Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần trực tiếp gọi Thập Dực ra, ở trước mặt bao người rời khỏi Tiên Đấu Trường.
Trong phòng thủy tinh cao nhất ở Tiên Đấu Trường Thần Duệ tộc, mấy tên Tiên Tôn trơ mắt nhìn phi long cực lớn bay qua trước mặt bọn họ.
"Duy Ngã Độc Cuồng này khiến ta cũng nhịn không được mà muốn ra tay rồi!"
"Đừng sốt ruột, dù sao thì Tiên Chiến Vạn Tộc đã được đưa vào danh sách quan trọng, lần sau không phải ở trên Tiên Đấu Trường, không ai cứu được hắn!"
...
Đám người Diệp Phàm về Tiên Linh Động Thiên.
"Linh Lung tỷ, Cửu Nhi tỷ, có thể cho ta mượn chút linh phiến không?" Diệp Phàm cầu khẩn Cửu Nhi và Linh Lung.
"Thua?" Cửu Nhi và Linh Lung nhìn nhau, không nhịn được cười trộm.
Diệp Phàm thở dài một tiếng, hai mắt bất lực nhìn trời cao: "Lần này là một lần ta cách hy vọng gần nhất, nhưng trời cao trêu ngươi... Ta không nên nghe Mục Long tiền bối!"
"Có lẽ nguyên nhân không phải do Mục Long đâu..." Cửu Nhi tốt bụng nhắc nhở một câu.
Diệp Phàm lại nặng nề thở dài một hơi: "Cửu Nhi tỷ nói rất đúng, vẫn là do ta không có mệnh này, cuối cùng vẫn không thể làm giàu dựa vào đánh bạc. Lần này ta vay tiền chủ yếu là để trả lại cho Tiểu Thú. Ta mượn hắn bốn vạn, lần này hắn thắng lên tới 12 vạn..."
Tới Thất Trọng Thiên giàu có chưa được bao lâu, trên lưng Diệp Phàm lại gánh một khoản nợ lớn.
"Về sau ta không bao giờ đánh cược nữa, đánh bạc hại người!"
Linh Lung suy nghĩ rồi nói: "Diệp Phàm, cho ngươi vay tiền không thành vấn đề, dù sao chúng ta cũng kiếm lời được một chút... Nhưng điều kiện là, lần sau ngươi phải đặt cược, hơn nữa còn phải nói cho chúng ta biết, ngươi đặt cược như thế nào!"
"Hả? Đừng nói là các ngươi muốn lợi dụng ta để loại bỏ hạng mục sai nhé!"
Cửu Nhi gật đầu: "Diệp Phàm, nếu không lợi dụng tính năng đặc biệt này của ngươi, thì mới là đáng tiếc."
"Vậy đi, lần này chúng ta không chỉ cho ngươi mượn linh phiến, hơn nữa nếu chúng ta kiếm được tiền thì cũng trích phần trăm cho ngươi!"
Hai mắt Diệp Phàm lập tức mở to.
Ai nói vận may đánh bạc không tốt thì không thể phát tài, không phải cơ hội tới rồi sao!
Lúc này, ở Tiên Vực Vạn Linh tộc!
Thực lực của Vạn Linh tộc cũng có thể xếp hàng đầu trong vạn tộc, so với Thần Duệ tộc thì không kém hơn bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Nhưng Vạn Linh tộc lại có một nhược điểm trí mạng, đó là nhân số Vạn Linh tộc cực kỳ thưa thớt, cho nên địa vị của Vạn Linh tộc cực kỳ lúng túng.
Nói hắn ta yếu, thân thể tộc nhân Vạn Linh tộc ai nấy đều vô cùng cường hãn, mà lực lượng nguyên tố của Vạn Linh tộc cho dù là những chủng tộc mạnh như Thần Duệ tộc hay Ma tộc cũng phải tránh đối đầu trực diện.
Nhưng để nói hắn ta mạnh, thì Vạn Linh tộc chiếm cứ một Tiên Vực rộng lớn, lại chỉ có tổng cộng vài chục vạn Tiên nhân.
Chính vì tình huống đặc thù như vậy, nên không ai dám chủ động trêu chọc Vạn Linh tộc, mà Vạn Linh tộc cũng không chủ động đi trêu chọc các chủng tộc khác.
Các chủng tộc khác chết mấy chục vạn người cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông, còn Vạn Linh tộc bọn họ chết một người cũng đau lòng!
Chuyện này cũng khiến Vạn Linh tộc trở thành số ít chủng tộc "không tranh sự đời".
Đáng tiếc, lời nói của Vạn Linh tộc lại rất có trọng lượng, muốn phát động đại chiến vạn tộc thì cửa ải Vạn Linh tộc cũng vô cùng quan trọng.
Thiên Cơ đã ngây người ở đây mấy ngày rồi, nhưng hình như Vạn Linh tộc không có chút hứng thú nào với chuyện phát động Tiên Chiến Vạn Tộc.
Nhưng bọn họ cũng khá khách sáo với Thiên Cơ, cung cấp ăn uống đầy đủ.
Hắc Nham bước nhanh vào phòng của Thiên Cơ: "Thiên Cơ, vẫn chưa tra ra lai lịch của hạt châu trong tay Duy Ngã Độc Cuồng. Đã tra hết các bảng xếp hạng pháp bảo thần khí của các tộc từ xưa tới nay, hoàn toàn không có hạt châu màu lam đó."
"Không có? Chẳng lẽ là đồ vật ở ngoài Cửu Thiên!"
"Cửu Thiên bắt đầu từ Ngũ Trọng Thiên, sử dụng phương thức truyền tống bản thể xuyên qua, cho nên trong Cửu Thiên cũng dần xuất hiện rất nhiều thứ vốn không thuộc về Cửu Thiên. Loại khả năng này cũng không nhỏ." Hắc Nham nói.
"Đáng chết!" Thiên Cơ đã không còn ung dung tự tại như mấy ngày trước nữa. Hắn ta đã bắt đầu trở nên đứng ngồi không yên.
Duy Ngã Độc Cuồng lại thông qua Tiên Vực Thần Duệ tộc!
Hơn nữa, hiện tại hắn cũng đang chạy tới Vạn Linh tộc, mà đàm phán giữa hắn ta và Vạn Linh tộc lại không có tiến triển thuận lợi nào.
"Thiên Cơ, chúng ta đã lấy đủ sự ủng hộ rồi, cho dù Vạn Linh tộc không đồng ý, thì Tiên Chiến Vạn Tộc cũng là chuyện ván đã đóng thuyền."
Thiên Cơ cau mày: "Ta không thích có bất kỳ một nhân tố không xác định nào tồn tại! Thực lực cá thể của Vạn Linh tộc rất mạnh, Tiên Chiến Vạn Tộc kia lại là chiến đấu giữa các Tiên Tôn, là chiến tranh cá thể. Ta sợ Vạn Linh tộc sẽ đứng về phe Nhân tộc..."
Hắc Nham nhìn Thiên Cơ, từ lúc phụng mệnh giúp đỡ Thiên Cơ tới nay, đây là lần đầu tiên hắn ta thấy Thiên Cơ nôn nóng như thế.
"Thiên Cơ, Vạn Linh tộc không ủng hộ Tiên Chiến Vạn Tộc, nhưng chắc chắn không thể đứng về phía Nhân tộc, là địch với vạn tộc." Hắc Nham nhắc nhở một câu.
Ai ngờ, sự lo âu của Thiên Cơ lại không giảm bớt chút nào: "Không, chỉ cần Duy Ngã Độc Cuồng không chết, thì chuyện gì cũng có thể xảy ra!"
"Thiên Cơ, ta thấy ngươi hình như quá nhạy cảm rồi. Duy Ngã Độc Cuồng tới đấu võ đài, tới gây thù oán! Sao Vạn Linh tộc có thể liên thủ với Nhân tộc chứ?"
Thiên Cơ đột nhiên sửng sốt. Những lời Hắc Nham nói rất có lý, hình như lo lắng của hắn ta quá dư thừa.
Nhưng không biết vì sao, sau khi Duy Ngã Độc Cuồng thông qua Tiên Vực Thần Duệ tộc, hắn ta bắt đầu khó có thể tỉnh táo suy nghĩ vấn đề.
Rốt cuộc hạt châu kia là gì? Rốt cuộc thực lực cực hạn của Duy Ngã Độc Cuồng cao tới đâu?
Duy Ngã Độc Cuồng này không chỉ không bị hắn ta đánh chết, mà hiện tại còn như một con chó điên, bám riết lấy hắn ta không nhả!
"Thiên Cơ, ngươi vẫn nên nghỉ ngơi một chút thì hơn, trạng thái hiện giờ của ngươi không quá tốt. Yên tâm đi, người của chúng ta vẫn luôn giám sát Duy Ngã Độc Cuồng, một khi hắn tiến vào Tiên Vực Vạn Linh tộc, chúng ta lập tức rời đi!"