Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2002 - Chương 1977: Một Tiễn Phá Phòng (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1977: Một tiễn phá phòng (2)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Sau khi bị trọng thương ba lần, Hỗn Độn thú lập tức mất đi năng lực phòng ngự, bị một trảo của U Minh đánh xuyên nhục thân, lấy đi Hỗn Độn hạch tâm.

Chiến đấu vòng thứ hai đã kết thúc, tâm trạng của ba tên Hạ Vị Thần Vong Linh vô cùng nhẹ nhõm.

U Minh cầm một viên Hỗn Độn hạch tâm, trở lại trước mặt ba người.

“Quá tốt, nhanh như vậy đã đánh chết một con Hỗn Độn thú, dựa theo tốc độ này, chúng ta còn có thể giết hai con rồi nghỉ ngơi.” U Minh nói xong, nhìn về phía Lục Thần, “Tiểu tử, không nhìn ra ngươi lại có công pháp chuyên môn khắc chế Hỗn Độn thú.”

Hiếm khi nào Khô Trảo lộ ra vẻ tươi cười, “Ta cũng không nghe nói có công pháp chuyên môn khắc chế Hỗn Độn thú, hôm nay chúng ta lại gặp phải.”

U Minh vỗ vai Lục Thần, “Tiểu tử, Phong Hào của ngươi là gì?”

Lục Thần mỉm cười, “Thần Ma.”

Tất cả mọi người đều sững sờ.

“Thần Ma? Vừa là Thần vừa là Ma, lần đầu tiên nghe nói đến Phong Hào này.”

“Mặc kệ, về sau ngươi cứ theo tiểu đội chúng ta, Bạch Cốt, ngươi đồng ý cho hắn bao nhiêu phần?”

“Một phần mười.”

“Một phần mười quá ít, về sau ngươi theo chúng ta, mỗi người một phần tư!” U Minh lại sảng khoái.

Lục Thần suy nghĩ một chút nói, “Lần này ta săn giết Hỗn Độn thú với các ngươi, tuy nhiên sau khi đi ra ngoài, ta sẽ không tổ đội nữa.”

“Hả? Vì sao? Ngươi cảm thấy tiểu đội chúng ta không có thực lực sao?” Khô Trảo vội la lên, “Thực lực của đội ngũ chúng ta rất đều, hơn nữa kinh nghiệm phong phú, nếu ngươi tới đội ngũ mạnh hơn, người ta sẽ không chia cho ngươi cao như vậy.”

Lục Thần lắc đầu, “Không liên quan tới thực lực của các ngươi, ta còn có chuyện khác.”

Vừa rồi kiểm tra, Lục Thần đã xác định mình không sợ Hỗn Độn thú, hoàn toàn có thể xâm nhập Khai Thiên thánh địa.

Mà thực lực những Vong Linh tộc này chỉ có thể đi săn ở rìa ngoại, không thể đi sâu tìm tòi với Lục Thần.

Khô Trảo còn muốn nói tiếp, nhưng U Minh ngăn cản hắn ta.

“Thần Ma lão đệ, nếu ngươi phải rời đi thì chúng ta cũng không ép buộc, đây là Vạn Giới Truyện Âm Phù của ta, nếu lần sau ngươi muốn tìm người tiến vào Khai Thiên thánh địa, có thể tới tìm ta.” Nói xong, U Minh đưa một tấm Truyền Âm Phù màu vàng kim cho Lục Thần.

Lục Thần gật đầu, “Được, thế thì... Trước tiên ta lại giết năm mươi con cùng các ngươi, ta cũng không lấy một phần, coi như cám ơn các ngươi dẫn ta tới Khai Thiên thánh địa.”

Có cường lực như Lục Thần trợ giúp, tốc độ săn giết của tiểu đội rất nhanh, tuy nhiên tiểu đội này làm việc vẫn rất thận trọng, mỗi lần đi săn cũng không chỉ có Phòng Ngự Trận, chỉ chọn Hỗn Độn thú đi riêng lẻ để xuống tay.

Đương nhiên, chủ yếu là bọn họ cũng không biết Lục Thần còn che giấu thực lực...

Ngày đầu tiên, bọn họ đã săn giết mười hai con Hỗn Độn thú.

Chỉ là ba người U Minh tiêu hao rất lớn, sau khi săn giết không thể không tạm thời dựng trại trong Phòng Ngự Trận, khôi phục khí lực.

Lục Thần không tiêu hao gì, hắn cũng không muốn tu luyện ở trước mặt người ngoài, liền nhàm chán ngồi ở đó sưởi ấm.

Bỗng nhiên, một bóng trắng ngồi xuống bên cạnh Lục Thần.

U Minh và Khô Trảo đều đang khoanh chân khôi phục linh lực, trái lại Bạch Cốt đã khôi phục tốt.

“Này, ngươi nói Phong Hào của ngươi là Thần Ma... Ta bỗng nhiên nghĩ tới một người.” Bạch Cốt nói.

Lục Thần hơi nhíu mày, thử thăm dò, “Ai?”

“Thần Ma Nhân Hoàng, Duy Ngã Độc Cuồng!”

Lục Thần lập tức cảnh giác, nhìn về phía Bạch Cốt!

Bạch Cốt mỉm cười, bộ dáng không hề giống có địch ý.

Nếu không xem xét bản thể của nàng chỉ là một bộ khô lâu, hiện tại dáng vẻ của Bạch Cốt quả thật khiến người ta hơi chóng mặt.

“Xem ra là ngươi thật?” Bạch Cốt mỉm cười nhìn về phía Lục Thần.

Lục Thần quan sát Bạch Cốt phút chốc, thấy đối phương vẫn không có bất kỳ hành động nào, ngay cả linh lực cũng không có thả ra, nàng hoàn toàn không có ý nghĩ phòng ngự Lục Thần.

Cuối cùng, Lục Thần cũng buông xuống cảnh giác, nói, “Không sai, là ta. Chỉ là, tại sao rất nhiều người các ngươi đều biết ta?”

Cuối cùng Bạch Cốt cũng nhận được lời khẳng định, ánh mắt của nàng thoáng sáng lên, nàng mỉm cười, “Cửu Vực Thông Thiên Lộ, tiên ngoại nghịch thiên nhân... Chúng ta là Thần Minh, thế gian có dạng nhân vật có tiếng như tăm ngươi, sao lại không biết. Chỉ không ngờ, lần này trời xui đất khiến, lại đồng hành với ngươi.”

“Tên thật của ngươi là Lục Thần, ta từng nghe người ta nói đến.”

Lục Thần gật đầu, “Ừ, Duy Ngã Độc Cuồng là tên mà ta tùy tiện đặt khi tiến vào Cửu Thiên.”

“Tùy tiện đặt sao? Theo ta thấy cái tên này rất chính xác với ngươi, nghịch thiên mà đi, ta còn chưa gặp người nào cuồng hơn ngươi.”

Bạch Cốt lại cảm thấy rất hứng thú với Lục Thần, hỏi đông hỏi tây.

Mặc kệ chân thân của Bạch Cốt là dạng gì, nhưng ít ra bộ dáng hiện tại có thể gọi đại mỹ nữ hoàn mỹ, điều thú vị là dáng vẻ hiếu kỳ của nàng khiến Lục Thần càng cảm thấy rất giống một nữ hài gặp phải trước đó.

Bình Luận (0)
Comment