Lục Thần căn bản không biết Liệt Xỉ Hổ là dị thú gì, nhưng nhìn dáng vẻ nói chắc như đinh đóng cột của lão nhân, có lẽ trước đó hắn truyền tống ngay khi đám người này gặp phải nguy hiểm, cầu xin thần linh, hơn nữa hắn còn đúng lúc xuất hiện, dọa lui con dị thú nào đó
Lục Thần vốn còn muốn phủ nhận, nhưng nghĩ lại, hắn lại thay đổi chú ý.
"Lão nhân gia, đây là nơi nào? Là Bát Trọng Thiên sao?"
Chắc dân bản địa cũng biết về Thần Vực, cũng giống như dân bản địa Ngũ Trọng Thiên biết mình ở Ngũ Trọng Thiên.
"Bát Trọng Thiên? Thần linh đại nhân, nơi này là Ngõa La Tinh, chúng ta là bộ lạc Bạch Lang, tiểu nhân không biết ngài nói Bát Trọng Thiên là có ý gì."
Chân mày của Lục Thần càng nhíu càng chặt.
"Được rồi, bộ lạc của các ngươi ở đâu?"
"Từ nơi này đi về phía tây 30 dặm."
Lục Thần suy nghĩ một chút rồi nói: "Các ngươi đi trước đi, ta muốn yên tĩnh một mình."
Hình như những người đó không dám làm trái lời nói của Lục Thần, bọn họ khom người, từng bước lui lại, mãi đến lui đến đằng xa thì mới rời đi một cách lưu luyến không rời.
Lục Thần lắc đầu, đi tới một cái hồ bên cạnh, chống cằm minh tư khổ tưởng.
"Chẳng lẽ bởi vì ta không phải Thần cho nên không có gợi ý? Lần trước đi tới Thất Trọng Thiên cũng là như vậy, đám Diệp Phàm Cửu Nhi có gợi ý, nhưng ta thì không có!"
Lục Thần vốn tưởng rằng Bát Trọng Thiên khắp nơi đều là thần linh, kết quả người đầu tiên gặp lại là phàm nhân, hơn nữa hình như những phàm nhân này hoàn toàn không biết gì về Bát Trọng Thiên.
Suy nghĩ một chút, Lục Thần gọi Tiểu Kim Lý và Thiên Cơ ra, nói tình cảnh hiện nay gặp phải cho hai người biết.
Thiên Cơ trợn tròn đôi mắt, vì sao bản thân lại bị kêu lên? Tên Lục Thần này thật sự dùng mình như mưu sĩ?
Tiểu Kim Lý suy nghĩ một chút rồi nó: "Ân nhân, có thể có liên quan với Thiên Đạo thần lực."
"Cách tăng lên Thiên Đạo thần lực rất khác những thuộc tính còn lại, nó cần tín ngưỡng chi lực của phàm nhân thì mới có thể tăng lên. Mà Bát Trọng Thiên được xem như Thiên Vực của thần linh, bọn họ muốn tăng lên Thiên Đạo thần lực cho nên mới xuất hiện những thế giới người phàm này."
Cuối cùng Lục Thần cũng có chút manh mối, sau đó hắn nhìn về phía Thiên Cơ: "Thiên Cơ, ngươi có ý kiến gì, cũng nói một chút đi."
Thiên Cơ rưng rưng bàn bạc: "Thần linh và Tiên nhân, phàm nhân rất khác nhau, không phải ngươi có một Thần kỹ tên gọi là Thần Lâm sao? Dùng cường độ của kỹ năng đó để suy đoán, thần linh có thể hóa thân vạn giới, đã như vậy, Thần Vực cũng không phải là một Thiên Vực bình thường, rất có thể căn bản không có khu vực cố định."
"Thần Vực, vừa tồn tại giữa vô số thế giới này, lại vừa không dùng hình tượng cụ thể để tồn tại trong vạn giới!"
Lục Thần trợn tròn đôi mắt, phân tích của Thiên Cơ khá có lý!
Xem ra trước đây hắn giữ lại đầu của tên này chắc chắn là một lựa chọn chính xác.
"Vậy hiện tại chúng ta phải làm gì?" Lục Thần hỏi.
Thiên Cơ suy nghĩ một chút rồi nói: "Không phải bộ lạc Bạch Lang kia cung phụng một vị Thú Liệp thần sao? Nếu đã là thế giới thần linh, nói cách khác Thú Liệp thần kia là sự tồn tại chân thực, nghĩ cách xem thử có thể lừa gạt hắn tới đây hay không, đến lúc đó hỏi hắn một chút thì chẳng phải sẽ biết sao!"
Thiên Cơ nói xong, đôi mắt nhỏ còn len lén quan sát phản ứng của Lục Thần.
Một núi không thể có hai hổ, thần linh muốn tăng lên Thiên Đạo thần lực, làm sao cho phép lãnh địa của mình xuất hiện một thần linh khác.
Chỉ cần Lục Thần đồng ý với đề nghị của hắn ta, đến lúc đó thần linh thật sự tới còn không giết chết hắn sao?
Lục Thần tưởng tượng, sau đó vỗ đùi: "Tốt, cứ quyết định như vậy đi!"
Lúc này, Lục Thần liền thu lại Tiểu Kim Lý và Thiên Cơ, một đường đi về phía Tây, tìm kiếm bộ lạc Bạch Lang.
Nhưng còn không đợi Lục Thần đi bao xa, còn chưa tìm được bộ lạc Bạch Lang thì hắn đã bắt kịp đội thợ săn Bạch Lang ở phía trước.
Đám thợ săn này vừa thấy Lục Thần lại lập tức muốn quỳ.
Lục Thần tay mắt lanh lẹ, đỡ lão nhân dẫn đầu dậy: "Ta đã nói ta không phải thần linh rồi, chỉ là ta đúng lúc đi ngang qua, trùng hợp dọa chạy Liệt Xỉ Hổ gì đó, các ngươi không cần quỳ lạy ta."
Đám thợ săn nhìn nhau một cái.
"Là trùng hợp đi ngang qua? Nhưng nhìn dáng vẻ của hắn đúng là không giống thần linh."
Từ trước tới nay Lục Thần ở chung với người khác đều là như vậy, không để bụng tới thực lực của đối phương, cũng không phách lối gì, điểm này thật sự không giống thần linh cao cao tại thượng.
"Thì ra là như vậy... Vậy ngươi đã cứu chúng ta, cũng là ân nhân của chúng ta, nếu ân nhân không ngại, xin ân nhân đến bộ lạc chúng ta làm khách, chúng ta sẽ dùng rượu ngon, thức ăn tốt nhất để chiêu đãi quý khách!"
Lời editor: Cảm ơn đại thần zerodk33 đã đẩy KP ủng hộ muội, hôm nay muội sẽ bạo 18c nha... Nhưng muội xin nói luôn là hiện tại muội ngừng nhận bạo chương dưới mọi hình thức ạ. Chỉ còn chừng một tháng nữa thôi truyện sẽ hoàn thành. Chân thành cảm ơn các vị huynh đệ tỷ muội đã theo truyện suốt 4 tháng qua!!!