Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Cửu Tinh Điểm Huyệt này thú vị đấy!"
Yêu cầu thứ nhất trong tầng thứ hai của Địa Sát Huyền Minh Thương là phải sử dụng Cửu Tinh Điểm Huyệt một triệu lần, một một lần bắt buộc phải đâm ra chín thương!
Độ khó này thật sự là ác mộng với người bình thường!
Nhưng từ sau khi Lục Thần bắt đầu hình thành linh hạch, lấy tốc độ tu luyện của Thần Ma Hỗn Nguyên tâm pháp, thực lực của hắn đã tiến vào giai đoạn tiến triển thần tốc.
Từ ngày đầu tiên có thể dùng Cửu Tinh Điểm Huyệt 20 lần cho đến một tháng sau, một ngày dùng Cửu Tinh Điểm Huyệt 500 lần.
Ba tháng sau, một ngày Lục Thần có thể sử dụng Cửu Tinh Điểm Huyệt mười ngàn lần!
Giai đoạn thứ hai này Lục Thần chỉ dùng tám tháng, hơn nữa còn hoàn thành yêu cầu vượt mức, tay trái tay phải đồng thời sử dụng 1.3 triệu lần.
Càng về sau, Lục Thần sử dụng Cửu Tinh Điểm Huyệt đã như hạ bút thành văn.
Nhưng 1 triệu lần Cửu Tinh Điểm Huyệt chỉ là cơ sở! Lục Thần còn chưa chính thức nắm giữ tầng thứ hai.
"Tầng thứ hai tên là Xuyên Vân Thương, linh lực bao phủ thân thương, trong nháy mắt khi phát động Cửu Tinh Điểm Huyệt thì tạo ra thương khí, làm được cách không khóa huyệt mới tính là thành công."
Lục Thần suy nghĩ một chút, dường như có chút lĩnh ngộ rồi đột nhiên đâm ra một thương.
Cây trúc trước mặt không hề nhúc nhích, nhưng trên thân cây trúc phía sau nó lại xuất hiện chín điểm nhỏ, sau đó toàn bộ cây trúc phía sau trực tiếp nổ tung như pháo hoa.
"Ta đây là... Học được rồi?" Lục Thần nhíu mày, có vẻ như hắn đã nắm giữ được tinh hoa của Xuyên Vân Thương.
"Công pháp này rất khó sao? Chỉ là hơi phiền toái lúc củng cố trụ cột mà thôi, chứ chiêu thức thì không đến nỗi khó..." Lục Thần lắc đầu, bắt đầu học tầng thứ ba.
Câu đầu tiên của tầng thứ ba là cần sử dụng Xuyên Vân Thương năm triệu lần!
Hiện tại linh lực của Lục Thần tương đối dồi dào, năm triệu lần không phải là vấn đề, khoảng bốn tháng sau hắn đã tiến vào tầng thứ ba.
"Tầng thứ ba là Khí Động Tùy Ý, cần sử dụng uy lực của Xuyên Vân Thương đánh xuyên một mục tiêu bất kì trong vòng năm trăm mét... Hửm! Năm trăm mét, lần này hình như hơi khó." Lục Thần giơ thương vận lực, đâm thẳng một thương.
Ở phía hắn đâm tới, một cây trúc cách đó ba trăm mét trực tiếp nổ tung.
"Mới ba trăm mét? Khống chế linh lực có chút sai sót... " Lục Thần lại tích lực lần nữa.
Lần này mục tiêu cách sáu trăm mét trực tiếp nổ tung.
Thử lại, lần thứ ba rốt cuộc đã khống chế thương khí bạo phát ở cự li năm trăm mét.
Nhưng Lục Thần lại không vui mừng: "Không đúng, phương pháp của ta là tích lũy linh lực trước thời điểm ra chiêu, thực hiện kích phá mục tiêu cách mình năm trăm mét."
"Nhưng đối thủ lại không phải cây trúc đứng im ở đó cho ngươi đánh, ở trong thực chiến nếu gặp phải đối thủ yếu hơn thì có thể dựa vào tốc độ ra thương đền bù. Nhưng nếu gặp phải cường giả cấp bậc Tiên Tôn, thì tên đó hoàn toàn có thể né tránh công kích của ta!"
Người khác thiết lập mục tiêu đều chỉ ở mức Linh Tôn, Linh Vương, nhưng thiết lập của Lục Thần phải là Tiên Tôn.
Ở trước mặt Tiên Tôn, chỉ cần một chút sơ ý nhỏ cũng có thể dẫn đến chiến bại.
"Cái gọi là Khí Động Tùy Ý, hẳn không phải là tích lũy linh lực trước khi ra chiêu..." Lục Thần rốt cuộc gặp phải bình cảnh.
Mà lúc này hắn nhớ tới Bắc Tuyết Cô Phi, tên muội phu đã luyện kiếm từ nhỏ của hắn, đã nắm giữ được kiếm ý.
Cái gọi là kiếm ý, nghĩa là tay chỉ chỗ nào kiếm tới chỗ đó... Suy nghĩ một chút thì tuy giải thích khác nhau nhưng hiệu quả có phần giống với Khí Động Tùy Ý.
Lục Thần suy nghĩ, nhưng lại không tìm được phương pháp đặc biệt hay nào.
Toàn bộ kỹ năng của hắn đều là học tập trực tiếp, cho nên đối với loại hình không thể ghi chép lại như ý cảnh, chưa chắc Lục Thần đã có thể học tập nhanh hơn người khác.
"Ta nhớ Cô Phi từng nói, khi số lần luyện tập đủ nhiều, thì sẽ tự nhiên như nước chảy thành sông. Sau vô số lần luyện tập, kiếm đã trở thành một phần của cơ thể hắn, mà con người khống chế thân thể của mình chẳng phải chỉ cần một ý niệm trong đầu thôi sao..."
"Có thể là do ta luyện tập chưa đủ!" Nghĩ đến đây, Lục Thần lại tiếp tục luyện tập Xuyên Vân Thương.
Suốt một năm, Lục Thần vẫn kẹt lại ở tầng thứ ba, số lần hắn sử dụng Xuyên Vân Thương đã đếm không hết, cây trúc không đủ hắn thay bằng tảng đá.
Hơn mười triệu lần luyện tập làm cho độ dung hợp giữa Lục Thần và trường thương càng ngày càng hoàn mỹ. Thanh trường thương vô danh này đã trở thành một tồn tại như cánh tay của hắn vậy.
Giống như người ta đã nói quen tay hay việc, nước chảy thành sông, một năm sau Khí Động Tùy Ý của Lục Thần rốt cuộc đạt đến trình độ thương tùy tâm động, tay chỉ chỗ nào, thương đâm chỗ đó.
"Không ngờ rằng, tầng thứ ba của Địa Sát Huyền Minh Thương đã liên quan đến thương ý rồi. Mặc dù thương pháp này thua xa không bằng Diệt Thần Thương Quyết, nhưng yêu cầu hiểu biết sâu đối với thương pháp lại vượt qua Diệt Thần Thương."
Vượt qua bình cảnh của tầng thứ ba, Lục Thần bắt đầu tu luyện tầng thứ tư.
Câu đầu tiên của tầng thứ tư lại là sử dụng Khí Động Tùy Ý mười triệu lần!
Lục Thần cũng không nhịn được cười: "Quả nhiên, Mộng Khê không lừa ta. Độ khó khi luyện tập Huyền Minh Thương quá đáng sợ... Khó trách không có ai tu luyện nổi!"
"Nếu không có ai luyện, vậy để ta!" Lục Thần lập tức điều chỉnh trạng thái, tiếp tục đâm thương không ngừng nghỉ.
Lục Thần chẳng những muốn luyện, còn phải làm đến hoàn mỹ, Huyền Minh Thương yêu cầu đâm thương mười triệu lần thì Lục Thần tăng yêu cầu lên gấp đôi, mỗi bên tay luyện hơn mười triệu lần!
...
Xuân đi thu tới, thu đi đông lại đến... Ở doanh địa đơn sơ này Lục Thần ngày ngày luyện tập.
Tài nấu ăn của Nghiêm Trụ cũng đã vang danh khắp Tây Châu thành thậm chí còn xa hơn nữa, ngay cả viện trưởng Bạch Hạnh cũng không ép buộc Lục Thần tự mình đứng bếp nữa.
Nhưng tên Nghiêm Trụ này vẫn luôn gọi Lục Thần là sư phụ, Lục Thần không nhìn lầm, tiểu tử này quả là một người trọng tình trọng nghĩa.
Dĩ nhiên, Lục Thần vẫn tuân thủ cam kết, mỗi một tháng hắn sẽ đứng bếp nấu ăn mấy lần, nếu Tây Thánh Linh Viện có tổ chức hoạt động hắn cũng sẽ dành chút thời gian trở lại nhà bếp.