Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Ta trở về đây!” Nói xong, người kia quay người chạy nhanh, biến mất trong rừng.
Khu vực trung tâm tế điển, Thú Vương và Lục Thần đứng đối mặt nhau.
Thú Vương hai tay ôm ngực, như cười mà không phải cười nhìn Lục Thần, “Sài Lang, ta nói rồi, con mồi của ta đều chết rất thảm! Hôm nay là ngày tế điển, vậy thì lấy máu của ngươi hiến tế cho Thú Liệp thần!”
Đại Tế Ti ra lệnh một tiếng, bắt đầu quyết đấu!
Cả người Thú Vương bộc phát ra một trận linh lực kinh khủng, sau lưng huyễn hóa ra một bóng người hư ảo cực lớn.
“Thú Liệp Chi Hồn!”
“Đại Địa Chi Lực. Tê Liệt!” Mặt đất rạn nứt ra một cái khe cực lớn, nối liền dưới chân Thú Vương và Lục Thần.
Đột nhiên Thú Vương biến mất tại chỗ, một giây sau, trong khe lóe lên một bóng người, trực tiếp ôm lấy phía sau Lục Thần.
Hai cánh tay của Thú Vương cuồn cuộn cơ bắp, hai bàn tay to khống chế trước ngực Lục Thần, chỉ lát nữa là chụp ngón tay vào da thịt Lục Thần!
“Ha ha ha, tiểu tử, rất can đảm, dám tiếp ta quyết đấu? Vậy thì nếm thử cảm giác bị ta xé xác khi còn sống đi!”
Nhưng ngón tay cứng rắn như sắt thép của Thú Vương không móc rách da thịt Lục Thần!
“Chuyện gì xảy ra!”
Lục Thần vô cùng bình tĩnh, nói, “Ta phải nói là ngươi khá can đảm.”
“Chưa từng nghe câu này sao?”
“Đừng để Duy Ngã Độc Cuồng áp sát?”
Lục Thần vừa dứt lời, đột nhiên tay phải đặt lên cánh tay cường tráng của Thú Vương, dùng sức bóp...
Cánh tay Thú Vương trực tiếp biến dạng!
“A!” Thú Vương phát ra một tiếng gào thét tê tâm liệt phế, hắn ta vội vàng buông tay ra, ôm lấy bả vai phải của mình.
Đột nhiên, một thân ảnh lóe lên, Lục Thần đã đứng ở trước mặt hắn ta.
Hắn đặt một tay sau lưng, tay phải làm thành kiếm chỉ, nhẹ nhàng gõ trên trán Thú Vương.
“Vốn là có giết ngươi hay không cũng không đáng kể, chỉ là quả thật ngươi khiến người ta hơi phản cảm, lại muốn mạng của ta?”
“Vậy thì ngại quá.”
“Ngươi đã chết!”
Một cảm giác kim châm nhẹ truyền đến...
Lục Thần buông cánh tay xuống, nhặt đầu Kim Mao Hống trên đất lên, từng bước một đi tới tế đàn kim tự tháp.
Rất nhiều người vẫn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Sài Lang thoát thân như thế nào, vì sao Thú Vương không có chút phản ứng nào ở trước mặt hắn, sau khi hắn dùng ngón tay điểm lên trán Thú Vương, vì sao Thú Vương đứng ở nơi đó không nhúc nhích...
Khi một chân Lục Thần đạp vào nấc thang, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng vang trầm thấp.
Trong một mảnh huyết vụ, Sài Lang leo lên tế đàn Thú Liệp thần!
Toàn bộ hiện trường tế điển đã bị chuyện này làm cho chấn kinh đến im lặng.
Cũng không trách được đám người bọn họ sẽ nghĩ không thông, ở thế giới này thì thực lực Thú Vương là cao nhất, người thường căn bản không thể nhìn theo bóng lưng!
Trong đầu Hắc Viên hỗn loạn tưng bừng, rõ ràng Sài Lang nói hắn nhặt nhạnh chỗ tốt săn giết Kim Mao Hống, nhưng vì sao gia hỏa này có thể miểu sát Thú Vương?
Hơn nữa Thú Vương cũng không có nửa cơ hội phản kháng!
Loại thực lực nghiền ép này, đã vượt ra khỏi sự hiểu biết của bọn họ.
Khi Lục Thần đi tới trước mặt Đại Tế Ti, Đại Tế Ti như đang nhìn một con quái vật, toàn thân run rẩy, không dám cử động.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Về sau Thú Liệp thần chúc phúc, Bạch Lang lấy ba phần, các tộc khác lấy bảy phần, có vấn đề gì không?”
Lúc này sao Đại Tế Ti còn dám có nghi vấn gì, run giọng nói, “Không có, không có!”
Lục Thần quay đầu không nhìn Đại Tế Ti nữa, hắn xách theo đầu lâu Kim Mao Hống đi tới trước tế đàn.
Tế đài phía sau tế đàn là một cái ao hình tròn, toàn bộ ao chế tạo từ kim loại, bốn phía cao, ở giữa hơi thấp, trung tâm có một bức tượng thần đứng thẳng, nửa người nửa ngựa, trong tay cầm cung tiễn, hiện lên tạo hình đặt chân bắn mặt trời.
“Bán Nhân tộc...” Lục Thần khẽ nhíu mày, người của bộ tộc nơi này thờ phụng Thần Minh Bán Nhân tộc.
Lục Thần mới tới Bát Trọng Thiên, cũng không hiểu rõ Bát Trọng Thiên, chỉ là Tử Lăng Tiên Tôn bọn họ nói mấy ngàn năm nay Nhân tộc chưa từng xuất hiện Thần Minh, cho nên dù Bát Trọng Thiên có Thần Minh Nhân tộc, đoán chừng cũng cực kỳ thưa thớt.
“Này, nói chuyện với Thần Minh thế nào!” Lục Thần quay đầu hỏi.
Toàn thân Đại Tế Ti run rẩy, hắn ta thật quá e ngại Lục Thần, thấy hắn đột nhiên mở miệng, sợ hết hồn.
Cũng may Lục Thần chỉ hỏi thăm quá trình cúng tế, cũng không phải muốn giết hắn ta.
Đại Tế Ti vội vàng chạy tới, khom người nói, “Xin đặt cực phẩm ở trên đài hiến tế, lại nhỏ máu của dũng sĩ ở vị trí tượng thần trong ao thánh huyết, nếu Thú Liệp thần hài lòng với cống phẩm mà dũng sĩ kính hiến, sẽ giáng lâm ý thức Thần Minh, ban thưởng chúc phúc của Thú Liệp thần năm nay.”
Lục Thần gật đầu, đặt đầu Kim Mao Hống ở trên tế đài, vạch trên hư không một cái, trên ngón tay phải vạch ra một lỗ hổng, nhỏ máu xuống ao ở dưới tượng thần.