Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Một chiêu này, trực tiếp đổi từ công kích pháp ấn thành công kích cận chiến, chưởng pháp lại dùng Bá Thần Chùy, uy lực càng tăng thêm mấy lần!
Phòng Ngự Trận lắc lư kịch liệt, đã bị dư chấn linh lực mà Kim Chùy phóng thích ra chấn động!
U Nguyệt trừng to mắt, đây mới là thực lực chân chính của Kim Chùy sao? Đây cũng không phải là Kim Chùy tám năm trước!
Trước đó, quả nhiên Kim Chùy cố ý tỏ ra yếu kém trước mình!
Đối mặt với cự thú ngập trời, vạn trượng linh lực, Lục Thần vẫn bất động như núi.
Mọi người đều vô thức đứng lên, vô cùng hồi hộp theo dõi tình hình chiến đấu trên lôi đài.
Ngay tại lúc Đạo Không của Kim Chùy đánh tới, trường thương trong tay Lục Thần chuyển động, khẽ quát một tiếng, “Nghịch Thần Du Long!”
“Là Nghịch Thần Du Long! Thế nhưng, Đạo Không lại là tầng thứ tư của Tứ Đại Giai Không, sư phụ có thể ngăn cản sao!” Hai mắt Diệp Phàm trợn lên.
200 năm trước, Lục Thần chắc chắn đỡ không nổi!
Nhưng tu luyện 200 năm ở Tiên Tổ di chỉ trong lòng đất, cảm giác, quan sát, sức khống chế của Lục Thần với linh lực đã sớm xưa đâu bằng nay!
Nếu nói thu hoạch lớn nhất của Lục Thần tu luyện ở Tiên Tổ di chỉ, ngoại trừ linh lực nhập vi, đó là một chiêu Nghịch Thần Du Long này!
Oanh một tiếng, chẳng qua là linh lực va chạm yếu hơn mọi người dự đoán rất nhiều.
Nghịch Thần Du Long vốn thay đổi phương hướng công kích của đối phương, tất nhiên cường độ va chạm sẽ không quá mạnh.
Trong nháy mắt này, Kim Chùy cảm giác phương hướng linh lực của hắn ta như không chịu khống chế, bị chếch đi rất lớn!
Còn không đợi hắn ta phản ứng lại, một đạo thương ảnh đã phóng tới trước mặt!
Không đợi Lục Thần tới gần, toàn thân Kim Chùy lóe lên ánh sáng vàng kim, cả người bị một đạo ánh sáng mạnh vây quanh!
“Là Kim Cương Bất Động! Phòng ngự thật mạnh!” U Nguyệt hoảng sợ nói.
Giữa không trung, Lục Thần hóa thành hỏa quang, điên cuồng công kích hộ thuẫn vàng kim!
Không đến nửa giây, chỉ nghe oanh một tiếng, trong nháy mắt hộ thuẫn vàng kim nổ tung!
Trên lôi đài, linh lực nổ tung, linh khí mãnh liệt như dời sông lấp bể cuồn cuộn ra phía ngoài, một đám Tiên Vương vội vàng dựng lên hộ thuẫn chống cự dư chấn linh khí.
Nhưng hiện tại bọn họ hoàn toàn không có thời gian chú ý tới dư chấn linh khí, đều cố gắng nhìn về phía lôi đài.
Cường quang tán đi, cuối cùng mọi người đã thấy được tình hình chiến đấu của hai người.
Hai người đứng đưa lưng về phía nhau, trước ngực Kim Chùy có một cái lỗ lớn, nhìn thấy mà giật mình, mà phía sau hắn ta, nam tử tóc đen kia cũng không quay đầu lại, chỉ là thản nhiên xoay tròn thân thương, sau đó trực tiếp thu hồi trường thương, lạnh lùng nói, “Lần này ta tha cho ngươi một mạng.”
“Nhưng ngươi nhớ cho kĩ, Tiên Linh Động này, Duy Ngã Độc Cuồng ta chắc chắn phải có được!”
Nói một chiêu thì chính là một chiêu!
Môn khách của Kim Chùy vội vàng lên đài kéo Kim Chùy đi.
Toàn trường lặng ngắt như tờ, mọi người chỉ lẳng lặng nhìn những môn khách kia đang bận rộn.
Một tên môn khách của Kim Chùy ngẩng đầu len lén nhìn Lục Thần, “Ngươi thật là... Duy Ngã Độc Cuồng? Tên Duy Ngã Độc Cuồng một người đánh bại hơn 200 đối thủ ở Tiên Đấu Trường kia sao?”
Tiên Vương không biết Lục Thần, nhưng có Chân Tiên lại nhận biết Lục Thần.
Lục Thần liếc mắt nhìn tên Chân Tiên kia, “Ta đã sắp quên việc kia rồi.”
Lục Thần không nói sai, tu luyện 200 năm ở không gian Hồng Mông, tất nhiên không có ý định nhớ kỹ chuyện này.
Ánh mắt người kia biến ảo không ngừng, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi lại, để Tán Tiên khác mang theo Kim Chùy rời khỏi lôi đài.
Trận chiến thứ nhất, Lục Thần dùng một chiêu đánh bại một tên Tiên Vương nhất tinh, nhìn kết cục của Kim Chùy, lúc này Lục Thần mới quay người, ánh mắt tìm kiếm phía dưới, nhìn người chủ trì có vẻ mặt khoa trương kia.
Lúc này, người chủ trì há miệng đến độ có thể thả xuống một cái Bá Thần Chùy...
“Này, ngươi có thể chuyên nghiệp một chút hay không! Tiếp tục quy trình đi!” Lục Thần bất đắc dĩ lắc đầu, thật sự đáng lo cho năng lực nghiệp vụ này.
Lúc này người chủ trì mới phản ứng lại, chạy chậm lên trên lôi đài.
Hắn ta hơi không dám nhìn Lục Thần, trước đó người nói muốn giết Lục Thần, cũng bao gồm cả hắn ta...
“Ngươi, ngươi thắng...”
“Ta biết rồi! Nhanh chóng tới vòng tiếp theo! Rốt cuộc ngươi có thể chủ trì hay không, không thể thì để ta tự làm!”
Nếu trước kia Lục Thần nói như vậy, đoán chừng hắn ta sẽ dài dòng thêm một trận, nhưng hiện tại hắn ta đâu còn dám nói lời độc ác gì.
Tiên Vương đều thua, một tên Chân Tiên bát tinh như hắn ta tính là gì!
“Không, không phải... Ta, ta có thể!” Người chủ trì vội vàng nói, hắn ta liếm bờ môi khô khốc, hốt hoảng nhìn về phía Tiên Vương khác, “Khụ khụ, cái kia, Kim Chùy Tiên Vương chiến bại, ra giá hết hiệu lực... Nếu các vị Tiên Vương còn muốn ra giá, xin nhanh chóng báo giá, thời hạn 30 giây!”
Lục Thần đứng ở nơi đó, nhìn hơn 20 tên Tiên Vương còn lại.
Không lâu sau, đột nhiên U Nguyệt mở miệng nói, “Tiểu tử, ngươi thật là Nhân Vương sao?”
Lục Thần nhìn về phía nữ tử kia, “Hiện tại ta không muốn trả lời vấn đề không liên quan tới đấu giá.”
“Ngươi!” U Nguyệt hung ác trợn mắt nhìn Lục Thần.
“Ngươi muốn tăng giá sao?” Lục Thần nhìn về phía U Nguyệt.
Đột nhiên bị Lục Thần hỏi như vậy, cơn giận của U Nguyệt lập tức giảm một nửa, hừ lạnh một tiếng, “Không phải chỉ là một động phủ rách nát sao, ta không thèm!”
Dứt lời, U Nguyệt tức giận quay người, rời khỏi lôi đài.
Lục Thần hoàn toàn không thấy bất ngờ, thực lực của U Nguyệt cũng chỉ mạnh hơn Kim Chùy một chút, đây là trước khi Kim Chùy chưa lấy ra át chủ bài.
Mà mình một chiêu đánh bại Kim Chùy, đã đủ để lập uy, thực lực không mạnh hơn Kim Chùy nhiều tất nhiên sẽ từ bỏ.
Quả nhiên, sau khi U Nguyệt làm thế, Tiên Vương khác lập tức tìm được bậc thang, có mấy người liên tiếp rời khỏi.
Nhìn thấy tình cảnh này, dưới đài lại xôn xao.
“Một tên Tán Tiên uy hiếp một đám Tiên chủ, cái này, thật sự chưa từng nghe thấy!”
“Hắn là Duy Ngã Độc Cuồng sao, ta nhớ ba tháng trước tranh đoạt tọa độ Trái Đất gì kia, hắn vẫn chỉ đối chiến với Tán Tiên Chân Tiên, lúc này mới được ba tháng, trong chớp mắt đánh bại Tiên Vương, đây là gặp được cơ duyên to lớn gì?!”