【 A Thiết!】
Lục Thần xem qua thư của Thiết thúc, đôi mắt lập tức trợn tròn, hai tay run rẩy.
"Đông Phương gia, các ngươi lại dám động vào Uyển Nhi!"
"Sư phụ..." Nghiêm Trụ chưa từng thấy Lục Thần giận đến như vậy, cho dù bị Đinh Hổ ngược đãi đánh đập, hắn cũng không hừ một tiếng, nhưng lần này sư phụ như đã biến thành một người khác!
"Tiểu Thần, xảy ra chuyện gì?" Bạch Hạnh lo lắng hỏi.
"Đông Phương gia? Ngươi nói là một trong ba đại thế gia của Thiên Vũ quốc, Đông Phương Thanh Long, Đông Phương gia?!"
Lục Thần không kịp giải thích, nhìn Bạch Hạnh rồi nói: "Viện trưởng, có lẽ ta không thể tham gia luận kiếm toàn quốc lần này, ta phải đi Thiên Vũ quốc!"
"Kẻ thù của ta bắt muội muội ta đi, mẫu thân ta và Thiết thúc cũng đang gặp nguy hiểm!"
Bạch Hạnh vội vàng nói: "Tiểu Thần, nghe nói Đông Phương gia có thần thú trấn thủ! Ngươi, ngươi đi một mình chính là tìm chết!"
Lục Thần nói: "Viện trưởng, mặc kệ thần thú trấn thủ gì đó, bọn chúng dám động vào muội muội ta, động vào người nhà ta, ta nhất định phải khiến Đông Phương gia máu chảy thành sông!"
Bạch Hạnh còn muốn nói thêm gì đó, nhưng hoàn toàn không có cách giải quyết.
Chẳng lẽ, Bạch Hạnh muốn Lục Thần trơ mắt khoanh tay đứng nhìn mẫu thân và muội muội chết thảm!
A Thiết đưa tin từ một tháng trước, tính cả thời gian đi đường, nói cách khác thời gian của Lục Thần vô cùng gấp gáp, thậm chí có thể không kịp!
"Chuyện này..." Bạch Hạnh cũng rối rắm, mặc dù hắn ta rất tán thưởng Lục Thần, nhưng Đông Phương gia ở Thiên Vũ quốc, hắn ta cũng không giúp được gì.
"Tiểu Thần, ngươi nhất định phải đi?"
"Ta phải đi!" Lục Thần khẳng định nói: "Thời gian đã không đủ, ta sẽ đi ngay bây giờ."
"Chờ chút!" Bạch Hạnh kéo Lục Thần, biểu cảm khó khăn, cuối cùng nói: "Tiểu Thần, ta không biết bây giờ giúp ngươi, là thật sự giúp ngươi hay hại chết ngươi, nhưng nếu không giúp thì ta không xứng được ngươi gọi một tiếng viện trưởng..."
Lục Thần nói: "Viện trưởng ngàn dặm khổ cực tới đưa tin, Lục Thần đã vô cùng cảm kích, chuyện này không cần viện trưởng ra tay, đây là ân oán cá nhân của Lục Thần ta, viện trưởng không cần tự trách."
Bạch Hạnh lắc đầu: "Ta không thể đến Thiên Vũ quốc, nhưng... Đạp Vân Câu của ta đang ở dưới chuồng ngựa, có lẽ có thể giúp ngươi tiết kiệm thời gian."
Hai mắt Lục Thần trợn to, điều hắn hắn cần nhất là tiết kiệm thời gian!
Bạch Hạnh, Nghiêm Trụ, Lục Thần vội vàng xuống lầu, đi tới chuồng ngựa.
Bạch Hạnh dẫn một con ngựa trắng một sừng ra: "Tiểu Thần… Ài, hết thảy cẩn thận, nếu, ta nói là nếu không có cơ hội, không nên làm ẩu một mình!"
Lục Thần nặng nề gật đầu: "Ân tình của viện trưởng, Lục Thần khắc trong tim! Luận kiếm toàn quốc lần này, nếu ta về kịp thì tham gia, nếu không về kịp thì ta lại thiếu Tây Thánh Linh Viện một ân tình!"
"Sư phụ, ta đi cùng ngươi! Nhiều người thêm nhiều sức mạnh." Nghiêm Trụ vội la lên: "Ta sợ một mình ngươi đi sẽ xảy ra chuyện!"
Lục Thần vỗ vai Nghiêm Trụ, tên đồ đệ này thu không lỗ: "Bây giờ ngươi còn không giúp được gì, đi theo viện trưởng đi!"
Nói xong, Lục Thần phóng lên ngựa, trước khi đi, đột nhiên quay lại nói.
"Còn nữa, nếu thấy Mộng Khê, nói với nàng, nếu ta có thể trở lại chắc chắn sẽ... Cưới nàng!"
Trên đường phố vương đô Thiên Thánh quốc, một con ngựa trắng một sừng đang chạy như điên trên đường khiến không ít người qua đường mắng chửi.
Nhưng Lục Thần lại không thể quan tâm nhiều như vậy, ra roi thúc ngựa, trực tiếp xông khỏi vương đô của Thiên Thánh quốc!
Bởi vì toàn bộ trang bị ở Cửu Thiên của Lục Thần đều mất đi hiệu lực, công pháp hắn có thể sử dụng thuần thục cũng không nhiều, kỹ năng dịch chuyển vị trí cũng chỉ có Hư Không Cửu Bộ và Quỷ Ảnh Trọng Trọng.
Nhưng vấn đề là hắn không thể sử dụng Bão Táp Linh Lực cho nên hắn không thể duy trì trạng thái dịch chuyển liên tục.
Đạp Vân Câu là danh câu nổi tiếng ở Thiên Nguyên, tuy không thật sự làm tới mức bước trên mây phi hành nhưng tốc độ cực nhanh, hơn nữa chạy trên đường núi hiểm trở cũng như đi trên đất bằng.
Vốn là chặng đường dài hai tháng nhưng Lục Thần chỉ dùng hai mươi ngày đã đến Thiên Vũ quốc!
Chỉ là vừa tới biên giới Thiên Vũ quốc, hai mươi ngày không ngủ không nghỉ, cho dù là Đạp Vân Câu cũng hơi không chịu nổi, tốc độ giảm mạnh.
"Đạp Vân Câu, ta biết ngươi mệt mỏi, nhưng mong ngươi tiếp tục kiên trì, sắp đến nơi rồi!" Lục Thần vội vàng nói.
...
Năm ngày sau.
Thiên Vũ thành, vương đô của Thiên Vũ quốc!
Đông Phương gia là một trong ba đại gia tộc của Thiên Vũ quốc, độc chiếm một phần năm thành trì phía đông của Thiên Vũ thành!
Chỉ với diện tích rộng như vậy cũng đã đủ khiến người người nhìn mà thèm.
Trong số quan viên nắm giữ quyền lực về quân sự và chính trị của Thiên Vũ quốc thì có một nửa là người của Đông Phương gia, ngay cả quốc mẫu của Thiên Vũ quốc cũng là người Đông Phương gia, có thể thấy thế lực Đông Phương gia kinh khủng như thế nào!