Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần gật đầu: "Ta còn không có thời gian đi thăm hắn."
"Tiểu Thần, chuyện này ngươi không cần lo lắng, Trần lão đã vất vả nửa đời mình vì Tây Thánh Linh Viện ta, trước kia ta không biết, nếu bây giờ đã biết thì sẽ không có đạo lý khoanh tay đứng nhìn. Dù không có ngươi, thì ta cũng sẽ tự mình giúp đỡ chữa khỏi bệnh cho hắn!"
"Đa tạ viện trưởng!"
Bạch Hạnh gật đầu: "Vậy bây giờ nói chuyện của ngươi."
Bạch Hạnh nhìn Lục Thần, ấm áp cười nói: "Ta biết, ngươi cũng muốn tu luyện, Tây Uy cho ra điều kiện như vậy quả thật mê người. Nói thật ta cũng không ngờ lão hồ ly Mộ Dung kia lại đưa ra điều kiện lớn như vậy."
"Hơn nữa nếu ban ngày ngươi bàn điều kiện trực tiếp với ta, có lẽ ta sẽ cảm thấy ngươi quá nịnh bợ, chưa chắc sẽ giữ ngươi."
"Nhưng ngươi lại không làm như vậy, ngươi còn nhớ đến Trần lão đã dẫn ngươi tới Tây Thánh, nhớ lời dạy bảo của hắn. Đây là điểm này khiến ta bất ngờ nhất, cũng vui mừng nhất."
"Cho nên, lão hồ ly Mộ Dung có thể phá lệ vì ngươi, Bạch Hạch ta cũng có thể!"
"Ngươi chưa tham gia khảo sát linh mạch phải không?"
Lục Thần nói: "Đã tham gia, chẳng qua là linh mạch của ta rất kém cỏi, là linh mạch nhất tinh."
Bạch Hạnh cũng không ngạc nhiên, nếu có linh mạch tốt sẽ không phải đi làm tạp dịch.
"Linh mạch nhất tinh, nói thật, tương lai phát triển có hạn, nhưng tập võ cường thân kiện thể thì vẫn được."
"Như vậy đi, linh mạch của ngươi không đạt đến yêu cầu chiêu sinh của chúng ta, nhưng ta có thể phá lệ cho ngươi một lệnh bài đệ tử ký danh. Vậy thì ngươi có thể tu luyện tâm pháp công pháp của học viện, dự thính chương trình học. Còn ngươi có thể luyện đến trình độ nào, thì phải xem sự cố gắng của ngươi nhiều đến đâu."
"Ngoài ra nếu không có bữa tiệc nào quan trọng, ngươi cũng không cần phải ở trong nhà bếp nữa."
"Còn lương tháng, một tháng cho ngươi một kim diệp, nhưng ngươi phải đứng bếp ít nhất ba lần, như vậy có được không?"
Lục Thần kì quái hỏi: "Viện trưởng, không phải ngươi vừa nói không có tiệc quan trọng thì không cần ở nhà bếp sao?"
"Đứa nhỏ ngốc này, không có tiệc quan trọng, thì viện trưởng của ngươi không cần ăn một ngày ba bữa sao? Dù sao ngươi cũng phải nấu hai bữa cho ta chứ!"
"Được rồi, ta đi thăm Trần lão trước đã, ta sợ thời gian dài, ta lại quên mất. Hắn cũng thật là, bị bệnh cũng không nói với ta một tiếng..." Bạch Hạnh nói xong, tâm tình thoải mái rời khỏi phòng ăn.
Lục Thần nhìn bóng lưng Bạch Hạnh, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thật ra vị viện trưởng Bạch Hạnh này cũng không tệ lắm.
Có hắn ta tự mình ra tay, bệnh của Trần gia gia nhất định có thể chữa khỏi.
Một tảng đá lớn trong lòng Lục Thần đã rơi xuống.
Nhìn lệnh bài đệ tử ký danh trong tay, Lục Thần nắm lệnh bài thật chặt, đây là cơ hội trở mình của hắn!
Hắn lại nhìn đống giấy trong tay, cẩn thận xem xét thì phần lớn đều giống những gì hắn vừa đọc chỉ trừ một cái.
Trong điều kiện của Tây Uy Linh Viện không có phần dự thính chương trình học!
Lục Thần lắc đầu: "Viện trưởng, thật xin lỗi đã lừa ngươi, nhưng ta phải nắm chắc cơ hội lần này!" Dứt lời Lục Thần xé nát toàn bộ đống giấy...
Buổi tối Đinh Hổ lại không tới nữa.
Nghiêm Trụ không tài nào hiểu nổi, hỏi: "Lục Thần, khách khứa đều đã đi rồi, dựa theo tính cách của Đinh Hổ, sao hắn có thể không tìm chúng ta gây sự chứ?"
Lục Thần khẽ mỉm cười, lấy ra một tấm lệnh bài: "Bây giờ hắn không dám động vào ta."
"Lệnh bài đệ tử ký danh?" Hai mắt Nghiêm Trụ trợn to: "Ngươi, ngươi là đệ tử ký danh?"
"Ngươi, sao ngươi làm được? Nếu không có người quen biết ở trên, cho dù có làm tại Tây Thánh lâu năm cũng không biết tới thứ này!"
Lục Thần thu hồi lệnh bài, cười thần bí: "Bởi vì, ta nấu ăn ngon."
Cho dù là đệ tử ký danh, nhưng Lục Thần cũng chỉ có tấm lệnh bài này thôi, nên chưa được tính là đệ tử ký danh chính thức, chỉ là thân phận như vậy đã cao hơn Đinh Hổ rồi.
"Nghiêm Trụ, ta đã nói với phòng tạp dịch là muốn ngươi qua thư phòng với ta, sau này ngươi là người của ta, Đinh Hổ không dám động tới ngươi nữa."
"Thật sao, vậy thì tốt quá! Ha ha ha, Lục Thần, ta đã sớm nói ngươi không phải người bình thường, chỉ dựa vào hai món ăn đã có thể lên làm đệ tử ký danh, thật lợi hại!"
Lục Thần cười nói: "Ngươi đó, cũng đừng cao hứng quá sớm, viện trưởng nói ta một tháng chỉ cần đứng bếp ba lần, nhưng ta quyết định dạy ngươi mấy tháng, sau này sẽ do ngươi phụ trách một ngày ba bữa cho viện trưởng. Ngươi phải nắm thật chắc cơ hội này!"
"Ngươi nguyện ý dạy ta? Chuyện này, có... Có thật không? Đây là bản lĩnh kiếm cơm của ngươi!"
Lục Thần không nhịn được cười nói: "Ngươi nghĩ ta muốn làm đầu bếp thật sao? Được rồi, hôm nay nghỉ sớm một chút, sáng mai ta dạy ngươi trước mấy món!"
"Được, được! Ta lập tức đi ngủ đây!" Nghiêm Trụ kích động không thôi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lục Thần chuẩn bị bữa sáng cho viện trưởng, thuận tiện chỉ bảo Nghiêm Trụ, Nghiêm Trụ đứng cạnh học hết sức nghiêm túc.
Sau khi nấu bữa sáng xong, Lục Thần trực tiếp đi tới Tàng Thư Các.
Có lệnh bài đệ tử ký danh, cuối cùng Lục Thần đã có thể tiếp xúc đến tu luyện.
Đầu tiên là có thể đi Tàng Thư Các lựa chọn tâm pháp, công pháp và binh khí. Nhưng vì hắn chỉ mới là đệ tử ký danh tạm thời, nên phạm vi lựa chọn của hắn không được nhiều như đệ tử chính thức, chỉ có thể lựa chọn ở Tàng Thư Các và Tàng Khí Các tầng một, một vài công pháp và vũ khí cấp bậc thấp nhất.
Bên trong Tàng Thư Các, tầng một gần như không có người đến, ngoại trừ mấy người mới, còn các đệ tử khác đều cố gắng lên tầng cao hơn lựa chọn công pháp cao cấp.
Lục Thần cũng không nóng nảy, lật từng cuốn trên kệ sách.
Tâm pháp ở nơi này chỉ có hai ba loại, Lục Thần tùy tiện chọn một quyển "Ngọc Thanh tâm pháp cơ sở".
Sau đó hắn đi qua khu công pháp lựa chọn.
Bây giờ Lục Thần muốn học kiếm pháp hoặc thương pháp, nhất là thương pháp. Hắn muốn học tầng thứ tư của Diệt Thần Thương, nên luyện tập nhiều thương pháp để lĩnh hội thương ý cũng rất quan trọng.
Loay hoay một phen, cuối cùng Lục Thần quyết định chọn thương pháp.
"Những thương pháp này nhìn một cái là biết không giống với Cửu Thiên... "