Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Ngươi nói cái gì?" Lục Thần kỳ quái hỏi.
"Chính là lần đánh cược cuối cùng đó!" Diệp Phàm cũng tỏ vẻ vô cùng kỳ quái nhìn ba người, "Không phải cuối cùng có một cái rương lớn sao, có một Thổ Tinh canh gác, sau khi mở ra lại muốn ngươi dùng số linh phiến lấy được trước đó làm tiền đặt cược, đánh cược một lần với Thổ Tinh?"
"À? Diệp Phàm, ngươi, Nhất Tuyến Thiên của ngươi là độ khó gì? Chúng ta cũng không gặp phải đánh cược cái gì cả?"
Diệp Phàm cau mày nói, "Cái gì mà độ khó gì... Thật ra ngay từ đầu ta cũng có thấy một tấm bia đá, phía trên viết là đường thiên mệnh."
"Còn có, Nhất Tuyến Thiên căn bản không có cơ quan, ở trên đường đều là rương bảo vật, trước khi ta đi ra đã lượm hơn năm vạn linh phiến."
"Hơn năm vạn?!" Ba người đều trợn to hai mắt!
"Ừm, sau đó cuối cùng có một hòm bảo rương lớn, đặc biệt lớn, có lẽ lớn như vậy!" Diệp Phàm khua hai tay ra dấu, khiến cả đám đều nhìn đến ngây người.
Đời này cũng chưa từng gặp bảo rương nào lớn như vậy!
"Sau đó có một tiểu Thổ Tinh đánh cược với ta, sư phụ, ngươi cũng biết ta không thích đánh cược, thế nhưng hắn nói chỉ cần ta thắng, sẽ cho ta gấp năm lần phần thưởng, ta vừa nghĩ, gấp đôi đổi gấp năm lần, thật sự không nhịn được, ta liền..."
Còn nhớ rõ vào thời kỳ đầu của Thần Ma Học Viện, khi lão Hải nhắc tới tên đệ tử thiên tài Diệp Phàm này, câu nói đầu tiên không nói hắn ta thiên tài cỡ nào, chỉ nói có thể hắn ta không đóng nổi học phí.
Hiện tại cuối cùng Lục Thần hiểu rõ vì sao lại vậy!
Tiểu tử Diệp Phàm này là Chân Tiên thập kiếp, dù ở Thất Trọng Thiên thì cũng là tiềm lực đỉnh cấp, có thể chịu được cực khổ, có ngộ tính, năng lực thực chiến cũng vô cùng mạnh, nhưng hiện tại nghĩ lại, có thể hắn ta đã dùng tài vận cả đời để đổi lấy những thứ này.
"Cho nên, ngươi trả lại tất cả linh phiến cho Thổ Tinh rồi hả?" Lục Thần hận sắt không thành thép nhìn Diệp Phàm.
"Cũng không gọi là trả, dù sao ta cũng đã từng cố gắng." Diệp Phàm nói thật.
Lục Thần bất lực lắc đầu: "Năng lực đánh cược và tài vận của ngươi như thế nào, chẳng lẽ trong lòng ngươi không tự biết sao?"
"Sư phụ, lúc đó ta đã cẩn thận suy nghĩ, ta cá cược đều dựa vào vận may, nói cách khác, thật ra đây là vấn đề xác suất, nếu nói theo xác suất, trước đó ta chưa thắng, nhưng chắc chắn sẽ thắng được một lần!"
Lục Thần gật đầu: "Ừm, được, mạch suy nghĩ rất rõ ràng, ý tưởng cũng có lý có cứ, nhưng linh phiến đâu?"
"Thua sạch..."
"Vậy được rồi!" Lục Thần cũng không thể dạy được tên đồ đệ này.
Nhưng trong lòng Lục Thần cũng rõ ràng, nếu Diệp Phàm có thể thắng, vậy thì hắn ta không phải là diệp phàm.
Tuy Diệp Phàm không có chút thu hoạch nào, nhưng thu hoạch của những người khác cũng không tệ lắm.
Cửu Nhi cũng an ủi Diệp Phàm, hiện tại bọn họ mới đi đến cửa thứ hai, sau này còn cơ hội, chỉ cần Diệp Phàm không cá cược thì thu hoạch sau cùng chưa chắc ít hơn người khác.
Nghỉ ngơi một khoảng thời gian, tiểu đội tiếp tục đi sâu vào trong để tìm tòi.
Phía trước không xa là một tòa cổ thành, cửa vào cổ thành cực kỳ hẹp, trước cửa bày một cái đồng đỉnh, tạo hình như là lô đỉnh luyện khí.
"Quả nhiên tương ứng với di chỉ trên mặt đất." Linh Lung nói: "Nơi này là khu luyện khí, di chỉ trên mặt đất đã từng được tìm tòi rất nhiều lần, hiện tại chỉ còn lại một số tài liệu hợp thành và rất ít trang bị sẵn có, thế nhưng ở dưới lòng đất... Nếu chúng ta có vận may tốt thì sẽ tìm được trang bị."
Cửu Nhi hỏi: "Linh Lung tỷ, nơi đây cũng không thiếu cơ quan đúng không!"
Linh Lung gật đầu: "Chắc chắn không thể thiếu cơ quan, nhưng cơ quan không phải là thứ đáng sợ nhất, trong khu luyện khí còn có khí linh khôi lỗi."
"Khí linh khôi lỗi?" Diệp Phàm kỳ lạ hỏi: "Trước đây ta chưa từng nghe nói đến loại khôi lỗi này."
Linh Lung nói: "Để ta nói tình cảnh trên mặt đất, các ngươi cũng biết, luyện khí đến đẳng cấp nhất định có thể luyện chế ra khôi lỗi kim loại."
Cửu Nhi và Diệp Phàm đều chăm chú gật đầu, tuy Lục Thần nghe không hiểu nhưng vẫn gật đầu theo, tránh khiến bản thân có vẻ quá quái dị.
Luyện khí của hắn chỉ mới khoảng cấp 4-5, làm gì biết luyện chế khôi lỗi kim loại... Chỉ có thể đi theo phía sau lắng nghe.
"Trong khu luyện khí trên mặt đất, ngoại trừ một số ít Thần khí còn lại ra thì còn có một lượng lớn kim loại khôi lỗi, khí linh của những Thần khí nằm ở nơi này thời gian dài đã bắt đầu khống chế khôi lỗi!"
"Cách khí linh khống chế khôi lỗi khác với Khôi Lỗi Sư, bọn chúng không cần Khôi Lỗi Thuật, dù sao bọn chúng vốn là hình thái linh thể, có thể trực tiếp ‘ký sinh’ trong cơ thể khôi lỗi."
"Nói cách khác, khí linh biến khôi lỗi thành thân thể của mình! Cho nên, khí linh khôi lỗi là khôi lỗi, nhưng cũng không phải là khôi lỗi thật sự."
Mọi người đều nghe đến mức mê mẩn, trong Cửu Thiên quả nhiên là không thiếu chuyện lạ, cho tới bây giờ bọn họ vẫn còn có thể gặp phải những chuyện kỳ lạ mới mẻ muôn hình muôn vẻ.
"Khí linh khôi lỗi là đồ vật chỉ có ở luyện khí khu của Tiên Tổ di chỉ, thực lực căn cứ vào thực lực của khí linh, cường độ khôi lỗi quyết định." Linh Lung tiếp tục nói: "Ở đây cũng có khí linh khôn sống mống chết, mỗi lần Tiên Tổ di chỉ mở ra, chắc chắn trong khu luyện khí sẽ sản sinh một khí linh vương, thực lực mạnh mẽ vô cùng."
"Ta nhớ khí linh khôi lỗi trên mặt đất, nếu lấy đẳng cấp Chân Tiên mà tính, vậy thì khí linh khôi lỗi cao cấp nhất từng xuất hiện có thực lực ngang ngửa Tiên Vương nhị tinh!"
"Tiên Vương nhị tinh!" Mọi người trợn tròn đôi mắt.
Linh Lung gật đầu: "Tuy chỉ xuất hiện một lần, đồng thời cũng chỉ có một, nhưng chỉ trong một lần đó đã có hơn bốn mươi tên Chân Tiên bỏ mạng trong tay nó, cuối cùng đã bị một tên Tiên Vương ngũ tinh thu phục."
Diệp Phàm cau mày nói: "Đó là trên mặt đất, không biết đã bao nhiêu năm không có ai đến di chỉ dưới lòng đất, nơi đây trải qua ngàn vạn năm đào thải tiến hóa, thực lực của khí linh vương sau cùng chắc chắn vượt xa Tiên Vương nhị tinh!"
Sự lo lắng của Diệp Phàm cũng là sự lo lắng của tất cả mọi người lúc này.