Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Ở chỗ ngồi dự lễ, Đông Phương Thanh Long hơi nheo mắt lại: "Tiểu tử kia dùng là... Địa Sát Huyền Minh Thương? Thật không ngờ thương pháp này lại bá đạo và khó lòng phòng bị như vậy?"
Một tên trưởng lão nói: "Trước kia ta từng nghe nói có người luyện tập, nhưng hơn phân nửa là quỷ nghèo không mua nổi công pháp tốt, cũng không ai có thể sử dụng ra hiệu quả như vậy."
"Bộ thương pháp này nổi danh vô dụng, nhưng cũng nổi danh khó luyện, chỉ mới tầng thứ nhất đã phải đâm thương một trăm ngàn lần, mới có thể nhập môn."
Một tên khác hừ lạnh nói: "Cho dù hắn luyện thành mấy thức đầu thì như thế nào, ta lại không hề lo lắng chút nào. Ai cũng biết, ba thức cuối của Địa Sát Huyền Minh Thương mới là ba thức mạnh nhất, nhưng hoàn toàn không thể luyện thành!"
Đông Phương Thanh Long gật đầu, lời này nói cũng không sai.
Lúc này Lục Thần chỉ giết chết một vài đệ tử ngoại tộc, không có gì cần lo lắng.
Nhưng Đông Phương Bạch lại hơi không nén được tức giận.
Mấy ngàn người lại không bắt được một Lục Thần? Tuy thực lực của những đệ tử ngoại tộc này có hạn, nhưng dù gì cũng là cấp bậc Linh Sư trở lên, mà Lục Thần giết bọn họ như giết gà.
Rốt cuộc tiểu tử này là cảnh giới gì?!
Hơn ngàn người vây quét, nhưng đến cuối cùng chỉ còn lại hài cốt đầy đất, máu tươi bị nước mưa cọ rửa, chỉ là máu quá nhiều, mưa to cũng không dội sạch, ngược lại còn trở thành máu đen.
"Đông Phương Bạch, ngươi chỉ có như vậy thôi sao? Đông Phương gia các ngươi chỉ có như vậy thôi sao?" Lục Thần giận dữ gào thét: "Xem ra, Đông Phương gia cũng chỉ là một đám rác rưởi!"
Đông Phương Bạch giận không kìm được nói: "Giết cho ta!"
Càng nhiều địch nhân vọt tới như hắc triều, đã che phủ toàn bộ diễn võ trường.
Lục Thần gầm lên, quát một tiếng: "Tới tốt!"
"Địa Sát Huyền Minh Thương. Bách Lý Hôn Nha!"
Lục Thần ra tay nhanh như chớp, địch nhân chưa đến gần, cách Lục Thần phải tới tận hai ba trăm mét, nhưng tất cả mấy nghìn người đều cảm thấy trước ngực bị người ta điểm nhẹ chín cái...
Ngay lập tức, một vụ nổ mạnh khủng bố xảy ra trong đám người, một đám bom thịt không hề có dấu hiệu gì, trong nháy mắt nổ tung trong đội ngũ kẻ địch!
"Cái này, đây rốt cuộc là thương pháp gì! Làm sao để phòng ngự?" Có người trơ mắt nhìn đồng bạn bên cạnh bạo thể mà chết, trong mắt tràn đầy kinh hoàng.
"Sao Địa Sát Huyền Minh Thương có thể kinh khủng như vậy?!"
"Công kích của người này, khi thì công kích hàng trước, khi thì công kích hàng sau, quá kinh khủng..."
Mấy chục ngàn người vây công một mình Lục Thần, vậy mà lúc này trong lòng tất cả đều không hẹn mà cùng sinh ra sợ hãi.
Là Địa Sát Huyền Minh Thương quá quỷ dị, thêm Lục Thần ra tay tàn nhẫn, tuyệt không lưu người sống.
Mưa to đổ xuống vô tận vết máu dưới đất, Lục Thần chắn trước mặt đám người như một ngọn núi cao không thể vượt qua, lại như một cái máy giết người, đếm không hết số vong hồn dưới mũi thương!
Đông Phương gia không thể yếu thế đầu hàng, cho dù trong lòng có sợ hãi nhưng cũng chỉ có thể từng đợt xông về Lục Thần.
Như vậy, giết chóc cũng không ngừng lại.
Hai mắt Lục Thần đã đỏ như máu, ánh mắt như xuyên thấu thời gian, trở lại cái đêm mưa to đó.
...
"Tam đệ, mạng ngươi quý hơn ta, ngươi có Hỗn Độn linh mạch cửu tinh!"
"Cực hạn của ta cũng chỉ là Tiên Tôn, mà ngươi, ngươi lại không có giới hạn... Cho nên, ca ca muốn cầu ngươi một chuyện."
"Tu luyện thật chăm chỉ, cho dù có mệt mỏi hay đau khổ thế nào cũng không được phép từ bỏ, cho đến một ngày ngươi đủ mạnh, giúp gia gia, giúp phụ thân ta, mẫu thân ta... Giúp Lục gia... Trả thù!"
Hốc mắt Lục Thần ẩm ướt, trên mặt không biết là nước mắt hay nước mưa.
Hắn một thương đâm thủng ngực một tên, giận quát lên: "Lục Quý ca, hôm nay Lục Thần báo thù rửa hận cho ngươi!"
Trường thương nhuốm máu, Lục Thần như một pho tượng sát phật, lấy máu ác nhân thanh tẩy tội ác!
"Chẳng lẽ tên này là vô địch dưới Linh Vương?!" Một tên trưởng lão sốt ruột đứng lên.
Một tên khác cũng nói: "Không thể để hắn tiếp tục điên cuồng như vậy nữa, đã chết không ít đệ tử nội tộc."
Mấy chục tên trưởng lão hộ vệ lập tức nhảy xuống từ trên khán đài, xông thẳng về phía Lục Thần.
"Tất cả người từ Linh Vương trở xuống đều lui ra ngoài!" Một tên trưởng lão cao giọng quát.
Tất cả trưởng lão đã bao vây Lục Thần, thời điểm những tên khác còn tưởng bản thân tránh được một kiếp thì Lục Thần đột nhiên ra thương.
"Ta nói rồi, tất cả các ngươi đều phải chết!"
"Địa Sát Huyền Minh Thương. Vô Biên Địa Sát Thương Ý!" Tàn Huyết Trường Thương trong tay Lục Thần bắt đầu xoay tròn, một thương trực tiếp cắm vào mặt đất!
Một tiếng sấm nổ vang khắp thiên địa, mặt đất đá đen lập tức nứt toác ra, toàn bộ diễn võ trường bị hủy đi hơn nửa!
Dưới chân mấy ngàn người xung quanh bắt đầu rung lắc dữ dội, cùng lúc đó từ những khe nứt trên mặt đất phun ra vô số sương mù đen đặc!