Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Đáng tiếc Lục Thần sẽ không cho hắn ta cơ hội chạy thoát.
Ba ngàn thế giới pháp thân hàng, thiên địa vô tung là Thần Lâm!
Cho dù hiện tại Thần Lâm của Lục Thần vẫn chỉ là giai đoạn mới học, còn không thể vẫy vùng ba ngàn thế giới, thiên địa vô tung, thích làm gì thì làm, nhưng di chuyển bên trong thế giới này thì tuyệt đối dư sức!
Thú Liệp thần sử dụng Thiên Địa Thuấn Hành di chuyển ra ngoài ngàn mét, nhưng một giây sau, sau lưng chợt hiện lên hàn quang, Lục Thần đã giết đến phía sau hắn ta.
“Đáng chết, thật nhanh!” Thú Liệp thần vội vàng bắn ra một tiễn về phía sau, mượn cơ hội nhanh chóng lại rời xa mấy ngàn mét.
Nhưng Lục Thần như là cái bóng của Thú Liệp thần, không hề buông bỏ!
Vốn đám Tiểu Thú muốn giúp một tay, nhưng chiến đấu đã đến giai đoạn này, bọn họ phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.
“CMN, hình như chúng ta không theo kịp tốc độ di chuyển này...” Tiểu Thú ngơ ngác nhìn xem phía chân trời trống rỗng, hai người kia không ở nơi này, chỉ nghe thấy từng tiếng vang từ phương xa truyền tới, phía chân trời thoáng hiện lên từng vòng khí đầy màu sắc...
Đại Hoàng nói, “Đây chính là chiến đấu ở giữa Thần Minh, căn bản không phải một cấp bậc với Tiên Tôn, chứ đừng nói đến là phàm nhân.”
“Nhớ ngày đó, lúc ta giao thủ với Chủ Thần, cũng nhảy vọt ở giữa các tinh cầu... Đây mới thật sự là đạn chỉ toái tinh thần, nhất niệm diệt thương sinh...”
Tiểu Thú tỏ vẻ ghét bỏ nhìn Đại Hoàng, “Ta nói Đại Hoàng ngươi, hảo hán không đề cập chuyện trước kia, hiện tại ngươi phải nhận ra vị trí của ngươi.”
“Lại nói, chúng ta cũng phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, nếu không thì theo không kịp chiến đấu giữa Thần Minh.”
Trong lúc nói chuyện, Lục Thần và Thú Liệp thần cũng đã quay trở về bầu trời trên đỉnh đầu bọn họ.
Lục Thần công kích như bị điên, xạ thủ Thú Liệp thần hoàn toàn không có cơ hội ra tay, vô cùng chật vật!
“Nhất Kiếm Phá Thiên! Thiên Huyền Địa Sát! Thiên Địa Nhất Thương!” Lục Thần quát lên một tiếng lớn!
Thú Liệp thần bắn một Tam Giới Địa Tâm Tiễn về mặt đất, kiềm chế Thiên Huyền Địa Sát, lại lấy Kim Lân Lạc Nhật Cung ngăn Nhất Kiếm Phá Thiên của Lục Thần lại, trong nháy mắt có thể đồng thời phá giải hai đại sát chiêu của Lục Thần, thực lực của Thú Liệp thần quả thật mạnh mẽ.
Chỉ là hắn ta không ngờ, đúng vào lúc này, từ phía trên không trung, một đạo linh lực trong nháy mắt rơi xuống, trực tiếp đánh trúng đỉnh đầu của hắn ta.
Sau khi bị Thiên Địa Nhất Thương đánh trúng, Thú Liệp thần trực tiếp từ trên không trung rơi xuống...
Tiểu Mao Đoàn thấy thế, hưng phấn không thôi, vọt tới phương hướng Thú Liệp thần rơi xuống!
Không bao lâu, liền nghe được xa xa trong rừng, âm thanh Thú Liệp thần kêu rên, “Là, là Thôn Thiên Phệ Thần Thử! A!”
Xem ra cuối cùng Tiểu Mao Đoàn có cơ hội chân chính “Phệ Thần”!
Tiểu Thú vội vàng tiến lên, một đường còn kêu to, “Tiểu Mao Đoàn, để lại người sống! Còn nữa, linh hạch là của ta!”
Nơi xa trên núi cao, đám người Hắc Viên đã bị dọa đến toàn thân run rẩy.
Sài Lang đánh rơi Thú Liệp thần từ trên trời xuống!
Sài Lang vẫn luôn ở trong bộ lạc bọn họ... đánh bại Thú Liệp thần?!
Cũng không biết là ai dẫn đầu, quỳ rạp xuống đất.
“Cựu Thần vẫn lạc, tân Thần kế vị! Bái kiến Nhân Hoàng Sài Lang!”
Đáng tiếc Lục Thần không ở nơi này, nếu không thì đoán chừng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, những người này chỉ hiểu được nửa vời...
Lúc này, Lục Thần đã thoát khỏi trạng thái Tâm Ma, tuy nói chiến đấu cùng Thú Liệp thần vượt qua ngàn dặm, nhưng thời gian cũng không dài.
Chỉ là nếu không ra khỏi Tâm Ma, có thể Lục Thần sẽ giết Thú Liệp thần này.
Lúc này Tiểu Mao Đoàn thừa dịp Lục Thần chưa dặn dò, đã ăn cánh tay phải của Thú Liệp thần, còn may Tiểu Thú kịp thời ngăn lại, cuối cùng Thú Liệp thần vẫn chưa chết mất.
Thú Liệp thần hoảng sợ nhìn Tiểu Mao Đoàn, còn kinh hoảng hơn so với trông thấy Lục Thần.
“Vậy mà đẳng cấp của Thôn Thiên Phệ Thần Thử đã cao như vậy! Ngươi, ngươi không được qua đây! Duy Ngã Độc Cuồng, nhanh cản nó lại!”
“Ngươi, ngươi muốn biết cái gì, ta đều nói cho ngươi, đừng cho nó tới!”
Lục Thần nhìn Thú Liệp thần, cười khẩy, “Ngươi không phải Thần Minh sao? Tại sao lại sợ một sủng vật của ta?”
“Đây là tự ngươi nói, được, ta sẽ cho ngươi một cơ hội.”
“Nói cho ta biết, Hồng Mông thần thụ ở đâu?”
Ánh mắt Thú Liệp thần vẫn đang ngó chừng Tiểu Mao Đoàn, tên kia đang lau vết máu trên mép của mình, đôi mắt nhỏ còn đang tham lam nhìn mình, bộ dáng như là ăn chưa no...
Thú Liệp thần càng sợ hãi Tiểu Mao Đoàn hơn Lục Thần!
Bị Tiểu Mao Đoàn nhìn chăm chú, Thú Liệp thần không ai bì nổi đã như chim sợ cành cong, run lẩy bẩy.
Lúc này, Thần Minh như hắn ta cũng không khác gì người thường.
Đại Hoàng mở miệng nói, “Thần Minh có phương pháp thoát thân, chỉ là không khéo, ngươi lại gặp phải Thôn Thiên Phệ Thần Thử, dù cho ngươi có thể nhảy vọt khắp vạn giới, một khi bị Phệ Thần Thử để mắt tới, ngươi hoàn toàn chạy không thoát!”