Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1985 - Chương 1960: Thú Liệp Thần Giáng Lâm (11/18)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1960: Thú Liệp thần giáng lâm (11/18)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Giọt máu rơi xuống ao kia chầm chậm di động về phía dưới chân tượng thần, sau một lát, cuối cùng huyết dịch chạm đến chân trái trước của tượng thần!

Oanh một tiếng, trong nháy mắt này đột nhiên toàn bộ tế đàn kim tự tháp chấn động.

Đại Tế Ti đứng cũng không vững, không thể không ôm chặt cây cột bên cạnh, hoảng sợ hô, “Chuyện gì xảy ra, vì sao lại có động tĩnh lớn như vậy!”

“Chẳng lẽ là... Thú Liệp thần hàng lâm?!”

Chấn động nhanh chóng kéo dài ra phía ngoài, mặt đất bốn phía kim tự tháp cũng bắt đầu rung lắc mãnh liệt, xa xa đại thụ che trời trực tiếp nghiêng đổ!

Hiện trường tế điển là một mảnh kinh hoảng.

“Có chuyện gì?”

“Toàn bộ đại địa đều đang rung lắc, chẳng lẽ là Thú Liệp thần nổi giận?”

Vốn dĩ bầu trời vạn dặm không mây, mây đen dày đặc, sấm sét vang dội, cuồng phong gào thét.

Toàn bộ người tham gia tế điển không thể đứng thẳng, toàn bộ rút lui vào trong rừng, ôm lấy cây cối mới có thể ổn định thân hình.

Hắc Viên suýt chút nữa bị cuồng phong cuốn đi, kết quả bị Tiểu Thú bắt được, ổn định thân hình.

Hiện tại sợ là cũng chỉ có Tiểu Thú và hắn ta còn đứng trên đất trống.

“Bách Thú, cái này, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Trước đó Thần Minh giáng lâm, cho tới hiện tại cũng chưa từng có hiện tượng khủng bố như vậy!” Hắc Viên hoảng sợ nhìn trời đất biến hóa.

Cuối cùng Tiểu Thú thu hồi vẻ bất cần đời thường ngày, khẽ nhíu mày nhìn bầu trời trống không trên kim tự tháp.

Nơi đó, tầng mây xoay tròn, tạo thành vòng xoáy vô cùng to lớn.

Một vệt kim quang bắn xuống từ trong vòng xoáy.

Giống như có thứ gì đó muốn xuống!

Vẻ mặt Tiểu Thú nghiêm túc, trầm giọng nói, “Không phải là Thú Liệp thần thật sự xuống.”

Bóng người đứng trên đỉnh kim tự tháp kia, cuồng phong làm tung bay trường bào của hắn, mà hắn cũng bất động như núi, sừng sững đứng đó.

“Lão Hắc, các ngươi tìm nơi nào tránh một chút, càng xa càng tốt, có lẽ ở đây sẽ bị phá hủy.” Tiểu Thú nói xong, tăng thêm một lá chắn lưỡng cực Huyền Vũ cho lão Hắc, liền cất bước ngược gió mà đi, đi lên tế đàn kim tự tháp.

Tiểu Thú đi tới sau lưng Lục Thần, “Cha, không biết có phải chân thân tên kia xuống hay không.”

Lục Thần cũng biết, hiện tại, nếu hắn chiến một trận với chân thân Thần Minh thì lành ít dữ nhiều.

“Đánh cược một lần.” Lục Thần nói, “Thời gian của ta không nhiều lắm!”

Tiểu Thú gật đầu, cùng cha đợi Thần Minh giáng lâm.

Tầng mây xoay tròn, mãi đến khi dày đến ngàn mét!

Cuối cùng, một giọng nói trang nghiêm trầm thấp vang vọng đất trời.

“Thú vị! Ngươi chính là phàm nhân lấy thân phận Nhân Hoàng tiến vào Thần Vực, Duy Ngã Độc Cuồng kia?!”

Lục Thần hơi nheo mắt lại, nhìn về phía trong tầng mây, cất cao giọng nói, “Không sai, là ta!”

“Vì lẽ đó, ngươi tới tranh đoạt lãnh địa của ta?”

Lục Thần nói, “Ta không có hứng thú với lãnh địa của ngươi, ta chỉ muốn biết Hồng Mông thần thụ ở nơi nào!”

“Ha ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, ta nghe nói ngươi rất ngông cuồng, tại sao gặp ta cũng không dám nói thật?”

“Thần Minh ở Bát Trọng Thiên muốn tu luyện Thiên Đạo thần lực nhất định phải có con dân cung phụng, thu thập tín ngưỡng chi lực, mặc dù ngươi không phải là Thần Minh, không mở ra Thần lộ, nhưng ngươi đột phá cực hạn Nhân Vương, đã đi ra một con đường khác, sợ là cũng cần những tín ngưỡng chi lực này!”

Lục Thần cau mày, trước mắt mình còn không có bất kỳ năng lực gì liên quan tới tín ngưỡng chi lực có, không biết là Thú Liệp thần suy đoán bậy bạ, hay là mình bỏ sót cái gì.

“Ta mặc kệ những người khác như thế nào, ta đã nói, ta không có hứng thú với lãnh địa của ngươi.” Lục Thần nhắc lại lần nữa.

Oanh một tiếng, lôi điện trên vạch phá bầu trời, giống như tượng trưng cho Thần Minh tức giận!

“Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi đến lãnh địa của ta, chính là tuyên chiến với ta, cho dù ta chỉ là Hạ Vị Thần Minh, nhưng cũng không cho phép một phàm nhân phách lối!”

“Muốn biết vị trí của Hồng Mông thần thụ sao? Ta thấy ngươi vẫn nên tới địa ngục hỏi đi!”

Trong lúc nói chuyện, bên trong tầng mây, một đoàn kim quang càng ngày càng sáng tỏ, chiếu sáng phía chân trời.

Một tôn chiến thần cực lớn, chầm chậm lộ ra chân thân từ trong vòng xoáy tầng mây kia.

Vừa nhìn thấy tôn thần linh này hàng thế, dũng sĩ các tộc xung quanh không còn lo chống cự cuồng phong, nhao nhao quỳ lạy.

“Ông trời ơi, là Thú Liệp thần giáng lâm! Khấu kiến Thú Liệp thần!”

“Thú Liệp thần, khẩn cầu ngài ban thưởng cho bộ lạc Sương Tuyết chúng ta bình an, cả nhà của ta không lo thức ăn và quần áo.”

“Là, là Thú Liệp thần thật sự, hắn, hắn giáng lâm đến thế gian!”

Thú Liệp thần cao tới 50 mét, mà Bán Nhân tộc bình thường, dù là Bán Tê Nhân lớn nhất, cũng chỉ có ba bốn mét, mà Bán Mã Nhân này lại cao tới 50 mét!

Tay hắn ta cầm một thanh cung lớn màu vàng kim, đã kéo cung chờ đợi, “Duy Ngã Độc Cuồng, đến chỗ của ta, ngươi chỉ có chết!”

Bình Luận (0)
Comment