Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Cho nên, ta khuyên ngươi vẫn nên thành thật khai báo!”
Lúc này Lục Thần mới nhớ tới, Tiểu Mao Đoàn có một kỹ năng, một khi con mồi bị nó khóa lại, nhất định không có cách nào trốn thoát, chỉ là trước đó Lục Thần không biết Tiểu Mao Đoàn có thể xuyên qua vạn giới, cho đến khi Đại Hoàng nói ra hắn mới biết được uy lực của Tiểu Mao Đoàn.
Có lẽ đây là nguyên nhân mà Thú Liệp thần e sợ Tiểu Mao Đoàn như thế.
“Ta... Ta nói!” Sau khi Thú Liệp thần cân nhắc một phen, cuối cùng cúi đầu, “Tuy nhiên ngươi nhất định phải ký kết ước định với ta, ta nói ra thì ngươi phải bỏ qua cho ta! Nếu không thì ngươi giết ta đi, dù sao cũng là chết, vì sao ta phải thỏa mãn ý muốn của ngươi!”
Lục Thần kinh ngạc nhìn về phía Thú Liệp thần, tên này lại... Biết mình sẽ đổi ý.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Nếu ngươi đã có cốt khí như vậy, tự ta đi tìm Hồng Mông thần thụ! Tiểu Mao Đoàn, ăn cơm!”
Tiểu Mao Đoàn nghe xong, kích động chà xát móng vuốt nhỏ, suýt chút nữa nhào tới!
“Đừng đừng đừng! Ta nói, ta nói!”
Thú Liệp thần hít sâu một hơi, nhìn Lục Thần, “Duy Ngã Độc Cuồng, ta không ngờ ngươi không cần tín ngưỡng chi lực mà có thể kích hoạt Nhân Đạo Chi Cực của ngươi, là ta hiểu lầm ngươi, ta nghĩ là ngươi tới cướp tín ngưỡng chi lực của ta.”
“Ta vừa trở thành Hạ Vị Thần không đến 700 năm, chỉ có người của ba thế giới cung cấp tín ngưỡng chi lực cho ta, Thiên Đạo thần lực đứng hạng chót trong Hạ Vị Thần.”
“Muốn để mọi người của mỗi một thế giới tín ngưỡng Thần Minh như ta từ trong lòng, cần cố gắng mấy đời người, mất đi một cái là tổn thất rất lớn với ta, ta cũng vì tự vệ mới làm địch với ngươi!”
Lục Thần khẽ nhíu mày, tên này bắt đầu đánh bài cảm tình sao?
“Nói những thứ này với ta làm gì? Nói cho ta biết Hồng Mông thần thụ ở đâu!”
“Hồng Mông thần thụ tồn tại cùng Cửu Thiên vạn giới!” Thú Liệp thần nói, “Chắc là ngươi hỏi trụ cột của nó.”
“Trụ cột của nó... Ta cũng không biết ở đâu!”
Lục Thần hít vào một hơi, “Thú Liệp thần, ngươi kéo dài nửa ngày rồi nói cho ta biết là ngươi không biết sao? Tiểu Mao Đoàn!”
“Đừng, đừng đừng! Cuồng Thần bớt giận! Ngươi nghe ta nói xong đã!” Thú Liệp thần vội vàng cắt lời Lục Thần, vội vã nói, “Hồng Mông thần thụ đã tu luyện thành Thần, ngươi hỏi nó ở đâu thì sao ta có thể xác định được?”
Lục Thần sửng sốt một chút, “Tu luyện thành Thần?”
“Đúng, mà lại là một trong tám vị Chủ Thần chí cao của Bát Trọng Thiên!” Thú Liệp Chi Vương nói, “Hồng Mông thần thụ đã sớm hóa hình, đây là chuyện mà chúng Thần đều biết!”
“Hóa hình? Thành Thần?” Đầu óc Lục Thần ong ong, “Hồng Mông thần thụ có thể tự mình kết xuất thiên địa chí bảo, lại có thể tự mình hóa hình thành Thần? Cái kia, đây chẳng phải là vô địch sao?”
Thú Liệp thần nói, “Có thể nói như vậy, tám vị Chủ Thần chí cao của Bát Trọng Thiên, không ai không phải là cường giả có năng lực siêu cấp thông thiên triệt địa, nghe nói mỗi một Chủ Thần chí cao có thời gian tồn tại thậm chí vượt qua Cửu Thiên!”
“Tuy nói Cửu Thiên còn có Cửu Trọng Thiên Vực cuối cùng nhất, nhưng không ai biết rốt cuộc bên trong đệ cửu trọng này tồn tại gia hỏa đáng sợ gì, thậm chí bên trong có Thần Minh tồn tại hay không cũng là dấu chấm hỏi. Ít nhất bên trong Bát Trọng Thiên, Hạ Vị Thần như ta chỉ có thể ngước nhìn nó, vĩnh viễn cũng không thể đuổi kịp thực lực của nó.”
Lục Thần lập tức trầm mặc.
Hồng Mông thần thụ là Chủ Thần chí cao?!
Mộc Sinh rời đi, Lục Thần luôn cảm giác có liên quan với ý thức của chủ thể Hồng Mông thần thụ, một khi hai bên xảy ra xung đột, e rằng mình hoàn toàn không phải đối thủ của Hồng Mông thần thụ!
Loại đối thủ cấp bậc này, dù Đại Hoàng ở thời kỳ đỉnh phong chỉ sợ cũng không có cách nào ngang hàng.
Từ trong giọng điệu của Thú Liệp thần, không khó để nghe ra Hồng Mông thần thụ là một trong tám người mạnh nhất trong tất cả sinh vật đã biết của Cửu Thiên vài vạn năm nay...
Thú Liệp thần tiếp tục nói, “Duy Ngã Độc Cuồng, rốt cuộc ngươi tìm Hồng Mông Chủ Thần làm gì?”
Lục Thần thở ra một hơi thật dài, “Ta muốn hỏi nó về một người!”
“Ai?”
“Mẫu thân của nhi tử ta!” Lục Thần nói.
Thú Liệp thần khẽ nhíu mày, “Hóa ra là thê tử của ngươi...”
“Nhưng mà, nếu ta là ngươi, tốt nhất vẫn nên bỏ ý niệm này đi, cho dù Hồng Mông an bài như thế nào, cũng không ai có tư cách khiến nó thay đổi chủ ý.”
Hai mắt Lục Thần vô cùng kiên định, trầm giọng nói, “Đó là các ngươi! Ta mặc kệ nó là Chủ Thần chí cao gì, nhất định phải giao người!”
Thú Liệp thần kinh ngạc nhìn về phía Lục Thần, dường như trong từ điển của tên này không có hai chữ “lùi bước”, thậm chí đứng trước mặt Lục Thần, Thần Minh như hắn ta đều có loại cảm giác tự ti mặc cảm!