Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Phía sau Thượng Quan Hồng có một lão giả khẽ híp mắt lại, quát khẽ: "Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Muốn đánh thì lên đi, lão phu Tàn Vân chẳng lẽ còn sợ đám hài tử các ngươi sao!"
"Ta còn đang nghĩ là ai lớn lối như vậy chứ, thì ra là đại sư Thiên Linh - Tàn Vân." Bên phe địch có một người cười nói: "Ngươi đã sống hơn một trăm năm mươi năm rồi, cũng nên đi tìm chết thôi!"
Một người khác thì tràn đầy khinh thường nói: "Chỉ là Thiên Linh thất tinh mà thôi, ở chỗ chúng ta còn không có ai thấp hơn các ngươi."
Yến Tử Quân mỉm cười: "Được rồi được rồi, xem ra bọn họ đều vội vàng đi tìm chết, ta đây cũng không phí võ mồm nữa."
"Chư tướng Thiên Thánh quốc nghe lệnh!"
"Huyết tẩy Thiên Vũ thành!"
Đúng lúc Yến Tử Quân quay người chuẩn bị rời đi, thì bên đội hình Thiên Vũ đột nhiên vang lên một giọng nói.
"Đợi chút!"
Đám người Yến Tử Quân, Thượng Quan Hồng kinh ngạc nhìn về phía giọng nói phát ra.
Chỉ thấy từ trong đội hình của Chí Trăn Linh Viện có một người đang chậm rãi đi ra.
Nhìn thấy trong học viện của mình có người bước ra khỏi hàng, viện trưởng Chí Trăn cũng sửng sốt không thôi .
Người này là ai vậy? Là đệ tử của Chí Trăn sao?
Vì sao lại có lá gan lớn thế, lúc này còn dám bước ra nói chuyện? Đây là đối thoại của chiến lực cao nhất hai nước, sao đến phiên đám tiểu tốt vô danh bọn họ tham gia.
Đáng tiếc là hắn ta còn chưa kịp gọi người nọ lại, thì người kia đã đi tới trước mặt Yến Tử Quân.
Nhìn người nọ, Yến Tử Quân hơi ngẩn ra. Hắn ta cẩn thận tìm tòi trong trí nhớ, đột nhiên tìm được một người phù hợp.
"Lục Thần?"
Trong đội ngũ phía sau Yến Tử Quân, Lý Hạo Bạch cũng lập tức ngây người.
Lục Thần? Hắn ta vội vàng nhìn về phía nữ tử đứng cạnh, quả nhiên Mộng Khê cũng ngơ ngẩn ngây người.
Có lẽ nàng từng nghĩ bọn họ sẽ gặp lại trên chiến trường, nhưng khi giờ khắc này thật sự xảy ra, thì lại trở tay không kịp.
Thượng Quan Hồng mở to mắt, hắn ta vội vàng xoay người lại hỏi Thiên Hằng: "Thiên Hằng đại sư, không phải ngài nói Lục Thần không tới hay sao?"
"Quả thực hắn đã nói vậy với ta, ta cũng không ngờ hắn lại xuất hiện vào lúc này."
"Chỉ là, không phải hắn muốn một mình ngăn cản Yến vương chứ?"
Lục Thần ngay cả vũ khí cũng không cầm, trực tiếp đứng ở vị trí cách đám người Yến Tử Quân mười mấy mét.
Yến Tử Quân không khỏi lui về sau mấy bước, chỉ là cường giả Thiên Linh bên cạnh hắn ta lại nhỏ giọng nói: "Yến vương không cần hoảng sợ, chúng ta sẽ bảo hộ Yến vương an toàn."
Lúc này Yến vương mới tỉnh táo lại.
Lục Thần lạnh nhạt nhìn Yến vương, nói: "Ngươi biết Thiên Vũ cung phụng ta không?"
Yến vương khẽ sửng sốt, nhưng bên người có mười hai cường giả Thiên Linh bảo vệ, nên hắn ta lấy lại sức mạnh.
"Biết thì sao?"
Lục Thần lạnh nhạt nói: "Nếu đã biết mà ngươi còn dẫn binh tấn công Thiên Vũ, là không đặt ta vào mắt rồi?"
"Lục Thần, cho dù hiện tại ngươi đã là cường giả Thiên Linh, nhưng bên cạnh ta có tới mười hai cường giả Thiên Linh. Ngươi cảm thấy, ta cần phải coi trọng ngươi sao?" Yến vương lạnh lùng nói.
Lục Thần khẽ nheo mắt: "Cho nên, sức mạnh của ngươi là từ mười hai tên cường giả Thiên Linh kia?" Nói xong, ánh mắt Lục Thần lướt qua Lý Hạo Bạch và Mộng Khê đứng phía sau.
"Thuộc hạ của ngươi cũng là người có thê nhi, ta không muốn đại khai sát giới."
"Yến vương, nếu sức mạnh của ngươi đến từ mười hai cường giả Thiên Linh, vậy ta sẽ chỉ giết mười hai người này!"
"Sau khi mười hai người này chết, ngươi phải trả lại lãnh thổ cho Thiên Uy quốc, ba nước ký kết hiệp nghị ngừng chiến 100 năm."
Lục Thần vừa dứt lời, toàn bộ chiến trường suýt chút nữa đã nổ tung.
Bên phía Thiên Thánh quốc cũng suýt nữa loạn thành một đoàn.
"Cái gì? Hắn nói, hắn sẽ giết chết mười hai cường giả cảnh giới Thiên Linh? Ta có nghe lầm hay không?"
"Đùa cái gì vậy, đừng nói Thiên Vũ quốc, mà cả cái Thiên Nguyên đại lục này, từ xưa tới nay cũng không ai dám nói ra lời kiêu ngạo như thế!"
"Chỉ giết mười hai người? Mới nghe còn tưởng hắn nương tay, kết quả mười hai người đó là mười hai tên Thiên Linh chí cường? Ha ha ha, cuộc đời ta chưa từng nghe thấy chuyện nào nực cười như vậy."
Bên phía Thiên Vũ quốc cũng chấn động.
"Người nọ là ai vậy? Bị điên rồi sao?"
"Hình như là tới từ Chí Trăn Linh Viện, quả nhiên người trong Chí Trăn Linh Viện không ai bình thường."
"Tàn Vân đại sư cũng không dám nói ra những lời cuồng vọng như vậy... Hắn, rốt cuộc hắn muốn làm gì!"
Mộng Khê chăm chú nhìn Lục Thần.
Đây là Lục Thần ca ca sao? Dường như hắn đã thay đổi rất nhiều, trở nên lạnh nhạt hơn, cũng ung dung, tỉnh táo, bình tĩnh hơn.
Mười bốn năm trước, nàng không có cơ hội nhìn thấy Lục Thần ca ca tàn sát Đông Phương gia. Nhưng hôm nay nàng lại thấy được Lục Thần ca ca một mình khiêu chiến mười hai Thiên Linh!