ở chỗ này của ngươi không được sao?"
Lục Thần suýt nữa phun máu, hắn đột nhiên nghĩ đến một việc, hỏi: "Tình hình tài vụ của Thần Ma Thánh Viện thế nào?"
"Có Huyền Giáp Vương sư huynh ở đó thì có thể kém sao? Chỉ là bản thân ta làm viện trưởng sáu năm, hiện tại nợ Huyền Giáp Vương sư huynh hơn hai ức linh thạch." Diệp Phàm lắc đầu thở dài nói.
"Trước đây ta coi trọng tiền lương của viện trưởng, ai ngờ... Ai ngờ sau khi có tiền lương, ta lại thiếu nợ nhiều hơn..."
"Nếu không phải Huyền Giáp vương sư huynh ép quá gắt, ta vốn định sang năm mới độ kiếp."
Khá lắm, Diệp Phàm độ kiếp thành Tiên là bởi vì bị người ta ép trả nợ! Lục Thần cũng không thể không bội phục tiểu tử này.
Nhưng dù Diệp Phàm độ kiếp thành Tiên thì đó cũng là một tên Tiên nghèo.
"Vậy ngươi độ kiếp thì sau này trả thế nào?"
"Haizz, tiền chắc chắn là cần phải trả, chờ ta có tiền, thử xem có thể hạ giới hay không."
Lục Thần lắc đầu, hắn không nghi ngờ việc Diệp Phàm sẽ trả tiền, thế nhưng phải đợi đến lúc Diệp Phàm có tiền, không biết phải chờ đến bao giờ...
"Như vậy đi, ta sẽ rút ra hết những công pháp trang bị ta cần, chắc là còn dư lại một chút, đến lúc đó ta sẽ mua lại động phủ của ngươi, dù sao sau này cũng cần dùng đến."
Lục Thần trở lại gian phòng của mình, chuẩn bị rút ra vật phẩm.
15000 linh phiến, đầu tiên Lục Thần tiếp tục rút ra Liệt Diễm Phần Thiên.
Tiên thuật này lại cần tới 500 linh phiến mới có thể rút ra! Nhiều hơn Tiên thuật bình thường gấp đôi!
Tiếp theo là Thần Ma Vô Cực Kiếm.
Những trang bị khác trong bộ Thần Ma, ngoại trừ Thần Ma Cửu Biến nhiều hơn một chút, còn lại đều là 1000 linh phiến, Lục Thần nghĩ tên này cũng không cần quá nhiều linh phiến.
Một phiến, hai phiến... 1000 phiến... Không có phản ứng!
"Con bà nó, không phải đâu, còn chưa đủ?"
2000 phiến, không có phản ứng...
Lục Thần hít vào một hơi: "Đại ca, ngươi, ngươi đã gấp đôi người khác, còn không ra?"
Đúng lúc này, trong đầu Lục Thần vang lên giọng nói của Thâu Thiên: "Giá cả rút ra vũ khí luôn là cao nhất trong bộ trang bị. Hơn nữa giá cả rút ra vật phẩm sở hữu khí linh vượt xa những trang bị còn lại, bình thường sẽ từ gấp năm lần vũ khí bình thường trở lên."
"Hả? Mắc như vậy!"
Thâu Thiên tiếp tục nói: "Có thể không chỉ nhiêu đó!"
"Tính chất của Thần Ma Vô Cực Kiếm cực kỳ đặc biệt, nó là Thần khí cực kỳ hiếm thấy có thể tự động tăng thực lực, dù là trong bộ Thần Ma Nghịch Mệnh cũng không món thứ hai nào sở hữu năng lực như thế!"
"Đừng xem nó chỉ là một năng lực cắn nuốt, sau khi có Thần Ma Vô Cực Kiếm, nó có thể không ngừng tăng cao giới hạn thuộc tính của bộ Thần Ma Nghịch Mệnh!"
"Vô Cực Kiếm cắn nuốt trang bị để cường hóa bản thân và thực lực của chủ nhân... Lục Thần, ngươi còn nhớ rõ Vô Cực Kiếm đã từng nuốt bao nhiêu trang bị không?"
Lục Thần đầu đầy vạch đen, "Ta, ta không nhớ rõ... Lẻ tẻ không nói, chỉ tính lần trong Kiếm Trủng ở Tiên Thi Trủng thì chắc cũng cỡ mấy chục vạn..."