Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Hiện tại trên lôi đài còn bốn tên Tiên Vương, Lục Thần nhìn bốn tên Tiên Vương, nói, “Tiếp theo là ai?”
“Tiểu tử, ngươi muốn dùng giá đáy mua lại động phủ này sao? Ta không đồng ý!” Một lão giả đứng dậy.
Đúng vào lúc này, đột nhiên nam tử áo trắng vượt lên mở miệng trước, “340 vạn!”
Lão giả nhíu mày quay đầu, lại còn có người vượt lên kêu giá trước, kết quả lại thấy là người mà mình không trêu chọc nổi, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
“Mục Long, hình như Thái Bạch Động Thiên của ngươi cũng không kém Tiên Linh Động Thiên này, tại sao cũng có hứng thú mua động phủ?”
Vẻ mặt Mục Long như thường, lạnh nhạt nói, “Ta không có hứng thú với động phủ, ta có hứng thú với tiểu tử này!”
“340 vạn mua lại động phủ, ta còn có thể chuyển tay bán lại, có lẽ cũng không thua thiệt.”
Tuy nói Thiên Bảo Các có thu phí thủ tục đấu giá, nhưng giá cả của Tiên Linh Động Thiên tuyệt đối vượt xa 340 vạn, trừ khi lại gặp Tiên Vương cường đại nào đó, trực tiếp nâng giá giành lại động phủ, nếu không rất dễ dàng bán được hơn 400 vạn.
Mục Long có mạch suy nghĩ rõ ràng, người khác không dễ dàng lay chuyển được, lão giả thấy thế cũng chỉ có thể lắc đầu, cùng một người khác rời khỏi lôi đài.
Đông Ly hơi hăng hái nhìn về phía Mục Long, “Mục Long, không phải ngươi muốn tìm tên kia sao, tại sao cũng tới tham gia náo nhiệt?”
Mục Long nhếch miệng, “Không vội, chắc tên kia không đến hội đấu giá, sớm muộn gì ta cũng sẽ tìm được hắn. Ta chơi đùa với tên Duy Ngã Độc Cuồng này trước đã!”
Đông Ly bĩu môi, “Một tên có chiến lực đỉnh phong trong Tiên Vương ngũ tinh như ngươi, đánh với một tên Tán Tiên như hắn, không cảm thấy nhàm chán sao?”
“Không phải hắn nói hắn là Nhân Vương sao! Tiên Vương đối đầu Nhân Vương, Tiên phàm chi chiến, ta rất chờ mong đó!”
“Ngươi thật sự tin hắn là Nhân Vương sao? Tốt, vậy ta sẽ xem hai tên điên các ngươi ‘Tiên phàm chi chiến’ một chút.” Đông Ly mỉm cười, nếu Mục Long tham gia cạnh tranh, vậy ở đây cũng không còn chuyện của mình, nàng đi xuống lôi đài, ngồi ở ghế khách quý nhàn nhã nhìn lôi đài.
Người chủ trì nhìn Mục Long một chút, lại nhìn Lục Thần một chút, hai người kia thật sự đánh nhau!
“Mục Long Tiên Vương đấu giá, xin hỏi...” Người chủ trì vốn định hỏi thăm Lục Thần có bỏ đấu giá hay không.
“Ngậm miệng!” Hai mắt Lục Thần vẫn luôn nhìn chăm chú lên Mục Long, miệng thì quát bảo người chủ trì ngưng lại.
Không hề nghi ngờ, Duy Ngã Độc Cuồng sẽ không buông tha Tiên Linh Động Thiên!
Người chủ trì hít vào một hơi, lần này cũng không dám oán trách, nhanh chóng xuống đài.
“Duy Ngã Độc Cuồng, tại hạ là Mục Long, Tiên Vương ngũ tinh đỉnh phong.” Mục Long đứng trước mặt Lục Thần, giọng bình thản nói, vung tay lên, sương mù trên huy chương trước ngực cũng tán đi.
Có thể thấy rõ ràng dòng chữ Tiên Vương ngũ tinh!
“Các ngươi nói xem, có khi nào sư phụ cũng tản đi sương mù trước huy chương hay không?” Đột nhiên Diệp Phàm có vẻ hơi khẩn trương.
Cửu Nhi gật đầu, “Từ trước đến nay, Vô Danh ca là ngươi kính hắn một thước, hắn kính ngươi một trượng, hắn sẽ làm vậy.”
“Có thật không? Có lẽ bí ẩn cuối cùng sẽ được giải đáp!” Diệp Phàm nói, “Sư phụ chỉ để lộ ra bốn chữ ‘Dã Nhân Vương Cảnh’, nhưng ta chú ý khi đó hắn cũng không hoàn toàn tán đi sương mù trước huy chương.”
Nói đến chi tiết này, Linh Lung và Cửu Nhi đều kinh ngạc nhìn về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm tiếp tục nói, “Theo lý thuyết, sư phụ có khả năng... Không phải Nhân Vương cửu tinh!”
Cửu Nhi và Linh Lung đồng thời trừng to mắt.
Không phải Nhân Vương cửu tinh? Đó là cái gì!
Mục Long tự giới thiệu bản thân, Lục Thần cũng không phản cảm đối với Mục Long này.
Lục Thần nhìn huy chương của mình, sau đó khống chế một chút tản đi sương mù.
“Nhân...Vương...Cảnh…”
Sau khi ba chữ này dần hiện ra, Mục Long đã mất đi sự thản nhiên kia, trong mắt tràn đầy chấn kinh, “Sao có thể! Thật sự là... Nhân Vương Cảnh!”
Sau đó, chữ thứ tư hiện ra.
“Dã!”
“Dã Nhân Vương Cảnh...” Mục Long chỉ cảm thấy đầu óc của mình hơi không thông.
Rốt cuộc chữ “Dã” này có lai lịch gì...
Suy nghĩ kỹ một hồi, hắn ta mới nhớ, nếu người tu tiên không có môn phái sư thừa, cũng chỉ có thể xem như là Dã tu...
“Cái tên này, thế mà một mực ‘Dã’ đến tận cảnh giới Nhân Vương...”
Nơi xa, đám người Diệp Phàm đã đứng lên, ánh mắt nhìn chòng chọc vào huy chương Lục Thần, chờ hắn tiếp tục tản đi sương mù.
Chữ thứ năm hiện ra một nửa, đã có thể suy đoán là chữ “Tinh”.
Nhưng ngay lúc này, Lục Thần ngừng lại, hắn mỉm cười với Mục Long, “Ngươi lộ bốn chữ, ta lộ bốn chữ rưỡi, cũng không tính là thất lễ.”
Mọi người đều biết, người có thể độ kiếp đều là cảnh giới Nhân Vương cửu tinh, Mục Long cũng không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói, “Còn lại không cần nhìn nữa.”
Lục Thần mỉm cười, “Có thể bắt đầu chưa?”
Mục Long tay bắt kiếm chỉ, vẩy về phía trước một cái, ba thanh phi kiếm bắn ra từ hư không, treo ở bên cạnh Mục Long.
Một xanh, một bạc, một tím.
Mục Long lấy kiếm ra, lập tức khiến dưới đài chấn động.
“Đạo Tổ Tam Thanh Kiếm! Xếp hạng thứ 178 trên Thần Binh Phổ! Mục Long vừa vào sân đã lấy ra Đạo Tổ Tam Thanh Kiếm!”
“Mục Long là Tiên Vương nổi tiếng lâu đời bên trong Địa Lăng thành, cũng không phải vì cấp bậc của hắn cao nhất, mà vì cấp cao nhất trong đồng cấp!”
“Đúng như thế, đừng nói Lăng thành, trong Tiên thành gần đây có ai không biết Mục Long Tiên Vương, Đông Ly Tiên Vương cũng là ngũ tinh, nhìn thấy Mục Long thì ngay cả hứng thú đánh cũng không có!”
Không hề nghi ngờ, cho dù bên trong Tiên Vương cũng có thiên tài, hơn nữa có thể vượt cấp chiến đấu ở cảnh giới Tiên Vương, chắc chắn là thiên tài trong thiên tài!
Cao thủ quyết đấu, hai bên cũng có thể cảm thấy được uy áp của đối phương.
Đó là một loại tự tin được tạo ra sau khi thân kinh bách chiến và đánh đâu thắng đó!
Lục Thần khẽ quát một tiếng, “Thần Ma Cộng Sinh! Hình thái Long Thần!”
Sau lưng Lục Thần chợt lóe lên tàn ảnh Thần Ma, chỉ để lại linh khí kinh khủng sôi trào mãnh liệt!
“Thần Ma Nghịch Mệnh!” Mục Long hơi híp mắt lại, sau đó khóe miệng hơi nâng lên, “Hơn nữa còn có huyết thống Long tộc! Rất tốt, xem ra ta không nhìn lầm, trận chiến này bắt đầu thú vị hơn rồi.”