Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Đột nhiên, một cảm giác choáng váng truyền tới, khóe miệng Lục Thần khẽ cong lên, nhẹ nói: "Uyển Nhi, Huyền Ly, mẫu thân, phụ thân, Thiết thúc, Trụ Tử, Mộng Khê, Lý Hạo Bạch... Cảm ơn các ngươi... Tạm biệt."
...
Theo cách nghĩ của Lục Thần, hắn đã tiến vào thế giới Cổ Cảnh này trong một năm cuối cùng ở Vạn Linh Cổ Cảnh, nên lần này ra ngoài hẳn có thể trực tiếp rời khỏi Vạn Linh Cổ Cảnh.
Nhưng sau khi trận choáng váng dài đằng đẵng kia kết thúc, lúc Lục Thần mở mắt ra, thì toàn thân ngây ngốc!
Hắn chưa ra khỏi Vạn Linh Cổ Cảnh!
Lúc này, hắn đang ở trong một khu rừng hoang vắng, một con sói mẹ đang liếm thân thể hắn.
Lại nhắc tới thân thể mình, Lục Thần mất nửa ngày cũng không kịp phản ứng.
Trên thực tế, bây giờ hắn là một con sói con mới sinh, không thể khống chế bản thân, đang gào khóc kêu rên.
Nếu có người có thể nghe hiểu ngôn ngữ hiện tại của Lục Thần, thì có thể phiên dịch ra chỉ có một chữ.
"Móa!"
Đừng nói là quay về Tiên Vực Vạn Linh, hắn ngay cả Vạn Linh Cổ Cảnh cũng chưa về tới đã lại đi đầu thai lần nữa.
Hơn nữa, đời này hắn còn đầu thai thành một con sói con!
Con mẹ nó, ngay cả người cũng không cho làm!
Chung quanh có âm thanh khác thường, dường như sói cái hơi căng thẳng, ngậm miếng thịt ở cổ Lục Thần, chậm rãi mang theo Lục Thần chui vào trong rừng rậm.
Lục Thần vốn cho rằng bản thân từng này tuổi, ở Cửu Thiên mấy chục năm, lại thêm trăm năm ở Thiên Nguyên đại lục thì phải có năng lực tiếp nhận rất mạnh. Thế mà bây giờ trong đầu hắn lại cứ ong ong.
Tình huống gì đây? Tại sao lại như vậy? Đây là đâu? Ta là ai?
Không bao lâu sau, một con mãnh hổ hoa ban đột nhiên xuất hiện trước hang ổ của bọn họ. Con mãnh hổ kia lớn hơn hổ bình thường phải bốn năm lần, cơ bắp toàn thân tràn đầy sức mạnh. Mà nhìn rừng rậm xung quanh thì Lục Thần cũng nhận ra đây không phải rừng rậm Trái Đất.
Sói cái núp trong bóng tối, Lục Thần có thể cảm thấy nó đang run rẩy, đôi mắt nhìn chằm chằm động thái của mãnh hổ.
Một lát sau, cuối cùng mãnh hổ kia cũng đi, nhưng sói cái cẩn thận, không dám quay về hang ổ nữa, ngậm Lục Thần chạy trốn.
Hiện tại Lục Thần không rảnh quan tâm những chuyện này, hắn chỉ mới hơi bình tĩnh lại.
Vì sao bản thân không rời khỏi Vạn Linh Cổ Cảnh? Chẳng lẽ trong nháy mắt hắn thoát ra khỏi thế giới Cổ Cảnh, thì lại có một tinh quang đánh trúng hắn, khiến hắn luân hồi lần nữa?
Xác suất này quá thấp, ngay cả Lục Thần cũng cảm thấy không thể có chuyện trùng hợp như vậy.
Vậy thì còn một khả năng nữa!
Đó là tinh quang lúc trước mà hắn tiến vào, chính là... Thế giới Kính Cảnh!
Tất cả tin tức mà Lục Thần biết về thế giới Kính Cảnh là do Liên Hoa nói, ngàn vạn lần không nên tiến vào thế giới Kính Cảnh, bởi vì có thể vĩnh viễn không ra được.
Còn trong thế giới Kính Cảnh như thế nào, ở trong đó sẽ ra sao, Lục Thần không biết gì cả.
Đừng bảo là thế giới Kính Cảnh thật, Tiên Chiến Vạn Tộc đã là chuyện lửa sém lông mày, hắn còn chưa bắt đầu tu luyện tầng thứ tư của Diệt Thần thương đâu!
Huống chi hiện tại hắn lại biến thành một con sói!
Đậu xanh, chẳng lẽ hắn sẽ bị Vạn Linh Cổ Cảnh chơi chết ở chỗ này?
Không biết sói cái tìm đâu ra một miếng thịt, tự mình ăn hết.
Lục Thần vốn không có chút hứng thú nào với việc ăn thịt sống, nhưng hắn lại vô tình nhìn thấy thân thể sói cái, sau khi ăn thịt sống thì lại lớn hơn trước đó một vòng?
Hả? Tình huống gì đây? Thế giới dựa vào cắn nuốt để trở nên mạnh mẽ?
Vậy... Huyết mạch vạn tộc của ta, có thể nào sẽ được cường hóa ở nơi này không?
...
Tiên Vực Vạn Linh.
Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên đã ra khỏi đảo Thần Thú được ba ngày rồi. Ba tên này đang đứng trước miếu cổ, mặt ủ mày chau chờ đợi.
"Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, các ngươi nói xem, vì sao cha còn chưa đi ra? Không phải Cô Ảnh đã nói, cha sẽ đi ra cùng một ngày với chúng ta sao. Giờ đã qua ba ngày rồi!" Tiểu Thú thoải mái tựa lên người Tiểu Nguyên.
"Xèo xèo xèo, xèo xèo!"
"Tiểu Mao Đoàn, không thể nào, cha không thể kết hôn, trong thế giới Cổ Cảnh cũng không thể, hắn không có số mệnh này!" Tiểu Thú khẳng định nói: "Ta đã thúc giục hắn bao nhiêu lần, ngươi thấy hắn có quan tâm không?"
"Cũng may ta có đệ đệ, rất muốn quay về thăm hắn, đến lúc đó ta sẽ mang một đống lớn thú hạch cho hắn ăn. Người làm ca ca như ta nhất định phải cưng chiều hắn!"
Sau khi cắn nuốt hình thể của sói cái trở nên càng lúc càng lớn, hiện tại Lục Thần chủ yếu dựa vào sữa mẹ nuôi nấng, nên vẫn nghiêng ngả lảo đảo đi theo sau mông sói cái.
Tuy bây giờ mẹ Lục Thần chỉ là một con dã thú, nhưng Lục Thần vẫn có thể cảm nhận được tình thương của mẹ.
Mỗi ngày con sói cái đều bảo vệ bên cạnh Lục Thần, chỉ khi đi săn bắt sẽ đặt Lục Thần ở một nơi an toàn.