Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Độc Cuồng, Tiên Tôn tìm ngươi." Cô Ảnh đẩy cửa vào.
Hiện tại Cô Ảnh không còn mang cái mặt không biểu cảm như trước nữa, lúc nói chuyện cũng thoải mái hơn rất nhiều.
"Hai người Hoàng Đình, Liên Hoa không sao chứ." Lục Thần hỏi.
"Ta không sao thì bọn họ chắc chắn không sao cả." Ánh mắt Cô Ảnh vẫn luôn nhìn về phía Tiểu Mao Đoàn.
Lúc này, Tiểu Mao Đoàn đang nằm sấp trên vai Lục Thần, giống như một thú nuôi nho nhỏ mà có vài người nhàm chán hay nuôi.
"Ngươi cứ để Thôn Thiên Thí Thần Thử nằm trên vai như vậy? Nó không cắn ngươi sao?"
"Nghe đồn Thôn Thiên Thí Thần Thử này gặp gì ăn đó! Hai ngày trước, trong lúc hôn mê Liên Hoa còn lẩm bẩm nói ‘Thí Thần Thử tới rồi, chạy nhanh’..."
Lục Thần hiểu rõ, xem ra Liên Hoa đã bị Tiểu Mao Đoàn cắn tới sợ, lưu lại bóng ma trong lòng.
"Xèo xèo xèo!" Tiểu Mao Đoàn nhe răng trợn mắt với Cô Ảnh, khiến hắn ta nhanh chóng lùi ra sau một bước: "Này này này, ta không nói xấu ngươi nữa, sợ ngươi rồi!"
Lục Thần mỉm cười: "Tiểu Mao Đoàn đã đi theo ta từ khi mới sinh. Yên tâm đi, nó sẽ không làm ta bị thương."
Nghĩ một lát, Lục Thần vẫn quyết định thu hồi ba thú về.
Hai người vừa nói vừa đi tới một gian lương đình rất độc đáo.
Thánh Võ Tiên Tôn đã ngồi trong đó, trên bàn còn có bầu rượu, chén rượu và mấy loại trái cây.
Thánh Võ Tiên Tôn thấy Lục Thần tới thì mời hắn ngồi.
"Khôi phục sao rồi?"
"Không còn gì đáng ngại." Lục Thần nói: "Tiên Tôn, khi nào thì ta đi Vạn Linh Cổ Cảnh?"
"Không vội, trước uống cùng ta hai chén đã." Nói xong, Thánh Võ rót rượu cho Lục Thần: "Tới, ta kính ngươi một ly trước, trận chiến của ngươi đã khiến ta mở rộng tầm mắt."
"Tiên Tôn quá khen." Lục Thần nâng chén, hai người uống một chén.
"Đúng rồi, Duy Ngã Độc Cuồng, đám chiến sủng và khôi lỗi của ngươi đều không tầm thường."
Lục Thần không biết vì sao Tiên Tôn lại nhắc tới chuyện này, nên không tiếp lời.
Thánh Võ mỉm cười: "Yên tâm đi, nếu ta muốn gây bất lợi với bọn chúng thì đã sớm ra tay trong mấy ngày các ngươi hôn mê."
"Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, bọn chúng không thể đi cùng ngươi vào Vạn Linh Cổ Cảnh... Kể cả Quỷ Sủng vẫn luôn chăm sóc ngươi nữa. Ngươi chỉ có thể đi một mình!"
Lục Thần cau mày hỏi: "Vì sao không thể, chỉ cần ta không gọi bọn họ ra là được thôi."
Thánh Võ cười lắc đầu: "Mỗi lần đi vào Vạn Linh Cổ Cảnh chỉ có thể có một linh hồn, thậm chí ngay cả khí linh cũng phải phong ấn tạm thời trước khi tiến vào. Khí linh còn như vậy, huống chi là chiến sủng Quỷ Sủng, còn có khôi lỗi Thiên Địa Chí Tinh đặc biệt kia nữa. Bọn chúng đều có linh hồn lực vô cùng mạnh."
"Tóm lại, đó là nơi một mình ngươi rèn luyện!"
"Chuyện này..." Lục Thần cau mày.
Thánh Võ nhìn Lục Thần cười nói: "Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ cho ngươi hai lựa chọn. Một, ngươi có thể đưa bọn chúng trở về Tiên Vực Nhân tộc trước. Hai, ta có thể đưa chúng nó tới đảo Thần Thú để rèn luyện."
"Đảo Thần Thú? Đó là nơi nào?"
"Đảo Thần Thú là nơi lựa chọn, huấn luyện chiến sủng chung của vạn tộc, chia làm rất nhiều tầng. Yếu nhất là tầng một, cao nhất là tầng chín, từng tầng trong đảo Thần Thú đều có vô số thần thú ma thú cạnh tranh."
"Cạnh tranh đào thải theo từng tầng, người chiến bại có thể bị cắn nuốt ngay lập tức, cũng có người bị phơi thây hoang dã. Mà thi thể của bọn chúng trải qua ngàn vạn năm, tạo thành tài nguyên đặc biệt trong đảo Thần Thú. Người thắng có thể tiến vào tầng tiếp theo của đảo Thần Thú."
"Bởi vì mỗi một chủ nhân lại có yêu cầu khác nhau với chiến sủng của mình, cho nên sau khi đạt tới tầng đã chỉ định trong đảo Thần Thú, thì thần thú mới có thể rời khỏi."
Lục Thần nghe xong thì cảm thấy, đảo Thần Thú này quả thực là thánh địa luyện cấp cho đám Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên.
Thánh Võ Tiên Tôn lấy ra một trái cây khá giống với quả cam của Trái Đất rồi nói tiếp: "Có một việc ta phải nói rõ ràng. Trong đám chiến sủng khôi lỗi của Duy Ngã Độc Cuồng ngươi, đặc biệt nhất là con Thôn Thiên Thí Thần Thử kia. Nếu nó hoàn toàn trưởng thành vậy sẽ là một tai họa! Cho nên, ta nhiều nhất chỉ có thể cho chiến sủng khôi lỗi của ngươi ở trong đó ba năm! Khi đó cũng là lúc ngươi rời khỏi Vạn Linh Cổ Cảnh."
"Ba năm, Thần Thú bình thường cao lắm cũng chỉ đánh tới tầng thứ sáu của đảo Thần Thú."
Đang nói chuyện thì Thánh Võ Tiên Tôn đưa vài miếng cam tới: "Phát Hỏa Chanh này khá ngon, hương vị ngọt ngào nhiều nước, là đặc sản của Vạn Linh tộc chúng ta, muốn nếm thử không?"
"À... Đa tạ Tiên Tôn." Lục Thần nhận lấy, vừa suy nghĩ, vừa đưa miếng chanh lên miệng.
Phát Hỏa Chanh kia trực tiếp nổ tung, dọa Lục Thần nhảy dựng: "Chết tiệt, sao quả chanh này lại tự mình phát nổ?"
"Ha ha ha, đã nói với ngươi đó là Phát Hỏa Chanh rồi, quả chanh này tính khí nóng nảy thật đấy."
Lục Thần cười lắc đầu, Cửu Thiên vạn tộc, quả nhiên không thiếu cái lạ.
"Duy Ngã Độc Cuồng, nghĩ xong chưa?"
Lục Thần nghĩ rồi nói: "Ta sẽ để bọn chúng đi đảo Thần Thú!"
Thánh Võ Tiên Tôn cũng không cảm thấy bất ngờ, tiếp tục bóc quả chanh: "Được! Vậy xế chiều hôm nay, Cô Ảnh sẽ tới tìm ngươi."
Chờ đến xế chiều, Cô Ảnh lại tới nữa.
Lần này, không biết hắn ta mượn đâu một bộ áo giáp mặc vào, vừa vào cửa đã nói với Lục Thần: "Duy Ngã Độc Cuồng, Tiên Tôn bảo ta dẫn ngươi đi Vạn Linh Cổ Cảnh. Chiến sủng của ngươi... Khụ khụ, giao cho ta trước đi, ta phải đưa từng con vào đảo Thần Thú."
"Bọn chúng không ở chung một chỗ sao?" Lục Thần hỏi.
"Đương nhiên không rồi, cũng không phải ai ai cũng có tới vài con chiến sủng, nuôi một con đã nuôi không nổi rồi! Dù sao ngươi cũng không thể để một chiến sủng nhà người ta đánh với ba con nhà ngươi chứ."
"Ta sẽ dẫn bọn chúng tiến vào từ ba cửa."
Lục Thần hơi lo lắng, nhưng nghĩ lại, Tiểu Thú cũng phải trải qua rèn luyện mới có thể trở nên mạnh mẽ được!
"Được!"
Cô Ảnh nhanh chóng tiễn bước Tiểu Thú và Tiểu Nguyên, cuối cùng khi tới Tiểu Mao Đoàn, người này lập tức mở trạng thái, vẻ mặt cảnh giác: "Ngươi, ngươi dặn Thí Thần Thử đừng có ăn ta!"
Lục Thần không nhịn được cười nói: "Dù gì ngươi cũng là một Tiên Vương, sao lại sợ như vậy?"
"Ta đương nhiên sợ rồi! Tiên Tôn có lệnh, không được đả thương chúng nó."