Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1871 - Chương 1858: Thiên Linh Chí Cường (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1858: Thiên Linh chí cường (2)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Vậy ngươi cho rằng ta là đối thủ của mười người kia?"

"Mười bốn năm trước tiên sinh đã có thực lực đánh chết cường giả cảnh giới Thần Linh, mặc dù hiện tại chưa đạt tới Thiên Linh thì cũng là chiến lực đỉnh cao. Bây giờ chúng ta chỉ có thể tới trận nào cản trận đó."

Thấy Lục Thần không phản ứng gì, Thiên Hằng sốt ruột nói: "Tiên sinh, lúc trước Thiên Uy bị diệt, Thiên Thánh đã đồ sát hơn 300 vạn quân đầu hàng!"

"Mặc dù bọn họ treo cờ hiệu không đả thương dân chúng, nhưng lại tịch thu vô số tài sản. Hai năm qua chinh chiến, trong Thiên Thánh quốc không có biến hóa gì, nhưng thuế khoán của dân chúng Thiên Uy quốc lại tăng gấp bội, khiến dân chúng lầm than."

"Dù sao bọn họ cũng không thể đối xử bình đẳng với dân chúng hai nước khác, nếu Thiên Thánh thật sự thống nhất ba nước, e là sự việc sẽ càng thêm trầm trọng. Đến lúc đó, dân chúng Thiên Vũ ta vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu."

"Tiên sinh! Nước tan thì nhà nát!"

Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Đừng nói với ta mấy lời nhảm nhí đó, lúc nhà ta tan vỡ thì nước ở chỗ nào?"

"Tiên sinh, chuyện đó... Lúc ấy là do Hồng vương nhẹ dạ cả tin lời Đông Phương Thanh Long... Lại nói, mấy năm nay Hồng vương đối với ngài cũng không tệ!"

"Không cần nói nữa, ngươi đi đi." Dứt lời, Lục Thần trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Mặc dù Thiên Hằng không muốn, nhưng thấy Lục Thần đã không còn nhìn mình nữa, hoàn toàn không có đường thương lượng tiếp, loại chuyện này cũng không thể ép buộc, hắn ta chỉ có thể phẫn nộ rời đi.

Chờ Thiên Hằng đi rồi, Tần Nguyệt Cầm ngồi xuống bên cạnh Lục Thần: "Thần Nhi, con sẽ đi sao?"

Hiểu con không ai bằng mẹ, mặc dù Lục Thần không nói bản thân sẽ đi, nhưng Nguyệt Cầm vẫn có thể cảm nhận được, Lục Thần sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Lục Thần thở dài một hơi: "Không vì giang sơn xã tắc, chỉ vì lê dân bách tính."

Tần Nguyệt Cầm gật đầu, trong mắt tràn đầy vui mừng: "Thần Nhi, trước kia phụ thân con cũng là người như vậy."

"Nương, có tin tức của Uyển Nhi, Nghiêm Trụ và Thiết thúc không?"

"Chí Trăn Linh Viện đã gia nhập chiến trường, Uyển Nhi và Trụ Tử cũng đã tòng quân kháng địch. Nửa tháng trước A Thiết từng ghé thăm chúng ta, nhưng lúc ấy con lên núi đốn củi, dường như hắn có việc gấp nên không chờ con. Khi đó chắc hắn đang đi tới Thiên Vũ thành, hẳn cũng liên quan tới việc này."

Lục Thần gật đầu: "Uyển Nhi cũng đã trưởng thành rồi."

"Nương, chúng ta thu thập chút đồ, rồi chuẩn bị đi Thiên Vũ thành. Một mình ngươi ở lại chỗ này ta không yên tâm."

"Thần Nhi, vừa rồi Thiên Hằng đại sư đã nói, Thiên Thánh quốc có mười Thiên Linh. Con, con thật sự muốn đi?" Tần Nguyệt Cầm lại đột nhiên lo lắng.

Lục Thần mỉm cười: "Thiên Linh không chịu nổi một kích ở trước mặt ta!"

Tần Nguyệt Cầm khẽ sửng sốt.

Cường giả Thiên Linh là cường giả mạnh nhất Thiên Nguyên đại lục, có thể nói là đã đạt tới cực hạn của cường giả cấp Thiên.

Nhưng Thần Nhi lại nói ra những lời như vậy, thì cảnh giới của hắn...

"Thần Nhi, bây giờ con... Con là cảnh giới gì?"

Lục Thần nhìn mẫu thân mình, chỉ có duy nhất một người này, hắn không thể lừa nàng!

"Nhân Vương thập bát tinh!"

Thế giới Cổ Cảnh không thể thành Tiên, cho nên đối với rất nhiều Tiên nhân vào rèn luyện trong thế giới Cổ Cảnh mà nói, cảnh giới của bọn họ khó mà tăng lên được.

Nhưng Lục Thần thì lại khác.

Hắn vốn không thành Tiên, mười bốn năm nay, Lục Thần chẳng những nhiều lần củng cố thương ý, còn không hề gián đoạn việc tu luyện cảnh giới, nên hắn đã đột phá tới Nhân Vương thập bát tinh!

"Nhân Vương?"

"Nương, có một số việc, ta không thể giải thích rõ được. Tóm lại ngươi cứ tin tưởng Thần Nhi là được."

Quả thật Tần Nguyệt Cầm nghĩ mãi mà không rõ cảnh giới của con mình, nhưng nàng tin tưởng Lục Thần!

"Được, chuyện tu luyện, nương không hiểu lắm, nhưng ta tin tưởng con là được. Ta đi thu dọn đồ đạc."

"Ta giúp ngươi."

...

Bảy ngày sau, Lục Thần và Tần Nguyệt Cầm đã tới Thiên Vũ thành.

Lúc này, đang là khoảng nghỉ trong đợt tiến công của Thiên Thánh quốc. Nhìn về phía tây thành ở xa xa, tường thành của Thiên Vũ thành bốc lên khói đặc cuồn cuộn, tường thành rách nát đang được một lượng lớn võ giả gấp gáp tu sửa.

Trong thành gần như không còn dân chúng bình thường, nhưng võ giả khắp nơi thì đã chạy tới đây, chiếm cứ từng khu vực trong thành, chung tay chống đỡ kẻ thù bên ngoài.

Trong thành quá mức hỗn loạn, ngay cả xe ngựa cũng không thể dùng, Lục Thần dẫn mẫu thân đi bộ.

"Các ngươi là ai? Sao bây giờ còn tới Thiên Vũ thành?" Mấy tên võ giả nhìn thấy Lục Thần và Tần Nguyệt Cầm thì ngăn hai người lại.

Lục Thần đáp: "Vị bằng hữu này, xin hỏi ngươi có biết doanh địa của Chí Trăn Linh Viện ở đâu không?"

"Doanh địa Chí Trăn ở phía tây nam. Ai da, ta nói này tiểu huynh đệ, ngươi nhanh chóng dẫn vị lão phụ này đi đi. Nơi này không phải nơi các ngươi nên đến."

Bình Luận (0)
Comment