Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Những sương mù đó là thương khí trong nháy mắt xông thẳng lên trời.
"Địa Sát Thương Ý? Là, là... Thức thứ bảy!? Sao có thể, sao hắn có thể luyện thành thức thứ bảy của Địa Sát Huyền Minh Thương!"
"Cẩn thận dưới chân, hắn lấy địa mạch làm môi giới!" Một tên Linh Hoàng khẽ quát một tiếng sau đó nhảy lên thật cao, dưới chân sinh ra một lá chắn bằng khí màu vàng.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có thực lực như vậy!
Vô tận thương khí phun ra ngoài, những người tu vi thấp kém không thể tránh né cũng không thể cản được, trong nháy mắt thân thể của mấy ngàn người trực tiếp nổ tung.
Chỉ trong thời gian ngắn, mưa máu đã tràn ngập khắp diễn võ trường của Đông Phương gia!
Lúc này hai mắt Đông Phương Bạch đã trợn to, hắn ta hoảng sợ nhìn Lục Thần người mà hắn ta từng gọi là phế vật!
"Tám năm, sao có thể, sao mà thực lực một người có thể tăng lên đến trình độ đáng sợ như vậy trong tám năm!"
"Thức thứ bảy của Địa Sát Huyền Minh Thương, ngay cả cường giả cảnh giới Thần Linh, cảnh giới Thiên Linh cũng không thể luyện thành, hắn lại dùng tám năm đã luyện thành? Điều này không thể nào!"
Vạn người vây giết một người, vậy mà lúc này trên diễn võ trường của Đông Phương gia đã chất đầy thi thể lẫn hài cốt, tất cả những thi thể không còn nguyên vẹn này đều là người của Đông Phương gia!
A Thiết cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lục Thần: "Thần Nhi tiến bộ quá kinh khủng... Từ xưa tới nay, ta chưa từng nghe có người nào có thể dùng thời gian ngắn như vậy để đạt tới trình độ thế này!"
Hai mắt Nguyệt Cầm rưng rưng: "Đứa nhỏ Thần Nhi này có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay, nhất định phải bỏ ra sự cố gắng mà người thường không thể tưởng tượng nổi..."
Uyển Nhi không nhịn được cao giọng hô: "Ca, báo thù cho Lục gia!"
Lục Thần không trả lời Uyển Nhi, chỉ thấy hắn nhảy lên thật cao, một thương đâm xuyên đầu một tên trưởng lão.
Người này là một Linh Vương, mà ở trong tay Lục Thần, hắn ta còn không có cơ hội dùng một chiêu, đã bị Lục Thần đánh chết tại chỗ!
"Giết đám người Lục gia!" Có người định đến gần người nhà Lục Thần, ai ngờ tên đó vừa mới dứt lời, một thanh trường thương từ xa phóng tới lập tức xuyên thủng cổ họng của hắn ta!
Ngay sau đó, một bóng người nhanh như chớp lao tới rút ra trường thương.
Máu ở cổ của tên kia bắt đầu chảy ra như suối, cuồn cuộn không nói nên lời.
Lục Thần hừ hạnh nói: "Ta còn ở chỗ này, mà các ngươi cũng muốn động vào người nhà ta? Nằm mơ đi!" Dứt lời một thương giết chết tên kia!
Đông Phương Bạch sợ hãi nhìn "huyết nhân" giữa đám người, cơ thể không tự chủ được lùi về phía sau mấy bước.
Người này thật sự đáng sợ, mấy chục ngàn người vây công lại không ai có thể đột phá phòng tuyến của hắn. Ở trước mặt hắn, những phần còn lại của thân thể đã chất thành núi mà hắn vẫn không hề bị thương!
"Này, cái tên này, chẳng lẽ hắn đã tu luyện tới cảnh giới Thiên Linh rồi sao..."
Đến lúc này, Đông Phương Thanh Long cũng không ngồi yên được nữa!
Hắn ta chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng người điên cuồng giết chóc trong sân.
"Đại trưởng lão, cầm ấn gia chủ của ta, đánh thức thần thú trấn tộc!" Đông Phương Thanh Long nói khẽ với một lão giả sau lưng.
Sắc mặt lão giả thay đổi: "Gia chủ... Nhất định phải đánh thức nó sao? Dù gì Thanh Long cũng đã ngủ say ngàn năm nay!"
Đông Phương Thanh Long nói: "Có lẽ thực lực tiểu tử này đã chạm đến cảnh giới Thần Linh, hơn nữa nhìn kỹ xảo chiến đấu của hắn, quả thực ta không thể tưởng tượng nổi, một đứa trẻ mười tám tuổi sao lại có biểu hiện bình tĩnh như vậy!"
"Chiến đấu hơn hai mươi phút, lại không có sơ hở nào! Cho dù là tướng lĩnh dày dặn kinh nghiệm cũng không làm được chuyện này!"
Đại trưởng lão cau mày: "Đúng là như vậy, cho dù hắn đang tức giận, nhưng cách di chuyển, thời điểm sử dụng công pháp, chuyển đổi công phòng của hắn đều không thể bắt bẻ. Tiểu tử này hẳn đã trải qua vô số cuộc chiến sinh tử mới có thể được như vậy..."
Đông Phương Thanh Long gật đầu nói: "Chính vì vậy nên mới phải đánh thức thần thú trấn tộc!"
"Vâng gia chủ, ta đi ngay!" Dứt lời, đại trưởng lão cầm ấn gia chủ của Đông Phương Thanh Long vội vã rời đi.
Chiến đấu trong sân vẫn còn tiếp tục.
"Lục Thần, ta cũng không tin ngươi không biết mệt!" Một tên trưởng lão lấy linh thuẫn ngăn cản thương ý của Lục Thần, chỉ là hắn ta không sao nhưng tộc nhân sau lưng hắn ta lại liên tiếp tử trận!
Xuyên Vân Thương chính là công pháp chuyên để "cách sơn đả ngưu", hắn ta bảo vệ được bản thân nhưng không che chở được tộc nhân, nhưng nếu hắn ta bảo hộ tộc nhân sợ rằng hắn ta đã sớm bỏ mạng.
"Địa Sát Huyền Minh Thương. Khí Động Tùy Ý!"
Lại là chiêu này, trong phạm vi năm trăm mét, thương ý tùy tâm, tâm ở chỗ nào, thương đâm chỗ đó, giết người trong vô hình!
Tộc nhân Đông Phương gia xung quanh trong nháy mắt bị tàn sát ngàn người!