Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ lạc Song Long chiếm lấy tám phần mười chúc phúc của Thú Liệp thần, thật ra trong lòng mọi người đều có ý kiến.
Ngõa La Tinh có hàng ngàn hàng vạn bộ lạc, lại tính những người không có tư cách tới nơi này, có thể có tới mấy trăm ngàn người!
Mà bộ lạc Song Long một mình chiếm lấy tám phần mười chúc phúc, sao mà bá đạo!
Trước kia không ai dám nói, thật không ngờ ngày hôm nay lại có một dũng sĩ đến từ một bộ lạc nhỏ như Bạch Lang đề nghị!
Hắc Viên thở dài một hơi, nói với một tên đồng bạn ở phía sau: "Ngân Hồ, nhanh đi về báo tin, nói Sài Lang điên rồi, đã đắc tội bộ lạc Song Long, bảo Bạch Lang Vương lập tức tổ chức tộc nhân rút lui!"
Lúc này, Lục Thần lại hồn nhiên không biết chuyện của Hắc Viên, tiếp tục dõng dạc nói: "Các vị đều được gọi là dũng sĩ mạnh nhất của bộ lạc, đúng không? Các ngươi có dũng khí đối mặt dã thú hung tàn, nhưng lại không có dũng khí phản kháng áp bách sao?"
"Một bộ lạc chiếm tám phần mười chúc phúc, mấy ngàn bộ lạc các ngươi phân chia hai phần, cứ thế mãi, Song Long càng thêm cường thịnh, còn các ngươi càng thêm nhỏ yếu, đến lúc đó, ta e rằng bọn họ thậm chí không muốn cho các ngươi hai phần kia!"
"Chỉ cần các ngươi chọn ta là đệ nhất dũng sĩ, ta có thể bảo đảm, chỉ cần chúc phúc của Thú Liệp thần vẫn còn, tỉ lệ ta vừa nói sẽ không thay đổi!"
Người xung quanh bị Lục Thần nói như vậy, đôi mắt đột nhiên đều dấy lên hy vọng.
"Tỉ lệ như vậy mới hợp lý!"
"Đúng vậy, dựa vào cái gì mà Song Long một mình cầm tám phần mười? Ta sớm đã có ý kiến."
"Nếu chúng ta đều liên hợp lại, Song Long cũng không dám đụng đến chúng ta!"
Hiện trường lập tức hơi hỗn loạn lên, cảm xúc của các dũng sĩ từng bước tăng vọt lên, thậm chí có người trực tiếp kêu tên của bộ lạc Bạch Lang!
Ầm một tiếng, trước tế đàn kim tự tháp vang lên một tiếng vang thật lớn, mặt đất chấn động, hiện trường lập tức yên tĩnh lại.
Mọi người nhìn về nơi âm thanh phát ra, chỉ thấy Thú Vương đánh một quyền lên mặt đất, mặt đất trực tiếp lấy thiết quyền của hắn ta làm trung tâm, nứt nẻ ra phía ngoài 300~400m!
"Một quyền đánh nát mặt đất..."
Những người lên tiếng ủng hộ Lục Thần lập tức đều câm miệng, bởi vì người đó đã nổi giận!
Thú Vương chậm rãi đứng lên, cái đầu Quỳ Ngưu trên bả vai g như một phần của thân thể hắn ta, khiến người ta xem ra càng nhìn càng sợ hãi.
Hắn ta khẽ hất cằm lên, híp mắt nhìn Lục Thần: "Ngươi nói cái tên đệ nhất dũng sĩ của Thú Vương ta là dựa vào Đại Tế Ti thuận miệng chỉ định?"
"Tiểu tử, thấy con mồi của ta chưa? Nó vì bảo vệ con non của nó, liều mạng phản kháng, kết quả, càng phản kháng thì khi nó chết lại càng đau đớn!"
Đám người đều vô cùng sợ hãi.
Thú Vương đánh chết Quỳ Ngưu cửu cấp, đáng sợ hơn là hắn ta con đánh chết một con Quỳ Ngưu đang bảo vệ con non, phải biết rằng, lúc này sức chiến đấu của Quỳ Ngưu là kinh khủng nhất!
Thú Vương đang nói cho mọi người biết, thực lực của hắn ta là chân thật đáng tin, đồng thời cảnh cáo Lục Thần là hắn ta sẽ không nhẹ tay với kẻ địch!
"Tiểu tử, ngươi nói ngươi muốn làm đệ nhất dũng sĩ, được, vậy ngươi hãy lấy ra tế phẩm của ngươi, để chúng ta xem thử rốt cuộc tế phẩm của bộ lạc Bạch Lang các ngươi là Thổ Lang hay là Thủy Cẩu!" Thú Vương như cười mà không phải cười nhìn Lục Thần.
Bộ lạc Song Long bên kia vang lên một trận cười vang.
"Các ngươi còn nhớ rõ tế phẩm hai năm trước của bộ lạc Bạch Lang không? Cười chết người, thật không biết sao bọn họ có mặt mũi tới tham gia tế điển."
"Một bộ lạc hai ngàn người còn tự xưng là bộ lạc lớn, lòng tự trọng đáng thương của bọn họ thật khiến người ta buồn nôn."
"Loại bộ lạc này nên sớm bị diệt, những người khác còn có thể được chia thêm một chút chúc phúc của Thú Liệp thần."
Lúc này rất nhiều dũng sĩ mới tỉnh ngộ lại, người dẫn đầu chỉ là một thành viên của Bạch Lang tộc... Tâm trạng tăng cao trước đó bị một mình Thú Vương lập tức trấn áp!
Lục Thần nhìn Thú Vương một chút, mỉm cười, khẽ quát một tiếng: "Tiểu Thú, còn thất thần làm gì!"
Tiểu Thú mới tỉnh lại từ trong trạng thái xem cuộc vui, một tay nhấc lên cái đầu Kim Mao Hống trong tay tộc nhân, trực tiếp ném tới từ một nơi cách đó mấy ngàn mét.
"Cha, tiếp lấy!"
Một tay vững vàng tiếp được cái đầu của Kim Mao Hống, Lục Thần thản nhiên nhìn Thú Vương.
"Ta với ngươi không giống nhau."
"Con mồi của ta khá may mắn."
"Nó còn không cảm nhận được đau đớn thì đã chết..."
Còn chưa có cảm nhận được đau đớn, thì đã chết!
Hiện tại trong đầu đám người đồng thời xuất hiện hai hình ảnh.
Thú Vương chọc giận một con Quỳ Ngưu đang bảo vệ thú con, sau khi chiến đấu kịch liệt, cuối cùng Thú Vương đánh giết được Quỳ Ngưu.
Bạch Lang tộc, Sài Lang gặp một con Kim Mao Hống, sau đó kết thúc chiến đấu.