Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Tiên Chiến Vạn Tộc nhằm vào Nhân tộc sẽ bắt đầu vào bảy tháng sau!"
"Đối với Nhân tộc các ngươi mà nói, đó có thể là... Một trận chiến cuối cùng!"
Tiểu Thú biết Tiên Chiến Vạn Tộc là chuyện cha quan tâm nhất hiện giờ, sau nhiều lần băn khoăn, nó vẫn dẫn theo Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên quay về Tiên Vực Nhân tộc.
"Cô Ảnh, ngươi trở về cùng bọn chúng đi." Thánh Võ Tiên Tôn nói. Không có Xuất Phóng Lệnh, đám Tiểu Thú trở về sẽ gặp nhiều bất tiện.
"Vâng, Tiên Tôn."
Lúc gần đi, Tiểu Thú quay đầu nhìn thoáng qua miếu cổ, hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói: "Cha, chúng ta chờ ngươi ở Tiên Vực Nhân tộc."
...
Sáng sớm ở sân tập võ của Điền gia, các nữ tướng Điền gia đều đã có mặt.
Điền gia là thế gia võ học, đạo tập võ quý ở kiên trì bền bỉ, nên mỗi ngày đều phải kiên trì.
Trên sân tập võ truyền tới từng tiếng quát chói tai của các nữ tướng, từng chiêu từng thức đều dùng hết toàn lực.
Đúng lúc này, một nam tử cao lớn đi vào sân tập võ.
Hôm nay Lục Thần mặc áo bào trắng, tóc dài buộc lên đỉnh đầu theo quy cách của Vũ Cực đại lục, lọn tóc đung đưa sau lưng.
Với chiều cao 1m9, Lục Thần cũng coi như nổi bật ở đây, mà khí chất Lục Thần tản ra lại có thêm một loại khí khái nam tử mà nam nhân thế giới này không có.
Một đám nữ tướng trẻ tuổi trên sân tập võ đều không nhịn được dừng lại, tò mò nhìn Lục Thần.
"Là Thất muội phu, hắn thật sự muốn tập võ sao?"
"Nhìn dáng vẻ này thì đúng rồi. Chỉ là tập võ không phải chuyện hứng thú nhất thời."
"Hình như hắn đã là Võ Sĩ tầng ba, trong đám nam nhân cũng có thể gọi là cao. Nhưng ở Điền gia chúng ta, ngay cả một tên gia đinh cũng có cấp bậc cao hơn thế."
Lục Thần không để ý đến mấy lời bàn tán của những người xung quanh, đi tới trước giá vũ khí.
Ngũ cô nương có phần hứng thú nhìn Lục Thần: "Thất muội phu, ngươi sử dụng kiếm hay là thứ gì. Vũ khí nơi này quá nặng, để ta chọn giúp ngươi một thứ vừa tay."
Lục Thần mỉm cười: "Luyện ‘ý’!"
Dứt lời, Lục Thần nhìn một trường thương dài hơn hai thước đang treo trên vách tường. Mũi chân phải của hắn đá vào chuôi thương, trường thương lập tức bị đá lên cao, bay thẳng vào trong sân tập võ.
Chân Lục Thần đạp vào bậc thang, lộn nhào một vòng, tiếp được trường thương ở giữa không trung.
Trường thương trong tay, ngay cả âm dương cũng thay đổi, thế đạo điên đảo cũng khó ngăn bước chân Lục Thần!
Trường thương nặng nề càng thêm vừa tay, trường thương trong tay, thương ra như rồng, thế thương thiên biến vạn hóa, thương chưa tới, sát cơ đã tới!
"Đây là thương pháp gì vậy! Trấn Quốc Thần Vũ Thương kia nằm trong tay Thất muội phu, quả thực giống như một cánh tay của hắn, thay đổi liên tục!"
"Thương pháp của Thất tỷ phu đại khai đại hợp, trong cương có nhu, quả thực đã tới trình độ... Tùy tâm sở dục!"
"Thương pháp như thế, không mất vài chục năm thì không thể nào luyện thành được!"
Một nữ tử dũng mãnh ôm quyền với Lục Thần: "Muội phu, Điền Anh ta muốn lãnh giáo thương pháp của muội phu một chút. Ngươi thấy có được không?"
Lục Thần thu thương, khẽ nheo mắt.
Nữ nhân này là đại tiểu thư của Điền gia, là một trong những cao thủ đệ nhất trong lứa trẻ tuổi của Điền gia, cũng là một Hiệu Úy tại biên cương của Thánh Đường quốc. Mấy ngày nay nàng vội vàng trở về là vì chịu tang cho Thất muội.
"Đại tỷ, mời." Lục Thần nói.
Điền Anh dùng là một thanh trọng đao, thoạt nhìn nó còn nặng hơn trường thương của Lục Thần vài lần.
Điền Anh ôm quyền: "Muội phu, ta là Võ Giả tầng bốn, lát nữa ta sẽ áp chế thực lực chỉ ở Võ Sĩ tầng ba."
Lục Thần lại lạnh nhạt nói: "Không cần, cứ đánh toàn lực."
"Hả?" Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Kém một đại cảnh giới mà Lục Thần còn muốn đại tỷ dùng hết toàn lực chiến một trận?
Sau khi tới cảnh giới Võ Giả thì sẽ hình thành linh hạch, uy lực của từng chiêu từng thức đều có bản chất khác hẳn với Võ Sĩ.
Lục Thần mỉm cười: "Đại tỷ, sư tử hổ báo săn thỏ cũng dùng hết toàn lực. Ngươi yên tâm, ta sẽ biết điểm mà dừng."
Toàn trường lại chấn động thêm một lần nữa.
Lục Thần nói biết điểm là dừng? Có phải nói ngược rồi không.
Lúc này, vừa hay lão thái quân Điền gia cũng tới sân tập võ kiểm tra, thấy được một màn như vậy.
Quản gia khẽ nhíu mày: "Thất cô gia này có phải hơi... Cuồng vọng quá rồi hay không?"
Lão thái quân lại không hề có ý kiến gì: "Đã sớm nghe nói công tử Lục gia yêu thích tập võ. Cũng tốt, để đứa nhỏ này cảm nhận một chút cái gì gọi là cao thủ đi. Anh Nhi sẽ hạ thủ lưu tình."
Điền Anh suy nghĩ một chút. Dù sao thì Lục Thần vẫn còn nhỏ, khó tránh khỏi không hiểu biết nhiều. Dựa vào thực lực của hắn, trong đám cùng thế hệ, nhất là trong đám nam tử, hơi tự kiêu cũng là bình thường.
Điền Anh cũng thấy lão thái quân đứng ở phía xa, nhưng bà lại không lên tiếng ngăn cản, xem ra bà cũng muốn nàng cho Lục Thần một bài học.