Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1803 - Chương 1790: Tự Loạn Thế Trận (3/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1790: Tự loạn thế trận (3/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Thiên Cơ lại đột nhiên hỏi: "Xuất Phóng Lệnh của chúng ta còn mấy ngày?"

"Hai ngày."

"Chúng ta rời đi ngay bây giờ."

"Hiện tại?" Hắc Nham khó hiểu hỏi lại.

"Đúng, ngay bây giờ! Nếu chúng ta còn ở chỗ này, thì chúng ta sẽ trở thành lợi thế trong tay Vạn Linh tộc. Rất có thể Duy Ngã Độc Cuồng sẽ không tiếc bất cứ giá nào chạy tới lấy cái lợi thế này!"

"Cho dù Vạn Linh tộc có đồng ý hay không, thì mạng của chúng ta sẽ không do chúng ta quyết định nữa!"

"Dù sao đám người bảo thủ Vạn Linh tộc kia cũng không muốn phát động Tiên Chiến Vạn Tộc, có ở thêm hai ngày nữa cũng không thay đổi được gì. Hiện tại chúng ta trở về Tiên Vực Huyền Linh đi thôi!"

"Đúng rồi, không cần phải báo cho bất kỳ kẻ nào, chúng ta trực tiếp rời đi là được! Để Duy Ngã Độc Cuồng không biết hành tung của chúng ta!"

"Này... Thiên Cơ, có phải ngươi đang... Sợ tên Duy Ngã Độc Cuồng kia hay không?"

"Sợ? Ta lại sợ hắn sao?" Thiên Cơ lập tức căm phẫn, tức giận nhìn Hắc Nham: "Đừng quên, ta đã suýt chút nữa lấy mạng hắn!"

"Ở Ngũ Trọng Thiên ta có thể giết hắn, thì tới Thất Trọng Thiên lão tử cũng có thể bóp chết hắn!"

"Đám người chúng ta phái đi đều là một đám phế vật! Chờ tới khi ta luyện thành Thôn Thiên Hắc Triều, lão tử sẽ tự tay giải quyết hắn!"

Hắc Nham thở dài một hơi, không thèm nhắc lại nữa, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lặng lẽ dẫn Thiên Cơ rời khỏi Tiên Vực Vạn Linh tộc.

Từ Tiên Vực Thần Duệ tộc tới Tiên Vực Vạn Linh tộc là một khoảng cách rất lớn, Lục Thần đang khoanh chân ngồi trên đầu rồng Thập Dực.

"Cha, ngươi nói Thiên Cơ có còn ở Vạn Linh tộc không?"

"Không." Lục Thần mở mắt ra, chắc chắn nói.

"Hả? Sao cha chắc chắn vậy?"

Lục Thần mỉm cười: "Tên kia rất sợ chết, còn nhớ lúc ở Lục Trọng Thiên không, ngay cả đầu cũng không dám lộ. Sau đó vì trốn tránh ta mà còn chưa chuẩn bị tốt đã chạy đi độ kiếp, kết quả không thể trở thành Chân Tiên. Ngươi nói hắn có sợ chết không?"

Tiểu Thú gật đầu: "Nói vậy thì quả thực rất sợ. Cho nên khi hắn thấy cha thông qua Tiên Đấu Trường Thần Duệ tộc, thì sẽ chạy trốn."

Lục Thần gật đầu.

"Vậy chúng ta cứ đuổi như thế, chẳng phải vĩnh viễn không đuổi kịp hắn sao? Hắn có thể thông qua Ảnh Thạch nhìn thấy hành tung của chúng ta, mà chúng ta lại không biết vị trí cụ thể của hắn."

Lục Thần khẽ nheo mắt lại: "Xuất Phóng Lệnh có thời gian hạn chế, khi thế giới khe nứt mở ra thì hắn đã đi Tiên Vực Ma tộc, còn thuận tiện để đám Xi Mãng chặn giết ta. Vậy tính toán thời gian, có lẽ thời gian Xuất Phóng Lệnh của hắn không còn dài."

"Hơn nữa, ta còn cố ý thả ra mấy tin tức giả, chỉ cần hắn rối loạn trận tuyến, việc bắt lấy hắn không phải là khó."

"Cha, ngươi nói tin tức giả có phải... Thanh Thủy Châu không."

"Ừ! Còn nhớ lúc ở Ngũ Trọng Thiên không, sở dĩ hắn có thể áp chế ta toàn diện, là vì tin tức hắn nắm giữ về ta cực kỳ chuẩn xác. Còn lần này, ta đang khiến hắn không biết rõ được thực lực của ta!"

"Một người tự cho là đúng, có thể nắm trong tay tất cả như hắn, chỉ khi nào có thứ gì đó hắn không thể nắm trong tay, vậy sẽ tự loạn trận cước, mà đây là cơ hội của chúng ta!"

Lục Thần lại bổ sung: "À, đương nhiên, ta để lộ viên Thanh Thủy Châu này kỳ thật cũng hy vọng có thể tìm được Tiểu Kim Lý. Nếu nó có thể nhìn thấy thì sẽ biết được hành tung của ta."

Phi hành mấy giờ, Lục Thần thấy sắp tới Tiên Vực Vạn Linh tộc thì gọi đám Tiểu Thú về.

Vạn Linh tộc, thực lực cá thể cường hãn, không ai có cơ hội xuống khỏi lôi đài của nơi này!

Có thể nói, nếu mở lôi đài thì lôi đài Vạn Linh tộc là khủng bố nhất!

Lục Thần vừa tiến vào Tiên Vực Vạn Linh tộc, thì phía trước đã có một tọa kỵ phi hành bay tới.

Đó là một con phượng hoàng chín đầu màu vàng, sải cánh dài khoảng 3 - 400m.

Có thể phi hành trước mặt Thập Dực, thì tọa kỵ này không đơn giản!

Mà chủ nhân của nó, chắc chắn càng không tầm thường!

Trên Kim Phượng đối diện có mấy chục người, trong đó người cầm đầu chắp hai tay sau lưng, khẽ nheo mắt nhìn về phía nam tử trên cự long phía trước.

"Cô Ảnh đi đi." Người nọ lạnh nhạt ra lệnh.

"Vâng, Thánh Võ Tiên Tôn." Một người ôm quyền nhận lệnh, nói xong thì nhảy ra khỏi người Kim Phượng, đạp không đi tới phía cự long.

Lục Thần khẽ nhíu mày, ra lệnh Thập Dực dừng lại.

Người nọ còn muốn tiếp tục tới gần Thập Dực, đột nhiên một thanh trường thương màu đen từ đằng xa trực tiếp bắn thẳng tới, đồng thời trước mặt người nọ cũng dựng lên một lá chắn bằng linh lực. Diệt Thần Thương cắm thẳng lên lá chắn linh lực, không nghiêng không lệch mà cắm ngay trước mặt người nọ.

Trên đầu rồng truyền tới giọng nói trầm thấp: "Có chuyện gì thì đứng đó nói được rồi, còn dám tới gần thêm một bước, giết!"

Người tới nhìn thanh trường thương màu đen kia, trầm tư một lát rồi dừng lại, ôm quyền về phía đầu rồng nói: "Xin hỏi, người tới có phải là Duy Ngã Độc Cuồng tiên sinh hay không?"

Lục Thần đi tới đầu rồng, nhìn đối phương: "Đúng."

"Độc Cuồng tiên sinh, ta là Cô Ảnh Tiên Vương của Vạn Linh tộc, phụng lệnh Thánh Võ Tiên Tôn, tới đón tiếp Độc Cuồng tiên sinh."

Lục Thần khẽ nhíu mày, Yêu tộc cũng vậy, Thần Duệ tộc cũng thế, nhưng không có một chủng tộc nào lại có Tiên Tôn tự mình tới nghênh đón hắn cả.

Hoặc có thể nói, không biết "nghênh đón" của đối phương có dụng ý gì khác không.

"Độc Cuồng tiên sinh không cần lo lắng, các hạ có Tử Thần lệnh trong tay, chúng ta sẽ không gây bất lợi cho tiên sinh ở ngoài lôi đài... Huống chi, chúng ta cũng không có lý do gì để cản trở tiên sinh."

Lục Thần nhìn Tiên Vương này.

Người này thực lực không thấp!

Nhưng so sánh với những Tiên Vương mà Lục Thần từng gặp, thì người này lại cho người ta một loại cảm giác vân đạm phong khinh, lúc nói chuyện với hắn thì không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không diễu võ giương oai hay khúm núm gì cả.

Lục Thần trầm tư một lát, nói với Thập Dực: "Thập Dực, về trước đi, ta đi theo bọn họ."

Sau khi gọi Thập Dực về, Lục Thần trực tiếp đứng giữa không trung vung tay, Diệt Thần Thương về lại trong tay hắn.

"Cô Ảnh Tiên Vương, mời dẫn đường."

Cô Ảnh mỉm cười: "Mời!"

Hai người một trước một sau đi lên lưng Kim Phượng.

Bình Luận (0)
Comment