Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1849 - Chương 1836: Đại Tiểu Thư (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1836: Đại tiểu thư (2)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Thần lập tức hiểu rõ, hôn nhân giữa hai người họ là đại diện cho hai đại gia tộc, đến lúc đó cho dù Lý Hạo Bạch không muốn, nhưng cân nhắc đến mặt mũi Lý gia, hắn không muốn cũng phải muốn!

"Cho nên, nếu thua thật, có lẽ ta... Sẽ phải gả cho Lý Hạo Bạch... " Nói xong, cặp mắt to của Mộng Khê đã lấp lánh nước, lại có vẻ vô cùng sáng sủa.

"Mộng gia chúng ta và Lý gia đều là gia tộc cao cấp của Thiên Thánh quốc, ta không muốn liên lụy ngươi, ta cũng không gánh nổi tiếng xấu phản bội gia tộc... Lục Thần ca ca, ta chỉ có thể nhận mệnh..."

"Ta rất vui vì có thể gặp được ngươi ở nơi này, đáng tiếc, sau này có thể ta không được ăn đồ ăn ngon ngươi nấu nữa."

Lục Thần đang muốn nói gì, Mộng Khê đã vội vã nói một câu ngủ ngon, rồi quay đầu không nhìn Lục Thần nữa.

Một đêm này, đương nhiên không có cơ hội làm gì đó, nhưng Lục Thần cũng một đêm không ngủ.

Không phải hắn đang suy nghĩ về cơ hội đã qua, mà đau lòng thay cho nha đầu ngốc Mộng Khê này.

Có vài người muốn phản kháng số mệnh, chỉ là cuối cùng bọn họ vẫn không thoát khỏi sức mạnh gông xiềng của nó.

Một đêm bình an vô sự, sáng sớm Nghiêm Trụ đã chạy tới gõ cửa, thấy Lục Thần nằm trên mặt đất thì mặt đầy thất vọng.

"Sư phụ, tối qua các ngươi không làm gì sao?" Nghiêm Trụ nhìn Mộng Khê, hai ngón trỏ đụng một cái, hình như đang ám chỉ hành động nào đó.

"Làm cái gì?" Lục Thần trợn mắt liếc Nghiêm Trụ nói: "Đừng nói bậy, chúng ta trong sạch."

"Hai người sống chung phòng cả một đêm, lại vẫn còn trong sạch, sư phụ, ngươi, ngươi đang bỏ lỡ một cơ hội lớn!"

"Bớt lắm mồm đi, thu thập đồ, chuẩn bị lên đường!" Lục Thần lắc đầu, đi ra khỏi phòng.

...

Sau lần nghỉ trọ đó, các quán trọ không bao giờ hết phòng nữa.

Nửa tháng sau, ba người Lục Thần đã đến Thiên Thánh thành.

Cách luận kiếm toàn quốc còn nửa tháng, nhưng trong thành đã người người tấp nập.

Trên đường phố, khắp nơi đều là người luyện võ khí chất bất phàm, nghe nói cường giả siêu cấp, thiên tài siêu cấp của Thiên Thánh quốc, gần như đều tề tụ về vương đô.

Lục Thần và Mộng Khê cùng nhau hoàn thành công việc ghi danh, nửa tháng tiếp theo chỉ chờ đợi tin tức phân tổ, thông báo thời gian xuất chiến.

"Chậc chậc, nhiều người như vậy, nếu mở tiệm cơm ở chỗ này, mấy đời cũng không cần lo." Nghiêm Trụ nhìn người đi đường tấp nập mà thèm thuồng không thôi, cảm thán nói.

"Lục Thần ca ca, ta và ngươi đi khu chợ bên kia xem một chút đi. Bên đó có vũ khí, ngươi nên mua một thanh vũ khí mới rồi." Mộng Khê kéo Lục Thần chạy về phía khu chợ.

Nghiêm Trụ không đi làm bóng đèn, nên về khách sạn cất hành lý.

Bời vì luận kiếm cả nước đã có từ thời viễn cổ, lúc này khu chợ của Thiên Thánh thành đã biến thành khu giao dịch của võ giả.

Hoàng thành này quả nhiên không cùng một cấp bậc với Tây Châu thành, ở chỗ này, có thể thấy các loại đan dược, vũ khí, công pháp, pháp bảo khắp mọi nơi, rực rỡ đủ loại, phẩm chất gì cũng có!

Lục Thần vốn tưởng nơi này không có gì đáng giá, nhưng thật ra hắn muốn mua cho Thiết thúc một ít đan dược, biết đâu có thể trị khỏi cho chân của Thiết thúc.

Hôm nay Mộng Khê có vẻ đặc biệt vui sướng, thậm chí có thể dùng từ khác thường để hình dung, nắm tay Lục Thần, nhìn đông nhìn tây, một khắc cũng không yên.

"Lục Thần ca ca, trước mặt là khu Thần binh, chúng ta đi xem một chút." Mộng Khê kéo Lục Thần đi về phía trước.

"Khu Thần binh? Vũ khí bên đó quá đắt, chúng ta vẫn nên xem ở khu vực quanh đây đi."

"Không sao đâu, đi thôi!" Mộng Khê mặc kệ Lục Thần phản đối, mạnh mẽ lôi Lục Thần đi về phía khu Thần binh.

Lục Thần thấy Mộng Khê rất hứng thú, coi như đi dạo cùng nàng một chút, hai người cùng nhau đi vào khu Thần binh.

Ngay khi hai người đi tới trước cửa khu Thần binh, lập tức có mười mấy nam tử mặc cẩm y xông tới.

Quần áo của những người này rất sang trọng, thiết kế tinh xảo, khí chất bất phàm, nhìn là biết không phải người bình thường.

Nam tử dẫn đầu trực tiếp ngăn cản đường đi của Lục Thần và Mộng Khê. Lục Thần kéo Mộng Khê ra phía sau, lạnh lùng nhìn những người này: "Các ngươi muốn làm gì?"

"Cút ngay!" Nam tử trung niên kia quát lên, sau đó hơi cúi người ôm quyền với Mộng Khê nói: "Đại tiểu thư, nên về nhà..."

Lục Thần kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Mộng Khê, chỉ thấy vành mắt Mộng Khê ửng đỏ, nhưng lại không phản bác.

"Mộng Khê..." Lục Thần cau mày nói.

Mộng Khê không trả lời Lục Thần, mà nhìn nam tử trung niên kia nói: "Vân quản gia, có thể cho ta một chút thời gian hay không, ta... Ta chọn một món vũ khí cuối cùng giúp Lục Thần ca ca, rồi ta sẽ đi cùng các ngươi..."

Nam tử kia hơi nheo mắt lại, ánh mắt ác độc nhìn về phía Lục Thần, lại nhìn Mộng Khê một chút, cuối cùng nói: "Đại tiểu thư quả nhiên trưởng thành... Được, Vân Lộc sẽ chờ đại tiểu thư ở cửa."

Bình Luận (0)
Comment