Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Thú phẫn nộ ném quan tài bằng gỗ đi, xóa bức tranh trên mặt đất.
"Grao!" Xa xa truyền tới một tiếng gầm giận dữ, Tiểu Thú đứng lên, nhìn về phía âm thanh truyền đến.
"Lần này cha ra ngoài sẽ đi giết Thiên Cơ, còn phải đối phó với Tiên Chiến Vạn Tộc. Không được, ta vẫn phải tăng thêm một chút thực lực mới được!" Nghĩ tới đây, Tiểu Thú bắn thẳng tới phía phát ra âm thanh.
Nếu lúc này Lục Thần có ở đây nhất định sẽ thán phục tốc độ của Tiểu Thú đã nhanh hơn trước!
Một chỗ khác của đảo Thần Thú, tầng thứ tư!
Lúc này đang là giữa đêm khuya.
Trời đen gió lớn, trăng sáng trên cao.
Ánh trăng chiếu xuống có thể thấy được trước một huyệt động thi thể chất như núi, gần như vùi lấp cả miệng huyệt, thỉnh thoảng trong huyệt động còn truyền ra vài tiếng kêu thảm thiết, làm cho không khí ban đêm càng thêm âm trầm khủng bố!
Một lát sau, tiếng kêu thảm thiết trong động ngừng lại, chỉ là mùi máu tươi càng thêm nồng đậm.
Không bao lâu sau, ở cửa hang xuất hiện một bóng đen dài hơn mười mét, chiếu lên cái núi thây vốn đã khủng bố lại càng thêm đáng sợ.
Theo chủ nhân của bóng đen không ngừng đi ra, thì cái bóng càng ngày càng ngắn lại... Cuối cùng, có một con chuột bạch nho nhỏ xông ra từ trong đống thi thể cực lớn đó.
Trong tay con chuột bạch đó đang cầm một miếng thịt, một mình ngồi trên núi thây, vừa gặm thịt vừa đau buồn nhìn ánh trăng.
"Xèo xèo xèo!"
Khi nào mới có thể ra ngoài đây... Mấy thứ kia ăn cũng chán rồi, ngày mai lại tới tầng khác thôi.
Cũng ở tầng thứ tư đảo Thần Thú.
Một đám thần thú ma thú đang điên cuồng công kích một con Bạch Hổ. Hình thể của con Bạch Hổ kia không tính là quá lớn, nhưng dáng người cân xứng, cảm giác cơ bắp toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Lúc này, nó đang thu thập mấy hạt châu màu vàng do thần thú ngã xuống để lại ở nơi đó, hoàn toàn không để ý tới công kích của một đám yêu ma quỷ quái phía sau.
Những công kích này chẳng những không gây thương tổn cho nó, còn có thể giúp nó hấp thu công kích, một phần trong đó sẽ chuyển hóa thành công kích của nó, tăng cường công kích!
Chắc lão đại vẫn cần dùng mấy viên hóa thạch thú hạch này, đây là thú hạch ẩn chứa linh lực phong phú hơn, hơn nữa còn có một phần lực lượng nguyên tố.
Đương nhiên, Tiểu Thú cũng có thể dùng, nhưng nó có thể tự mình thu thập, lại nói lực lượng nguyên tố không có tác dụng quá lớn với Tiểu Thú, vẫn để dành cho lão đại thì tốt hơn.
Ba thú đều đang tự mình rèn luyện ở đảo Thần Thú!
...
Cùng lúc đó, một người khác cũng có vẻ bận rộn hơn!
Thiên Cơ bảo Hắc Nham nỗ lực đẩy nhanh quá trình Tiên Chiến Vạn Tộc!
Chỉ là chuyện này liên quan đến rất nhiều chủng tộc, mặc dù bọn họ đã sớm thu thập đủ số lượng chủng tộc tán thành, nhưng chuyện này không phải chuyện bình thường, không phải cứ giục là xong, mà phải mất hai ba năm mới có thể hoàn thành.
Bận rộn cả một ngày, Hắc Nham trở về Thiên Cơ Động Thiên, gõ cửa một phòng tu luyện.
"Thiên Cơ, Hồng Nguyệt Tiên Tôn nói bây giờ có sốt ruột cũng vô dụng, vẫn phải chờ ít nhất ba bốn năm nữa." Hắc Nham kề sát vách tường nói.
Trong phòng tu luyện không có phản ứng, Hắc Nham thấy vậy nhưng không thấy lạ, xoay người chuẩn bị rời đi.
Đúng vào lúc này, cửa đá của phòng tu luyện trực tiếp hóa thành hư không!
"Này... Đây là cửa đá của phòng tu luyện, là cửa đá rắn chắc nhất, còn được bố trí thêm Phòng Ngự Trận bảo hộ." Hắc Nham mở to mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin!
Trong nháy mắt, một luồng "sương mù" màu đen đánh về phía Hắc Nham.
Hắc Nham bị tập kích bất ngờ đến không kịp trốn tránh, sau khi sương mù đen này phá hủy cửa đá có tính chất đặc biệt lại đột nhiên biến mất.
Trong phòng tu luyện có một người đi ra, hắn ta nhìn Hắc Nham.
"Thiên Cơ!" Hắc Nham khó tin nhìn người tới: "Thôn Thiên Hắc Triều hoàn thành rồi?"
Người đi ra từ trong phòng tu luyện là Thiên Cơ!
Khóe miệng Thiên Cơ khẽ cong lên, trong mắt lộ ra một chút ý cười âm lãnh: "Duy Ngã Độc Cuồng, cuối cùng lão tử đã luyện thành Thôn Thiên Hắc Triều rồi!"
Hai năm gần đây, vừa nghĩ tới cái tên kia đã tiến vào Vạn Linh Cổ Cảnh tu luyện, là Thiên Cơ không thể ngủ say giấc. Còn bây giờ, cuối cùng hắn ta đã có thể thở ra một hơi!
"Ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, ta chỉ mong ngươi xuất hiện trước mặt ta ngay bây giờ! Như vậy, ta có thể tự tay đánh chết ngươi! Ha ha ha!"
Hắc Nham đứng cạnh nhìn Thiên Cơ cuồng tiếu, nhẹ giọng nói: "Chúc mừng, nếu có một ngày Duy Ngã Độc Cuồng thật sự giết tới đây, thì chúng ta có thể dễ dàng cho hắn một bất ngờ!"
Hắc Nham lập tức nói trúng tâm sự của Thiên Cơ, lúc này hắn ta càng thêm đắc ý nói: "Ai cũng nói Duy Ngã Độc Cuồng thực chiến cường hãn, khà khà, nếu mọi người nhìn thấy ta tự tay đánh chết hắn, nhất định sẽ giật mình!"
"Thiên Cơ, bây giờ ngươi có nắm chắc đánh thắng hắn không? Dù sao Duy Ngã Độc Cuồng cũng đã vào Vạn Linh Cổ Cảnh tu luyện. Nếu hắn có thể đi vào một tới hai thế giới Cổ Cảnh, trải qua 200 năm luân hồi, biết đâu thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều!"
"Đương nhiên là có!" Thiên Cơ tức giận nói, dường như đây đã trở thành một loại phản ứng bản năng. Nhưng một lát sau, Thiên Cơ cũng bình tĩnh lại rồi nói: "Cho dù hắn trải qua ba lần luân hồi thì đã sao?"
"Tiên Chiến Vạn Tộc đã đi tới những bước cuối cùng, không đến ba năm, vạn tộc sẽ phát động Tiên Chiến Vạn Tộc với Nhân tộc. Cho dù hắn có thực lực mạnh hơn nữa thì có thể làm gì?"
"Chẳng lẽ một mình hắn có thể đối kháng với Tiên Tôn của vạn tộc sao?"
Nói xong, Thiên Cơ khẽ nhíu mày: "Chỉ là, bản thân ta vô cùng chờ mong có thể tự tay đánh chết hắn... Nếu vậy thì còn phải cường hóa khả năng khống chế Thôn Thiên Hắc Triều thêm nữa. Mặt khác, nếu ta có thể nắm giữ hoàn toàn ba tầng của bí quyết khống thuật Thôn Thiên Hắc Triều, thì đến lúc đó cho dù hắn có mạnh hơn nữa, cũng không phải đối thủ của Thiên Cơ ta!"
"Hắc Nham, chuyện Tiên Chiến Vạn Tộc không thể có nửa điểm sơ suất. Ta sẽ đi tìm Hồng Nguyệt, xin hắn cho ta tiến vào Huyền Linh tháp để tu luyện!"
"Tuy Vạn Linh Cổ Cảnh rất huyền diệu, nhưng xét cho cùng thì lợi ích không ổn định."