Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1997 - Chương 1972: Thế Giới Thần Luyện Và Khai Thiên Thánh Địa (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1972: Thế giới Thần Luyện và Khai Thiên thánh địa (1)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

“Ặc... Hồng Mông xuyên qua vạn giới, ta thật sự không biết nó ở đâu, ta đã nói tất cả những gì ta biết cho ngươi, ngươi có thể buông tha cho ta không?” Thú Liệp thần thấp thỏm nhìn Lục Thần.

Lục Thần nhìn Thú Liệp thần, đột nhiên hỏi, “Ngoại trừ tín ngưỡng chi lực, Thần Minh các ngươi còn có những phương thức khác để tăng cao thực lực không?”

“Có.” Thú Liệp thần nói, “Thiên Đạo thần lực là một trong các chiến lực chủ yếu nhất của Thần Minh, tuy nhiên tín ngưỡng chi lực không có cách nào lấy một lần là xong, cần từ từ thu thập, cho nên chúng ta cũng sẽ tới thế giới Thần Luyện linh lực tràn đầy để tu luyện linh lực, các Khai Thiên thánh địa lớn để tìm kiếm cơ duyên, hay là một vài không gian không rõ cũng sẽ gặp được một ít cơ duyên.”

“Ngoài ra, chúng ta cũng sẽ tới Thiên Ngoại rèn luyện, sinh vật Thiên Ngoại cực kì khủng bố, cho dù là Thần Minh chúng ta cũng cần kết bạn mà đi. Đương nhiên, một ít bảo vật bên trong Thiên Ngoại có thể không bị Cửu Thiên hạn chế, cho nên cho dù có hung hiểm, cũng vẫn sẽ có người đi.”

Lục Thần nhìn về phía Đại Hoàng, “Đại Hoàng, ngươi quen thuộc Thiên Ngoại, ngươi cảm thấy hiện tại ta có thể đi không?”

Đại Hoàng lắc đầu, “Thiên Ngoại hỗn độn phức tạp, thế lực lộn xộn, không có thực lực Thượng Vị Thần còn không đi được.”

Lục Thần gật đầu, xem ra vẫn phải tăng đẳng cấp trước, hắn nhìn về phía Thú Liệp thần, hỏi, “Làm cách nào để tới thế giới Thần Luyện và Khai Thiên thánh địa?”

Thú Liệp thần nói, “Ta là Hạ Vị Thần, Hạ Vị Thần chỉ có thể đi thế giới Thần Luyện cấp thấp và ngoại vi Khai Thiên thánh địa...”

Nói xong, Thú Liệp thần lấy ra hai lá bùa, đưa cho Lục Thần, “Đây là Thần Hành Phù tới thế giới Thần Luyện, ngoại vi Khai Thiên thánh địa mà ta thường xuyên đi, sau khi rót linh lực vào có thể tới nơi sau ba ngày.”

Lục Thần hơi nheo mắt lại, có thể tin tên này được không?

Đột nhiên Đại Hoàng nói, “Thú Liệp thần, đưa Thần Hạch Súc Ảnh của ngươi cho lão đại, nếu ngươi dám chơi trò xảo trá, lão đại trực tiếp hủy Thần Hạch của ngươi!”

Thú Liệp thần vội vàng nói, “Ta thật sự không lừa các ngươi, các ngươi có thể rời khỏi thế giới này, đã là kết quả tốt nhất với ta rồi.”

“Nếu ta đưa Thần Hạch Súc Ảnh cho các ngươi, chẳng phải sẽ vĩnh viễn bị các ngươi áp chế?”

Lục Thần nói, “Ngươi nói như ngươi có quyền lựa chọn, chẳng lẽ hiện tại không phải ngươi cũng bị chúng ta áp chế?”

“Tiểu Mao Đoàn, mở...”

“Ta đưa!” Thú Liệp thần vội vàng cắt lời Lục Thần, thống khổ nói, “Ta đưa Thần Hạch Súc Ảnh cho các ngươi không được sao!”

“Chỉ là hy vọng sau khi các ngươi xác nhận ta không lừa các ngươi, có thể buông tha cho ta...”

Thú Liệp thần giao Thần Hạch Súc Ảnh của mình cho Lục Thần, Lục Thần cất Thần Hạch Súc Ảnh lại, nhìn Thú Liệp thần câm như hến.

“Thực lực của ngươi trong Hạ Vị Thần như thế nào?”

“Ta, ta chỉ là Hạ Vị Thần nhị tinh, thực lực xem như hạng chót.” Thú Liệp thần nói xong, tản đi sương mù linh khí trước huy chương, phía trên quả nhiên viết Hạ Vị Thần nhị tinh.

Lục Thần hơi thất vọng, thời điểm đối phó với Thú Liệp thần, mình đã không xem như có ưu thế quá lớn, cho nên thực lực của mình chắc là Hạ Vị Thần nhị tam tinh.

“Tiểu Mao Đoàn...”

Thú Liệp thần run một cái, hoảng sợ nhìn Tiểu Mao Đoàn.

Lục Thần cười lắc đầu, xem ra là Thần Minh, trái lại sẽ càng thêm e ngại Tiểu Mao Đoàn.

“Tiểu Mao Đoàn, chúng ta đi!”

Sau khi đi mấy bước, giọng nói của Lục Thần lại vang lên lần nữa, “Đối xử với con dân của ngươi tốt hơn một chút! Nhất là chiếu cố bộ lạc Bạch Lang, nếu không cẩn thận Thần Hạch của ngươi!”

Nói xong, Lục Thần mang theo Tiểu Mao Đoàn biến mất ở trong rừng.

Cho đến khi Lục Thần rời đi, Thú Liệp thần mới thở nhẹ nhõm một cái thật dài, cuối cùng tên sát tinh này cũng đi.

“Vậy mà cảnh giới Nhân Hoàng cũng có sức mạnh đặc thù của mình!” Thú Liệp thần thở dài một hơi, “Rốt cuộc cực hạn của phàm nhân là cái gì? Chẳng lẽ còn cao hơn Thần Minh chúng ta!”

“Đáng chết, đưa Thần Hạch Súc Ảnh cho tên kia, về sau liền sẽ bị hắn áp chế...”

Thú Liệp thần nhìn cánh tay phải không trọn vẹn của mình, đau lòng không thôi, “Thôn Thiên Phệ Thần Thử có thể trực tiếp phá chân thân Thần Minh, quả là thế! Xem ra cánh tay phải này cần mọc ra một lần nữa mới được, lại phải hao phí một lượng lớn tài nguyên mới có thể trùng sinh.”

Tên kia đã đánh bại mình, lại không thừa cơ lôi kéo lòng người, quả nhiên hắn không lừa gạt mình.

Sức mạnh Nhân Đạo cực hạn cũng không phải đến từ tín ngưỡng của những người khác!

Ăn một viên đan dược, Thú Liệp thần đang muốn rời đi, đột nhiên nghĩ đến lời Lục Thần nói, đối xử với con dân tốt hơn một chút...

Mặc dù tế điển lần này bị Lục Thần làm rối loạn, nhưng cũng không thể thiếu đồ vật ban cho con dân.

Bình Luận (0)
Comment