Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Thượng Quan Hồng hít ngược một hơi, đây là người ngông cuồng đến trình độ gì mới dám nói ra lời phách lối như vậy...
Nhưng chuyện càng đáng sợ hơn là không một ai nghi ngờ lời của hắn!
"Tránh ra!" Thượng Quan Hồng hô lớn một tiếng, năm trăm ngàn quân hộ thành cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may quân thượng không có ý định cản Lục Thần, nếu không, có lẽ bọn họ khó mà sống sót!
Đại quân nhường ra một con đường, Lục Thần mang người nhà từng bước rời khỏi Đông Phương phủ!
Đợi sau khi nhóm người Lục Thần rời đi, Thượng Quan Hồng đột nhiên phát hiện trán mình đã thấm đẫm mồ hôi, làm ướt cả vạt áo!
Chỉ trong chớp mắt đó trong đầu hắn ta đã nghĩ tới việc ngăn cản Lục Thần, cướp đoạt linh mạch của hắn, thế mà đã sợ đến mồ hôi đầy người!
"Thiên Hằng đại sư... Nếu vừa rồi chúng ta ra tay, có thể giữ lại hắn không!"
Lão giả bên cạnh trầm tư hồi lâu, rốt cuộc nói: "Chỉ nắm chắc bày phần."
"Nhưng... Hồng Nhi ngươi không quyết định sai, nếu thật sự ra tay, ngươi nhất định phải chết!"
Một tên cung phụng khác gật đầu nói: "Thiên Địa Vi Thương ẩn chứa thương pháp đại đạo, đó là thương ý trình độ cao nhất, chỉ sợ bọn ta cũng không ngăn được. Nếu hắn có ý định giết ngươi, dù có năm trăm ngàn quân, vẫn có thể lấy mạng ngươi!"
Thượng Quan Hồng hít sâu một hơi, không ai có thể hiểu hơn hắn ta về cảm giác vừa rồi, chỉ bị Lục Thần nhìn qua một cái đã như đứng ở bên bờ sinh tử một lần.
"Người này, tương lai sợ là một tay che trời!" Thượng Quan Hồng thở dài một hơi nói: "Hạng Vũ, theo dõi hành tung của hắn, sau này ta sẽ tự mình tới gặp, hỏi xem hắn có nguyện ý trở thành cung phụng của Thiên Vũ quốc hay không."
"Dạ, quân thượng!"
...
Ngày đó, một trong ba đại gia tộc của Thiên Vũ quốc là Đông Phương gia bị diệt tộc, tin tức này nhanh chóng truyền khắp Thiên Nguyên đại lục.
Trong lúc nhất thời, thiên hạ chấn động, vô số người không dám tin đây là thật.
"Một thiếu niên mười tám tuổi, một người tàn sát Đông Phương gia? Tin tức này cũng quá giả!"
"Sao lại giả được, cả Thiên Vũ quốc đã rối loạn rồi."
"Cường giả cảnh giới Thần Linh mười tám tuổi? Đùa gì thế, hắn mới tu luyện được bao nhiêu năm, cho dù là thiên tài, có thể đạt tới Linh Vương cũng đã khó, làm sao có thể đạt đến cảnh giới Thần Linh?!"
"Lục Thần kia chẳng những là cường giả cảnh giới Thần Linh, hơn nữa tinh cấp còn rất cao, nghe nói Đông Phương Thanh Long liên thủ cùng thần thú trấn tộc của Đông Phương gia cũng không thể đánh chết hắn. Đông Phương Thanh Long còn bị một chiêu của Lục Thần giết chết!"
Hai ngày sau, tin tức truyền tới Thiên Thánh thành.
Lúc này, luận kiếm toàn quốc của Thiên Thánh quốc đã tiến vào hồi kết.
Trong cuộc so tài người mới, không biết có phải là do hai nhà Mộng Lý an bài hay là ý trời, cuối cùng Mộng Khê cũng đụng phải Lý Hạo Bạch.
Dù sao thực lực hai người cũng cách nhau cả một đại cảnh giới, cho dù Mộng Khê ương ngạnh phản kích, nhưng Lý Hạo Bạch vẫn thắng một cách dễ dàng.
Cuối cùng, Lý Hạo Bạch trở thành người mới mạnh nhất dưới hai mươi của Thiên Thánh quốc.
Mặt khác, trận chiến người mạnh nhất mà mọi người chú ý cũng đã tiến vào hồi kết, còn dư lại bốn tên cường giả siêu cấp, ai nấy đều là cường giả cảnh giới Thần Linh, chỉ chờ hai ngày sau top 4 quyết đấu chọn hai, rồi năm ngày sau là quyết chiến chọn ra người mạnh nhất Thiên Thánh quốc.
Bạch Hạnh đợi hơn một tháng, vẫn không thấy Lục Thần trở lại, ngược lại còn nghe được tin Đông Phương gia bị người diệt tộc.
Trong khách sạn, Bạch Hạnh khiếp sợ hỏi Nghiêm Trụ: "Nghiêm Trụ, ngươi nói thật sao? Đông Phương gia bị diệt? Vậy Tiểu Thần đâu? Người nhà Tiểu Thần thì sao?"
Nghiêm Trụ cũng vô cùng kích động, thở hổn hển, nhìn bộ dáng là vừa nghe được tin tức liền chạy về khách sạn báo tin.
"Viện trưởng, bọn họ đều nói như vậy, ngay cả mấy vị cao thủ cảnh giới Thần Linh cũng nói thế, loại chuyện này không có lửa làm sao có khói, chắc chắn không sai được!"
"Lúc ấy ta đi hỏi một tên cường giả cảnh giới Thần Linh đang đi tìm khách sạn nghỉ trọ, hắn nói tin tức hắn lấy được là, sư phụ không chỉ diệt Đông Phương gia, lúc ấy quốc vương của Thiên Vũ quốc Thượng Quan Hồng còn tự mình dẫn năm trăm ngàn quân hộ thành của Thiên Vũ quốc đến bao vây Đông phương gia, nhưng sư phụ chỉ nói một câu, trực tiếp khiến quân hộ thành của Thiên Vũ quốc phải nhường đường, để hắn mang người nhà rời đi!"
"Ồ?" Bạch Hạnh trợn to hai mắt: "Trước giờ quốc vương của Thiên Vũ quốc vẫn rất có dã tâm, hắn lại có thể để một siêu cấp cường giả không chịu khống chế rời đi?"
"Đúng vậy, rất nhiều người cảm thấy trong tình huống đó Thượng Quan Hồng sẽ thu phục sư phụ hoặc là đánh chết hắn, nhưng... Lúc đó sư phụ đang trọng thương vẫn có thể rời đi!"
Bạch Hạnh cau mày, trong đầu nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra.
"Rốt cuộc là Lục Thần nói cái gì?"