Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1710 - Chương 1697: Ăn Ngủ Không Yên (15/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1697: Ăn ngủ không yên (15/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Mấy chục vạn... Có thể giá cả rút ra còn phải gấp vài lần..."

"Cái này..." Vừa rồi Lục Thần còn rằng mình đã đột ngột giàu, giờ hắn lại đột nhiên phát hiện hình như mình cũng không giàu hơn Diệp Phàm bao nhiêu.

Đập xuống một vạn linh phiến, Thần Ma Vô Cực Kiếm vẫn không có phản ứng.

Lục Thần nhanh chóng dừng lại, rút ra tất cả những trang bị công pháp còn chưa rút ra.

Kết quả cũng chỉ tốn không đến 100 linh phiến.

Còn lại hơn bốn ngàn, Lục Thần lại đập xuống bốn ngàn, vẫn không thể rút ra Vô Cực Kiếm.

Lục Thần muốn giữ lại mấy trăm linh phiến trong tay, cuối cùng chỉ có thể tạm thời bỏ đi ý định rút ra Vô Cực Kiếm trong đầu.

Ra khỏi gian phòng, Lục Thần nhìn Diệp Phàm một chút, lắc đầu nói: "Ngươi tự bán động phủ của mình đi, ta không mua nổi."

"Không phải chứ, sư phụ, ngươi, vừa rồi ngươi còn một vạn rưỡi, sao chỉ một lát đã không có rồi?" Diệp Phàm cả kinh nói.

"Ta quăng một vạn bốn vào Vô Cực Kiếm, vẫn rút không được."

Diệp Phàm trợn tròn đôi mắt, hắn ta cũng rút ra không ít công pháp trang bị, tất nhiên hiểu rõ giá trị của một vạn bốn ngàn linh phiến, số tiền này đủ mua trọn bộ trang bị cho mười mấy người!

"Sư phụ, không thì chúng ta đi làm công đi!" Diệp Phàm đề nghị.

Lục Thần liếc mắt nhìn Diệp Phàm: "Làm công cái gì! Làm công có thể phát tài sao!"

"Vậy thì, đánh Tiên Đấu?"

"Tiên Đấu cũng không kiếm được mấy đồng tiền, Chân Tiên đều có tọa độ, có tọa độ không thắng được linh phiến, Tán Tiên... Ta không muốn cướp đồ vật của Tán Tiên." Lục Thần nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên nghĩ ra: "Ta đi đến tòa thành gần đây xem thử."

"Sư phụ, chờ hai ngày đi, chờ Cửu Nhi tỷ tỉnh rồi chúng ta cùng đi! Chúng ta cũng còn thiếu không ít linh phiến rút ra."

Diệp Phàm cũng không đơn giản, động phủ trung đẳng 2000-3000, trừ đi một ít chi phí chênh lệch giá thì cũng có 2000, kết quả còn chưa đủ dùng.

Còn Cửu Nhi chắc chắn cũng cần một lượng lớn linh phiến, có lẽ bộ Ám Thực của nàng cũng không rẻ.

Lục Thần suy nghĩ một chút, nếu Trái Đất tạm thời an toàn, vậy chờ thêm hai ngày cũng không sao.

Ba ngày sau, khi Lục Y Y đang nghiên cứu phối phương mới, trong lúc vô tình phát hiện Cửu Nhi đã mở mắt, vội vàng tới thông báo cho Lục Thần.

"Cửu Nhi!" Lục Thần bước nhanh đi tới trước giường Cửu Nhi: "Cuối cùng ngươi đã tỉnh!"

"Vô Danh... Thật ra ta đã sớm tỉnh, cũng nghe các ngươi nói một số chuyện, chỉ là ta đang liên tục tu luyện nên không thức tỉnh." Cửu Nhi ngồi dậy, nhìn Thánh Linh Động Thiên một chút: "Đây là nhà mới của các ngươi?"

Lục Thần vui mừng nhìn Cửu Nhi, "Lần này đa tạ ngươi cùng Diệp Phàm, đúng rồi, ta mua cho ngươi động phủ mới."

Cửu Nhi nhu tình nhìn Lục Thần, mỉm cười: "Không phải Diệp Phàm đã nói không cần mua động phủ mới cho chúng ta sao? Dù không giúp các ngươi, chắc ta cũng sẽ bán đi động phủ, trước tiên đổi một ít linh phiến rút ra."

Lục Thần nói: "Các ngươi giúp ta ân tình lớn như vậy, một động phủ làm sao có thể đại biểu được."

"Ta nói hai người các ngươi đừng khách sáo như vậy." Tiểu Lục bưng một chén nước, nhìn hai người này nói chuyện, trong lòng cũng thật sốt ruột, đặt chén trà xuống, ý tứ sâu xa nói: "Tiểu Thú và Tiểu Mao Đoàn đều đang đi chơi với Đại Hoàng."

Nói xong nàng còn hung hăng nháy mắt với Lục Thần.

"Tiểu Lục, mắt ngươi không sao chứ..." Lục Thần ân cần hỏi han.

Tiểu Lục đỡ trán, thở dài một hơi: "Có thể là mù rồi, ngay cả lão đại là ai ta cũng không nhìn ra, là ta sai rồi..."

Lần này Cửu Nhi giúp Lục Thần một đại ân, điều này khiến Lục Thần lập tức nghĩ tới tình cảnh ở Nhị Trọng Thiên, khi đó Trái Đất thôn bị Thanh Lang uy hiếp, cũng là Cửu Nhi đứng ra giúp hắn.

"Cửu Nhi, lần trước quên hỏi ngươi, các ca ca của ngươi đâu?"

"Trước khi Ám Thực thức tỉnh thì ta đã rời xa bọn họ, ta sợ mình làm tổn thương bọn họ." Cửu Nhi thở dài một hơi.

Lục Thần không khỏi hơi đau lòng nhìn Cửu Nhi, qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn bị Ám Thực giam cầm khống chế một mình, còn hắn thì bận bịu tới mức không giúp đỡ được gì.

Nhưng hiện tại đã tốt rồi, tạm biệt ở Nhất Trọng Thiên, tạm biệt ở Nhị Trọng Thiên, tạm biệt ở Lục Trọng Thiên, nhưng hiện tại bọn họ lại đang đoàn tụ ở Thất Trọng Thiên.

"Tình cảnh thế giới của ngươi thế nào?" Lục Thần hỏi.

"Thời kỳ bảo vệ còn mấy chục năm, tọa độ có một số nằm trong tay bốn, năm Chân Tiên, nhưng thực lực của bọn họ đều không phải quá mạnh."

Lục Thần gật đầu, xem ra tình cảnh tinh cầu của Cửu Nhi cũng rất khẩn trương.

"Cửu Nhi, kiếp số của ngươi không thấp hơn Diệp Phàm chứ?" Lục Thần hỏi.

"Ta là cửu kiếp... Diệp Phàm đã nói với ta hắn là thập kiếp, từ trước đến nay Thiên Kiếp vượt qua cửu kiếp ít càng thêm ít, chắc Diệp Phàm có một số việc không muốn người khác biết nên mới đưa tới Thiên Kiếp thập kiếp."

Lục Thần khẽ nhíu mày, Cửu Nhi sở hữu bộ Ám Thực hoàn chỉnh cũng mới cửu kiếp, còn tiểu tử Diệp Phàm kia lại là thập kiếp!

"Đúng rồi." Cửu Nhi đột nhiên nói: "Diệp Phàm có một tử địch, là tổ tông của hắn, hắn ta đã huyết tẩy mạch của Diệp Phàm, cướp đi tâm pháp của Diệp Thiên Đế, hiện tại là một trong ba Tiên Tôn của Nhân tộc!"

Lục Thần cau mày, chuyện này hắn đã từng nghe Ly Thương nói.

Tử địch của Diệp Phàm, Lăng Thiên Tiên Tôn Diệp Thiên Đế!

Còn về Lăng Thiên Tiên Tôn, thật ra Lục Thần đã sớm quen biết hắn ta.

Thiên Uy Kỳ Cục ở Nhị Trọng Thiên chính là do Lăng Thiên Tiên Tôn để lại!

"Ba Tiên Tôn Nhân tộc, Diệp Thiên Đế!" Lục Thần hơi híp mắt lại: "Xem ra chúng ta sớm muộn gì cũng phải gặp một lần!"

Nói vậy, Lục Thần, Diệp Phàm, Cửu Nhi đều cần nhanh chóng tăng thực lực lên!

Lục Thần hít sâu một hơi, trước tiên tạm thời bỏ xuống việc này, nói với Cửu Nhi: "Cửu Nhi, ta và Diệp Phàm dự định đi đến Tiên thành gần đây xem có cơ hội gì không, ngươi muốn cùng đi với chúng ta không?"

"Có." Cửu Nhi lập tức nói: "Thất Trọng Thiên cũng có rất nhiều Tiên duyên, nếu chúng ta luôn tu luyện ở động phủ sẽ không gặp được!"

"Thân thể của ngươi không có vấn đề gì chứ?"

"Không thành vấn đề!"

Lục Thần gật đầu, "Tốt, ta đi xem Đại Hoàng, đợi một chút rồi chúng ta liền đi."

Bình Luận (0)
Comment