Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1744 - Chương 1731: Một Chiêu (4/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1731: Một chiêu (4/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Kim Chùy trực tiếp nhảy khỏi trước mặt Lục Thần, cười lạnh một tiếng với U Nguyệt, “U Nguyệt, coi như ngươi mạng lớn, vốn người đáng chết hôm nay là ngươi! Nhưng đã có người nhảy ra làm hỏng chuyện, vậy ta chỉ có thể để các ngươi mở mang tầm mắt!”

“Tiên Cấp Hộ Thể. Kim Cương Bất Động!”

Ầm một tiếng, trong nháy mắt một luồng linh lực mãnh liệt nổ tung trên lôi đài.

Linh thuẫn trước người U Nguyệt đẩy ra dư chấn linh khí, nàng cau mày, “Tên này có Tiên Cấp Hộ Thể? Quả nhiên còn lưu lại một tay, có vẻ thật sự muốn hố ta!”

Đông Ly đưa tay bắt kiếm chỉ ở trước ngực, linh khí trực tiếp bị ngón tay của nàng cắt ra, lao qua hai bên cơ thể nàng.

“Kim Chùy này cũng có chút bản lĩnh.”

Thế nhưng, lúc này ánh mắt của nam nhân áo trắng đứng bên cạnh nàng lại rơi vào trên người Lục Thần.

“Vừa nãy, một thương kia là Kim Chùy cố ý không tránh, hay là... Hắn hoàn toàn không tránh được!?”

“Kim Chùy ta không giết hạng người vô danh, xưng tên ra!”

“Duy Ngã Độc Cuồng!” Lục Thần thản nhiên nói.

Trong khi nói chuyện, hai người cũng đã vận sức chờ phát động.

“Tiên Vương đối đầu Nhân Vương!” Diệp Phàm nhìn chằm chằm chiến trường, “Cực hạn của phàm nhân, có thể nghịch Tiên hay không!”

Trong lúc nói chuyện, hai người trên chiến trường đã đồng thời hành động.

“Tiên Thuật. Tứ Đại Giai Không. Nhân Không!”

Tiên Vương ra tay, quả nhiên khác biệt.

Phía sau người Kim Chùy hiện lên một hư tượng hoàng giả cực lớn, chưởng tới, linh lực trên lôi đài cuồn cuộn ép tới như dời núi lấp biển.

Kim Chùy chủ tu chức nghiệp Võ Tăng Pháp Ấn, công kích là công kích pháp ấn.

Tứ Đại Giai Không, Nhân Không, Địa Không, Thiên Không, Đạo Không, mà Kim Chùy chỉ dùng tầng thứ nhất Nhân Không, có thể thấy hắn ta vẫn xem thường Lục Thần.

Lục Thần hừ lạnh một tiếng, không lùi mà tiến tới, “Phá Toái Hư Không!”

Hai đạo linh lực trong nháy mắt va chạm, linh lực trên đài lập tức khuấy động, từng vòng khí điên cuồng đụng vào phòng ngự thuẫn!

Một lát sau, hai người đồng thời lùi lại.

Tuy nói hai người cũng không bị thương, nhưng thần sắc trong mắt Kim Chùy lại vô cùng chấn động.

Phá Toái Hư Không là công pháp cấp thấp, lại có thể đánh một trận ngang tay với Tiên thuật, điều này sao có thể!

Huống chi, Duy Ngã Độc Cuồng không dùng vũ khí, thậm chí cũng không dùng thêm bất kỳ trạng thái gì.

“Là xảo kình!” Một bên, Mục Long cau mày, trong mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi!

Đông Ly kinh ngạc nhìn về phía Mục Long, “Xảo kình? Có ý tứ gì?”

Mục Long nói, “Mặc dù công kích Phá Toái Hư Không của tên kia ngoài ý muốn, nhưng vẫn chênh lệch quá lớn với Tứ Đại Giai Không, sở dĩ Phá Toái Hư Không có thể bất phân thắng bại với Tứ Đại Giai Không, chính là dùng xảo kình.”

“Bất kỳ công pháp gì, bản chất đều là sự vận động linh lực, trong thời gian cực ngắn, tên kia lấy Phá Toái Hư Không triệt tiêu hoặc nghịch chuyển công kích của Nhân Không...”

“Cái tên này! Vì sao trong nháy mắt đối phương ra chiêu đã có thể thăm dò sự vận động linh lực của Nhân Không! Dù linh khí nhập vi đạt đến tầng thứ hai là vận linh như thực, cũng không thể nào!”

Đông Ly quay đầu lại nhìn nam tử tóc đen trong sân kia, hơi híp mắt lại, “Ta nhớ hắn nói hắn là Nhân Vương, coi như khoác lác, nhưng tối đa cũng chỉ là một tên Tán Tiên, sao có thể mạnh như vậy!”

“Tiểu tử, ngươi dám xem thường ta!” Kim Chùy cả giận nói.

Lục Thần thản nhiên nhìn Kim Chùy, “Không phải ngươi cũng xem thường ta sao?”

“Đáng tiếc phía sau ngươi còn có rất nhiều người xếp hàng, ta cũng không có thời gian chơi với ngươi.” Lục Thần lắc đầu, “Sau một chiêu sẽ giải quyết ngươi!”

Chúng Tiên Vương ở đó nghe được câu này, đều mở to hai mắt nhìn.

“Một chiêu giải quyết Kim Chùy sao? Hắn là một tên Tán Tiên, lại dám khoác lác khoa trương như thế, thật sự là khẩu khí lớn!”

“Hắn tên là Duy Ngã Độc Cuồng, thật đúng là cực kỳ cuồng vọng! Tán Tiên dùng một chiêu đánh bại Tiên Vương? Ta còn tưởng là ta nghe lầm!”

Kim Chùy càng ngày càng cảm thấy áp lực, đột nhiên trong tay hắn ta có thêm một thanh chiến chùy màu vàng kim.

Sau khi nhìn thấy chiến chùy, dưới đài xao động một trận.

“Hàng Ma Bá Thần Chùy! Là Bá Thần Chùy! Hàng Ma Bá Thần Chùy, có thể tiến vào thứ 300 Thần Binh Phổ của Tiên Vực Nhân tộc!”

“Trước kia vũ khí của Kim Chùy Tiên Vương không phải là Vũ Vương Chùy sao! Lại lấy được Bá Thần Chùy càng cường lực hơn!”

“Lần này quả nhiên Kim Chùy Tiên Vương có chuẩn bị mà đến, chẳng những có công pháp Tiên Cấp Hộ Thể Kim Cương Bất Động, còn có Bá Thần Chùy, ta thấy trước đó hắn cố ý tỏ ra yếu kém, lấy thực lực hiện tại, e rằng U Nguyệt Tiên Vương đã không phải là đối thủ của hắn!”

Có Bá Thần Chùy trong tay, Kim Chùy vô cùng tự tin, “Tiểu tử, nếu ta nói hôm nay ngươi phải chết, ngươi tuyệt đối không thể sống!”

Lục Thần mỉm cười, “Lấy vũ khí ra rồi sao? Cuối cùng vẫn lấy ra chút bản lĩnh thật sự.” Dứt lời, hắn duỗi cánh tay phải ra, trong nháy mắt một trường thương màu đen xuất hiện trong tay hắn!

Chân Tiên không biết thanh thương này, nhưng có người nhận biết!

“Thương kia là... Hư Không Diệt Thần Thương!” Một tên Tiên Vương trợn hai mắt lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn vũ khí của Lục Thần.

Tiên Vương đúng là Tiên Vương, lại có thể nhận ra Diệt Thần Thương!

“Không thế nào! Diệt Thần Thương Tôn đã vẫn lạc mấy ngàn năm, Hư Không Diệt Thần Thương của hắn đã sớm hư hao!” U Nguyệt cả kinh nói.

“Chắc không phải đâu, có vẻ còn có chút khác biệt với Hư Không Diệt Thần Thương.”

Hiện tại Diệt Thần Thương quả thật khác biệt rất lớn với trước đó, tạo hình thật sự pha trộn với Ngân Đảm, hơn nữa Diệt Thần Thương cũng chưa phục hồi hoàn toàn.

Lục Thần cũng không để ý Tiên Vương xung quanh bàn tán, thờ ơ nhìn Kim Chùy.

Tay trái hắn khẽ vuốt thân thương, bên trong Diệt Thần Thương lập tức hiện ra ánh sáng đỏ thắm, dường như thế giới dung nham bên trong thân thương bị kích hoạt!

“Một chiêu!” Lục Thần cười lạnh một tiếng.

Kim Chùy trợn tròn mắt, “Quá phách lối! Để ta xem ngươi làm sao một chiêu đánh bại ta!”

“Tiên Thuật. Tứ Đại Giai Không. Đạo Không!” Kim Chùy nổi giận gầm lên một tiếng, sau lưng có một tôn cự thú kinh khủng dữ tợn ngửa mặt lên trời gào thét, cùng với Kim Chùy nhào về phía Lục Thần.

Bình Luận (0)
Comment