Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1723 - Chương 1710: Sự Chênh Lệch Giữa Người Với Người (13/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1710: Sự chênh lệch giữa người với người (13/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Thần suy nghĩ một chút, đơn giản thu lại ba bộ khôi lỗi, chỉ chừa lại một.

Nếu góp không đủ bốn bộ khôi lỗi đại địa, vậy ba bộ xếp chung với nhau cũng không kém nhiều lắm.

"Không biết là ai trong Nhất Tuyến Thiên đang khống chế Thủ Vệ Đại Địa, thế nhưng thủ pháp cũng không xuất sắc, lúc càn khôn nghịch chuyển vì để tránh thủ vệ tự đánh bị thương, trực tiếp buông tha khống chế, lúc ta cướp đoạt khôi lỗi cũng không ngăn cản, xem ra có thể là trình tự thao túng nào đó." Lục Thần suy nghĩ nói, "Nói vậy, rất có thể Thủ Vệ Đại Địa đang chấp hành mệnh lệnh cố định của một Tiên nhân để lại."

"Trong Khôi Lỗi Thuật cũng có phương pháp khống chế theo chỉ lệnh cố định, nếu là như vậy, vậy cũng có thể thao túng thủ vệ ở trong trạng thái càn khôn nghịch hành."

"Chắc ta có thể dùng bọn họ tới thử nghiệm chiêu thức?"

Nghĩ tới đây, Lục Thần thử hạ mệnh lệnh công kích cho tên thủ vệ này.

"Công kích Nham Băng Quyền một lần."

Khôi lỗi kia bỗng nhúc nhích, đấm ra một quyền, tiếp theo cả người bay ra ngoài.

Lục Thần thì dựa vào mối liên hệ với khôi lỗi, quan sát linh lực vận chuyển trong cơ thể khôi lỗi.

Lúc hoàn toàn đứng ở góc độ người đứng xem quan sát linh lực biến hóa, Lục Thần thấy càng rõ ràng hơn.

"Ừm? Hình như linh lực trong cơ thể thủ vệ, lúc ra chiêu đã bị lực lượng nào đó mạnh mẽ hấp dẫn, dẫn đến phương hướng xảy ra sự biến hóa..."

Thủ vệ chạy về từ đằng xa, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì.

Nham Băng Quyền cũng không tổn thương tổn quá lớn đến cơ thể của nó.

Lục Thần gọi ra hai khôi lỗi khác, bảo vệ ở bên cạnh mình, hắn lại tiến vào trạng thái vô ngã, tự quan sát linh lực của thủ vệ.

Lục Thần để thủ vệ lần lượt ra chiêu, lần lượt quan sát sự biến hóa linh lực của bọn nó.

Lần lượt quan sát, cộng thêm trước đây hắn đã tự thử hơn một nghìn lần, cuối cùng Lục Thần đã nhìn ra chút đầu mối.

"Quả nhiên là lực hấp dẫn cường đại gây ra!" Lục Thần rời khỏi trạng thái vô ngã, ánh mắt nhìn về phía Cửu Thiên Hằng Tinh ở chân trời, "Vật kia lại mạnh như vậy, trực tiếp thay đổi phương hướng vận chuyển linh lực trong cơ thể những người khác?"

"Thật sự khó có thể tưởng tượng, rốt cuộc trước đây là ai thu phục chí bảo như thế..." Lục Thần không tự chủ đã có ý tưởng với Cửu Thiên Hằng Tinh.

Tuy nói Cửu Thiên Hằng Tinh chỉ treo ở bầu trời thế giới ngầm, nhưng lại như nhật nguyệt, thấy được nhưng không cảm giác được.

Lục Thần lắc đầu, Linh Lung nói bây giờ vật kia đã không ổn định, dù chiếm được cũng khó khống chế, thậm chí còn bị phản phệ.

Nếu không chiếm được, vậy Lục Thần chỉ có thể đặt sức lực vào việc nghĩ cách phá giải.

"Phương hướng linh lực bị Cửu Thiên Hằng Tinh thay đổi, không thể dự đoán được phương hướng, nói cách khác, muốn đối đầu với càn khôn nghịch chuyển, vậy sau khi linh lực trong cơ thể bị thay đổi, phải lập tức thăm dò phương hướng thay đổi, lại nhanh chóng sửa lại phương hướng linh lực trong cơ thể."

"Chỉ là, lúc ra chiêu thường là trong nháy mắt, dù cho ta có thể làm được vận linh như thực, cũng không thể làm ra phản ứng trong thời gian ngắn..."

Lục Thần hít sâu một hơi, bây giờ hắn đã thăm dò được nguyên lý càn khôn nghịch chuyển, cũng nghĩ ra cách đối phó, vẫn không thể làm được việc tùy ý khống chế linh lực như vậy.

"Nếu ta có thể làm được đến mức sử dụng linh lực bình thường lúc càn khôn nghịch chuyển, có thể chúng ta sẽ đi được xa hơn ở Tiên Tổ di chỉ!"

Đôi mắt Lục Thần sáng như đuốc...

"Thử lại lần nữa!"

Trong vô thức, Lục Thần đã luyện tập ở nơi đây hai ba giờ.

Lần này cuối cùng hắn không cần tự mình ra tay nữa.

Ba giờ sau, Lục Thần hơi uể oải, cộng thêm bây giờ hắn cũng không thể chữa trị thủ vệ, chẳng may chơi hỏng thủ vệ thì tổn thất lớn rồi, cuối cùng đã thu hồi khôi lỗi, dừng lại nghỉ ngơi.

Không lâu sau, trong sơn thể xuất hiện một cửa ra, sau đó một bóng đen tinh tế lóe lên mà ra.

"Cửu Nhi!" Lục Thần vội vàng nghênh đón.

Lúc Cửu Nhi bước ra từ cửa ra còn hơi vội vàng, suýt nữa ngã sấp xuống, sau khi được Lục Thần đỡ lấy, nàng thấy là Lục Thần, đỏ mặt cười nói, "Vô Danh ca."

"Ngươi không sao chứ." Lục Thần quan tâm hỏi.

"Ta không sao, ở cửa ra có một cái rương lớn, nhưng nơi đó cơ quan rậm rạp, cũng may Ám Thực Cửu Hồn chặn giúp ta, ta mới lấy được đồ đạc." Cửu Nhi nói.

"À? Cơ quan? Chỉ, chỉ có cơ quan?" Lục Thần cau mày, "Không có thủ vệ gì gì đó sao?"

Rương lớn cuối cùng của hắn là bốn Thủ Vệ Đại Địa, thật sự là trước có lang sau có hổ, đỉnh đầu còn bị đóng lại...

Vì sao sự chênh lệch giữa người và người lại lớn như vậy!

"Thủ vệ cái gì?" Cửu Nhi nghi ngờ nhìn Lục Thần.

Lục Thần còn chưa kịp trả lời, lại có một bóng người vàng nhạt nhanh chóng lóe ra từ cửa ra.

"Các ngươi đều đi ra rồi?" Linh Lung cũng đi ra, "Lấy được rương lớn không? Nơi đó có rất nhiều cơ quan, đúng là tràn đầy trời đất."

Cửu Nhi lập tức tìm lại giọng nói của mình, cùng Linh Lung nhắc tới cơ quan trận nguy hiểm của hai người...

Nghe Cửu Nhi và Linh Lung nói vô cùng hung hiểm, Lục Thần chỉ có thể lắc đầu than thở.

"Linh Lung tỷ tỷ, Nhất Tuyến Thiên của ngươi là độ khó gì? Ta là khó khăn."

"Ta cũng giống ngươi, cũng là khó khăn." Linh Lung nói, "Đúng rồi, ngươi lấy được bao nhiêu linh phiến."

"Ta tìm được 28 cái rương, 7000 linh phiến, rương lớn cuối cùng có 3000, tổng cộng một vạn."

"Chúng ta cũng không sai biệt lắm, ta cũng gần một vạn."

Hai người nói xong, đều nhìn về phía Lục Thần, "Lục Thần, ngươi là độ khó gì? Sao lại đi ra nhanh như vậy, không phải là độ khó đơn giản chứ?"

Lục Thần bất đắc dĩ lắc đầu, người ta cấp khó khăn đều là một vạn, bản thân là độ khó cao nhất, lúc này mới 9000!

Đương nhiên, nếu hắn mở ra toàn bộ bảo rương, chắc chắn không chỉ chút ít đó thôi.

"Ta là..."

Đúng vào lúc này, ngọn núi xuất hiện cửa ra mới, Diệp Phàm cau mày, tâm sự nặng nề đã đi tới.

"Sư phụ, Cửu Nhi tỷ, Linh Lung tiền bối..." Diệp Phàm vẻ mặt vô tình, "Các ngươi thắng hay thua?"

Ba người đều tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, thắng thua cái gì, sao gia hỏa lại như không cùng một tần số với bọn họ vậy.

Bình Luận (0)
Comment