Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Hiện giờ Tần Nguyệt Cầm đã năm sáu chục tuổi rồi, tuy thân thể không bệnh tật gì, nhưng đã là một vị lão phụ trên năm mươi.
"Đa tạ huynh đài quan tâm, ta đi tìm người trước." Lục Thần trả lời có lệ một câu, rồi dẫn mẫu thân đi về phía tây nam.
Không bao lâu sau, Lục Thần đã thấy cách đó không xa có một nơi cắm cờ xí, trên đó viết Thiên Vũ Chí Trăn, hẳn là nơi đóng quân của Chí Trăn Linh Viện.
Cái gọi là doanh địa cũng chỉ là một khu nghỉ ngơi lộ thiên. Chiến sự liên tục, Chí Trăn Linh Viện cũng tổn thất nặng nề, tất cả người bị thương đều nghỉ ngơi ở chỗ này.
"Thần Nhi, con nói xem Uyển Nhi và Nghiêm Trụ không bị sao chứ." Tần Nguyệt Cầm nhìn thấy nhiều người bị thương như vậy, thương thế cũng nghiêm trọng thì trong lòng lo lắng không thôi.
Mất một phen trắc trở, cuối cùng bọn họ cũng tìm được Lục Uyển Nhi và Nghiêm Trụ.
Nay Lục Uyển Nhi đã trổ mã trở nên duyên dáng yêu kiều, đứng trong đám người cũng rất nổi bật.
"Uyển Nhi!" Tần Nguyệt Cầm nhìn thấy Uyển Nhi thì vội vàng gọi.
Uyển Nhi nhìn qua, lập tức chạy vội tới: "Nương, sao người lại tới? Ca, sao ngươi lại dẫn nương tới đây."
Lục Thần mỉm cười: "Nương lo lắng cho muội, đúng rồi, Trụ Tử đâu."
"Nghiêm Trụ đang phân phát dược phẩm giúp ta. Hiện tại đan dược khan hiếm, nên viện trưởng cho ta phụ trách chế thuốc. À đúng rồi, Thiết thúc cũng đang hỗ trợ."
Lục Thần gật đầu, nhấc mắt thấy được một bóng người đang bận rộn trong đám người bị thương, mỉm cười gọi: "Nghiêm Trụ."
Nghiêm Trụ nghe thấy tiếng thì vội vàng quay đầu tìm kiếm, nhanh chóng nhìn thấy Lục Thần.
Sau khi thấy được Lục Thần, Nghiêm Trụ vội vàng chạy tới: "Sư phụ! Sao ngươi lại tới đây?"
Lục Thần nhìn mấy trăm người bị thương xung quanh, nhìn phía xa xa tràn ngập khói thuốc súng, nghĩ đến vô số dân chúng bị bắt xa xứ, bình tĩnh nói: "Trận chiến này, cũng nên kết thúc."
A Thiết cũng nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy Lục Thần thì kích động không thôi.
"Bây giờ Thiết thúc là cảnh giới gì rồi?" Lục Thần hỏi.
"Mấy năm nay rèn luyện, hiện tại ta đã là một Linh Vương rồi!" A Thiết đắc ý nói: "Thần Nhi, còn ngươi, có đột phá Thiên Linh hay không?"
Lục Thần mỉm cười: "Coi như đột phá đi."
"Cừ thật, 33 tuổi Thiên Linh! Đây quả thực là chuyện chưa từng nghe thấy."
"Thiết thúc, Uyển Nhi, Trụ Tử, chuyện ta tới đây, các ngươi tạm thời đừng để lộ ra. Ta không muốn để cho Thượng Quan Hồng biết ta đã tới. Chúng ta tạm thời ở gần doanh địa của Chí Trăn Linh Viện, các ngươi cứ làm chuyện của mình như bình thường là được."
"Thần Nhi, ngươi thật sự muốn ra tay sao? Mấy ngày nữa, những cường giả Thiên Linh của Thiên Thánh quốc kia sẽ tới đây, theo ta đoán là bọn họ muốn phát động tổng tiến công!"
Lục Thần gật đầu: "Ta biết, ta đang đợi bọn họ!"
...
Thiên Vũ quốc thương vong nặng nề, ba ngày sau, đại quân Thiên Thánh quốc phát động tổng tiến công quy mô lớn.
Trên tường thành ở tiền tuyến Thiên Võ thành, nhìn mấy trăm vạn đại quân từ xa tiến tới đông nghìn nghịt chỉ thấy đầu người, gần như không thấy điểm cuối.
Đứng trước Thiên Vũ thành, võ giả Thiên Vũ dàn trận, hơn trăm vạn võ giả cản trước thành trì, chuẩn bị nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Không lâu sau, trên bầu trời đột nhiên hiện lên mấy bóng trắng, ngay sau đó mấy bóng trắng kia đáp xuống trước trận địa của Thiên Thánh quốc.
Trong đội hình bên này, Thiết thúc nói với Lục Thần: "Thần Nhi, những người đó tới rồi! Đến lúc đó ngươi phải cẩn thận đấy."
Lục Thần gật đầu.
Từ trong trận địa bên phe địch có hơn trăm người đi ra, người dẫn đầu chính là vua của Thiên Thánh quốc - Yến Tử Quân, phía sau hắn ta đều là cường giả siêu cấp của Thiên Thánh quốc. Đoàn người đó đi thẳng tới trận địa Thiên Vũ quốc.
Yến Tử Quân nhìn Thượng Quan Hồng, cười nói: "Hồng vương, chúng ta cũng đã đánh trận này hơn một tháng. Cho dù cao thủ bên phía ta không ra tay, thì các ngươi cũng không trụ được bao lâu nữa, ta thấy hay là ngươi đầu hàng đi."
Thượng Quan Hồng lạnh lùng nhìn Yến Tử Quân: "Yến vương, ngươi đang lừa trẻ con hay sao? Thiên Thánh các ngươi đối xử với quân đầu hàng thế nào, ngươi cho là ta không biết sao?"
"Hơn ba trăm vạn quân Thiên Uy đều bị các ngươi chôn giết!"
Yến Tử Quân mỉm cười: "Ta bảo các ngươi đầu hàng, đâu nói sẽ bỏ qua cho các ngươi. Chỉ là làm vậy thì dân chúng sẽ chịu ít khổ hơn thôi."
"Yến vương, ngươi bớt giả vờ đi. Ngươi đối xử với dân chúng Thiên Uy thế nào, thiên hạ ai mà không biết? Đừng có ở đây ra vẻ thánh nhân làm gì!"
Yến Tử Quân mỉm cười: "Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Chỉ riêng mười hai cường giả Thiên Linh sau lưng ta thôi, cũng đã đủ để dẹp yên Thiên Vũ thành của ngươi rồi!"
Thực lực Thiên Thánh quốc quả nhiên rất mạnh, lúc đầu viện cung phụng chỉ có hai gã cường giả Thiên Linh, giờ cộng thêm mười gã cường giả Thiên Linh tự động gia nhập thì đã có mười hai gã cường giả Thiên Linh.