Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Lục Thần, đó là Thiên Thần Thiết!" Ngay lúc thăm dò mấy căn phòng cuối cùng, Thâu Thiên nhịn không được kích động kêu lên.
Lục Thần vội vàng thu lại một khối vẫn thiết màu đen trước mặt mình!
Mới thu lại bảo vật, Lục Thần liền thấy ở đằng xa có một khôi lỗi cao lớn đang lạnh lẽo nhìn hắn.
Ký hiệu trên ngực khôi lỗi này lại có tới tám ngôi sao!
Tiên Vương bát tinh!
Hơn nữa ngôi sao của tên này khác với những tên khác, ngôi sao của nó thật sự có ánh sáng.
Ngay cả Lục Thần cũng không nhịn được lại hít vào một hơi khí lạnh!
Khôi lỗi vương của khu luyện khí dưới lòng đất!
Phần nóc gần đó đều đã bị Lục Thần lật ngược, con khôi lỗi kia đứng ở đằng xa lạnh lẽo nhìn Lục Thần.
Nhìn dáng vẻ không thay đổi sắc mặt của tên kia, trong lòng Lục Thần phát lạnh một trận, đây là ở động thổ trên đỉnh đầu Thái Tuế!
Lục Thần cũng không dám ở lâu, hiện tại càn khôn nghịch chuyển, hắn còn có thể nhảy nhót, nếu đến đang chuyển, vậy chắc chắn hắn sẽ phải bàn giao ở nơi này.
Thăm dò đại khái một phen, sau khi thấy không có bảo vật gì, Lục Thần đạp chân lên đống gạch bể của bức tường đã đổ, nhanh chóng leo lên phần nóc, bỏ chạy trước mắt một đám khí linh khôi lỗi cấp Tiên Vương!
Thật vất vả mới trốn được, Lục Thần một hơi đi ra ngoài thật xa, sau khi chắc chắn không có khôi lỗi đuổi kịp, lúc này hắn mới dừng lại nghỉ ngơi.
"Mẹ nó, di chỉ dưới lòng đất quá nguy hiểm, lúc này mới tới khu luyện khí mà đã cho ra Tiên Vương bát tinh rồi? Phía sau còn có độ khó cao hơn!" Lục Thần lắc đầu.
Không chỉ như vậy, hiện tại không có bách khoa toàn thư là Linh Lung, Lục Thần cũng không biết mình sắp gặp phải một cửa gì.
Hắn có thể chạy trốn ở Nhất Tuyến Thiên và khu luyện khí đều là nhờ vào việc sử dụng càn khôn nghịch chuyển, nhưng sau này chưa chắc hắn còn có vận may tốt như vậy.
Tỉ mỉ suy nghĩ một chút, Lục Thần hơi híp mắt lại.
"Thời gian thăm dò Tiên Tổ di chỉ có thể kéo dài đến ba tháng là dài nhất! Ta còn đủ thời gian, chỉ là nếu còn xông vào như vậy, e rằng bảo vật không có mà mạng cũng bị mất!"
Lục Thần không khỏi nhớ tới Diệp Phàm, khi ở Nhất Tuyến Thiên, thời kỳ đầu hắn ta cũng lấy được nhiều bảo vật, nhưng cuối cùng cũng tay không mà về, tình cảnh này giống hệt như tình cảnh của hắn hiện tại.
"Hiếm khi tới được một lần, không đi nhìn một chút thì hình như cũng không cam lòng..."
"Chỉ là nếu ta có thể khống chế linh lực, thật sự khiến bản thân sử dụng được càn khôn biến hóa, vậy thì ta có thể lại xông vào một lần!"
Nghĩ tới đây, Lục Thần dứt khoát xây dựng cơ sở tạm thời ngay ở khu vực ngoại ô.
"Còn hai tháng rưỡi, thử xem có thể hiểu thấu đáo càn khôn biến hóa hay không!" Lục Thần kiên định nói.Thủ Vệ Đại Địa đều đã bị hư, Lục Thần chỉ có thể tự mình luyện.
Từng khu vực trong Tiên Tổ di chỉ đều đặc biệt nguy hiểm, thế nhưng vùng ngoại ô lại chưa bao giờ xuất hiện nguy hiểm, vì vậy Lục Thần liền luyện tập ở bên ngoài khu luyện khí.
Trong thời gian càn khôn đang chuyển, nếu đói bụng thì tìm chút trái cây rừng ăn cho đỡ đói, khát thì tìm nước uống trong sông ngầm.
Trên người hắn còn có một lượng lớn đan dược có thể hóa giải thương thế.
Khi vừa đến lúc càn khôn nghịch chuyển, Lục Thần lập tức đứng lên, lần lượt sử dụng công pháp "tự mình hại mình", quan sát sự thay đổi của linh lực.
Trải qua mấy ngày luyện tập, Lục Thần phát hiện càn khôn biến hóa của Cửu Thiên Hằng Tinh không có quy luật, có lúc vài chục phút mới thay đổi một lần, có lúc mấy chục giây sẽ thay đổi một lần.
Điểm duy nhất không tính là quy luật chính là trong ngày tiếp theo, tổng thời gian càn khôn chính chuyển và nghịch chuyển là như nhau.
Mấy ngày sau, lúc Lục Thần dừng lại nghỉ ngơi thì tự mình suy nghĩ: "Khi không bị quấy nhiễu, ta có thể khống chế phương hướng của linh lực, thế nhưng khả năng quấy nhiễu của Cửu Thiên Hằng Tinh quá mạnh mẽ, lực khống chế của ta vẫn không thể đối kháng với nó..."
"Không được, phải gia tăng cường độ! Khi càn khôn đang chuyển cũng không có thể nghỉ ngơi, ta không tin bản thân ta không đoạt lại được quyền khống chế linh lực!"
Nửa tháng sau, Lục Thần thay đổi phương pháp tu luyện, dù là thời điểm càn khôn đang chuyển, hắn vẫn không ngừng luyện tập.
Không biết từ lúc nào mà đã trải qua hai tháng.
Hai tháng qua, Lục Thần không biết đã ăn bao nhiêu lần Cự Khuyết Hoành Tảo.
Liên tục luyện tập mười mấy tiếng, cuối cùng Lục Thần có lúc rảnh rỗi để dừng lại nghỉ ngơi trong thoáng chốc.
Sau khi lấy ra mấy viên Phục Linh Đan để sử dụng, Lục Thần hít sâu một hơi: "Vẫn không chơi lại Cửu Thiên Hằng Tinh!"
Đúng lúc này, dưới chân hắn đột nhiên có cỏ dại mọc lên, bò lên theo bắp đùi của Lục Thần...
"Mẹ nó! Mộc Sinh?" Lục Thần sợ hết hồn, vội vàng nhảy ra.
Mặt đất xung quanh mọc lên rất nhiều dây leo, tạo thành hình thái của Mộc Sinh.
Mộc Sinh mỉm cười đi về phía Lục Thần: "Ngươi còn muốn chiến thắng Cửu Thiên Hằng Tinh trong vòng hai tháng? Dù ngươi yêu nghiệt hơn nữa thì cũng không thể."
"Đây chính là một trong những Cửu Thiên chí bảo, dù hiện tại đã không thể khống chế được, nhưng cũng không phải là thứ mà một tên Nhân Vương nho nhỏ như ngươi có thể chiến thắng trong hai tháng ngắn ngủi."
Lục Thần cau mày nói: "Vậy ngươi cảm thấy cần bao lâu mới có hy vọng chống lại nó? Ta cũng không muốn rời khỏi nơi này mà không lấy được thứ gì tốt nhanh như thế..."
Mộc Sinh mỉm cười: "Làm sao ta biết ngươi cần bao lâu, sao ngươi lại có lòng tham như thế, lấy được nhiều bảo vật như vậy mà còn cảm thấy chưa đủ? Ngươi phải biết rằng, những người khác có thể lấy được một ít tài liệu cũng đã rất thoả mãn."
Lục Thần nhấp nháy đôi mắt: "Cho nên ngươi tới đây là để bảo ta rời đi?"
"Ta tới đây là vì hai chuyện." Mộc Sinh nói: "Chuyện thứ nhất, có người sử dụng Đại Thiên Sư Chiêm Bặc Thuật trong Tiên Tổ di chỉ, tuy ta không thể nhìn trộm kết quả bói toán của hắn, thế nhưng khi quẻ thành có dị tượng sinh ra, chứng tỏ có thể không lâu sau, trong Thất Trọng Thiên sẽ có thể xảy ra chuyện lớn!"
Lục Thần cau mày, Tiên Tổ di chỉ mở ra còn không được gọi là chuyện lớn, từ đó có thể thấy được chuyện lớn trong mắt những người Thất Trọng Thiên cũng không phải là mấy trò trẻ con!