Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Điền Anh hô to: "Không sai, cho dù chiến đấu với một binh một tốt, chỉ cần chúng ta còn một người thì quyết không để cho dị nhân đồ sát phụ lão hương thân của chúng ta!"
"Sinh tử thì sao! Cho dù chết, chúng ta cũng là da ngựa bọc thây, cát vàng đắp mặt, chết trận nơi sa trường!"
Nơi tường thành bộc phát từng đợt tiếng rống giận dữ!
Nhị tỷ Điền Hương vội vàng đi vào phòng tu luyện của Lục Thần, cũng may nàng tới không có ác ý, nếu không Lục Thần đang tiến vào trạng thái vô ngã để tu luyện e rằng không thể phản kháng.
Thật vất vả mới lay tỉnh được Lục Thần, Điền Hương vội vàng la lên: "Thần Nhi, ngươi đi nhanh!"
Lục Thần khẽ nhíu mày: "Đi đâu?"
"Đại tỷ có lệnh, bảo ngươi hộ tống dân chúng rút lui khỏi thành! Đại quân dị nhân đã vây thành rồi, nhanh lên! Chậm chút nữa là không kịp đâu."
"Đại quân dị nhân?" Lục Thần cau mày.
"Đúng vậy, đại quân bảy mươi vạn! Một khi bọn họ phá thành, dân chúng sẽ chết thảm!"
Lục Thần rất muốn đi tham chiến, nhưng quân lệnh như núi, ngộ nhỡ dị nhân phá thành thì hắn cũng không thể bảo đảm an toàn cho tất cả dân chúng. Di dời dân chúng là chuyện rất quan trọng.
"Đã biết." Lục Thần cầm trường thương lên, chuẩn bị rời khỏi phòng tu luyện, đột nhiên quay đầu nhìn về phía nhị tỷ: "Ngươi và đại tỷ, tứ tỷ thì sao?"
Điền Hương mỉm cười: "Đây là sứ mệnh của chúng ta, chúng ta sẽ không đi đâu cả!"
"Thần Nhi, trở về nói với tổ nãi nãi và cha nương, hài nhi bất hiếu, không thể tẫn hiếu..."
Lục Thần cũng không nhăn mày, hắn đã hiểu, mấy người nhị tỷ đã chuẩn bị tốt tinh thần phải chết trong một trận chiến này.
Chỉ là hiện tại thời gian cấp bách, Lục Thần lập tức quay đầu ra khỏi phòng tu luyện.
Nhìn bóng lưng Lục Thần rời đi, Điền Hương lắc đầu: "Thất muội, ngươi quả thực không có phúc khí. Nam tử tốt như vậy, đáng tiếc..."
Ngoài cửa đột nhiên vọng lại một câu: "Nhị tỷ, mấy người nhất định phải chờ ta!"
...
Đại quân dị nhân vây thành, Tây tướng quân dẫn binh nghênh địch, chỉ là quy mô chiến trận hai bên thật sự kém nhau rất nhiều.
Đại quân dị nhân như một cái túi lớn, bao chặt lấy tám vạn đại quân của Tây tướng quân.
Long giác gào thét một tiếng, đại quân dị nhân như nước biển đổ ập tới.
Tây tướng quân giơ cao Trảm Mã Đao: "Thề chết bảo vệ thành tây! Giết!"
Lục Thần và một tốp binh sĩ nhỏ đang sơ tán dân chúng trong thành. Dân chúng đều hốt hoảng rút lui khỏi thành.
Lục Thần quay đầu lại, phía sau đã lửa đạn ngất trời, tiếng vang chém giết vang vọng tới tận chân trời.
Tuy số lượng người nơi này đang túng thiếu, nhưng cũng chưa tới mức không có Lục Thần thì không được. Lục Thần suy nghĩ một lát thì xoay người trở lại chiến trường.
"Lục Thần, ngươi đi đâu đấy!" Một binh lính trong doanh của Điền Anh túm lấy Lục Thần: "Đại quân bảy mươi vạn của đối phương đã vây thành, bây giờ một nam tử như ngươi quay trở về đó là muốn chết sao! Đô Úy bảo ngươi sơ tán dân chúng là muốn ngươi rời đi!"
Lục Thần thoát khỏi tay đối phương: "Nếu thật sự là vậy, thì đành phải để đại tỷ thất vọng!"
"Cho dù Vũ Cực đại lục này ra sao, thì ta thân là một nam nhi, há có thể để cho những nữ tử này bảo vệ trước mặt ta?"
Nam nhân kia sửng sốt ngây người, lời này có phải là nói ngược rồi không...
Chỉ thoáng do dự, Lục Thần đã chạy xa, mà với tình huống hiện tại thì hắn ta đã không thể đuổi theo Lục Thần nữa.
"Hầy! Nam nhân này đúng là điên rồi!"
...
Lúc này, chiến trường đã tiến hành giao phong chính diện. Tám vạn Nhân tộc tử thủ cửa thành, mà đại quân bảy mươi vạn dị nhân thì bao vây chiến trường Nhân tộc chặt như nêm cối, bắt đầu phát động từng đợt rồi lại từng đợt công kích mãnh liệt.
Sau vài lần công kích, bên phía Nhân tộc đã tổn thất hai ba vạn người.
"Để ta xem các ngươi còn có thể chống đỡ bao lâu! Một tên cũng không giữ lại, giết sạch cho ta!" Trong đám dị nhân, có một tên tướng lĩnh cao giọng thét lên.
Đại quân dị nhân lại như dời núi lấp biển xông lên!
Một đợt tấn công này đã hoàn toàn làm tan rã trận hình phòng thủ của Nhân tộc, tướng lĩnh hai bên đã chém giết thành một đoàn.
Trên cửa thành, vô số công kích bắn lên bầu trời, nhưng đối mặt với đại quân bảy mươi vạn người này, thì tác dụng trợ giúp của ba vạn quân thủ thành chỉ như muối bỏ biển.
Tây tướng quân một mình giết vào trận hình quân địch, trường kiếm trong tay như rồng như phượng, trong giây lát đã chém chết ba bốn mươi tên dị nhân.
Đột nhiên, có một tên mãnh tướng giết ra từ trong đại quân dị nhân, một đôi chiến chùy cực lớn trực tiếp đánh về phía Tây tướng quân.
"Ngao Cốt!" Tây tướng quân bị một kích đẩy lui, linh lực cực lớn chấn động, hơn nữa kịch chiến luân phiên khiến Tây tướng quân phun máu tươi!
Tây tướng quân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía người mới tới. Chỉ là khi nhìn rõ người tới thì nàng trợn tròn mắt.