Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Hắn thật sự đến Thần Vực, khi mới nghe đồn ta còn không tin, không ngờ là thật! Ta chưa bao giờ thấy Nhân Hoàng Cảnh!”
Những Thần Minh này có ai không phải là người am hiểu rộng rãi, chưởng quản một phương thế giới, nhưng khi bọn họ thấy Lục Thần vẫn vô cùng sợ hãi.
Đối mặt với sự chấn kinh của mọi người, Lục Thần thản nhiên nhìn về phía hai tên Thần Minh thủ vệ: “Xin hỏi, hiện tại ta có thể tiến vào chiến trường chư thần chưa?”
Hai người lại nhìn nhau, một người hơi nhếch khóe miệng lên: “Thì ra ngươi chính là người nghịch thiên trong lời đồn, cái gọi là nghịch thiên của ngươi không phải là nghịch chúng ta sao?”
“Trận Chiến Chư Thần lại có phàm nhân tham dự, đây là lần đầu tiên xảy ra trong ngàn vạn năm qua... Thú vị!”
Người kia nói xong, trực tiếp ném một khối lệnh bài cho Lục Thần: “Tiểu tử, rất nhiều người muốn mạng ngươi, chỉ hy vọng ngươi không chênh lệch quá xa với lời đồn, kiên trì không đến nửa giây đã bị chúng thần bóp chết!”
Lục Thần tiếp lấy lệnh bài, cười lạnh một tiếng: “Những việc này cũng không làm phiền hai vị phí tâm.”
Cuối cùng đã lấy được lệnh bài dự thi, nhưng Lục Thần cũng phải bỏ ra một cái giá cao.
Hiện tại thân phận của hắn đã sớm công khai, vì tấm lệnh bài này, Lục Thần đã đặt bản thân mình ở chỗ sáng.
Mà kẻ địch của hắn đều ở một nơi bí mật gần đó!
“Độc Cuồng huynh đệ, ta thấy... Ngươi vẫn nên từ bỏ cơ hội lần này đi.” U Minh nhiều lần châm chước, lắc đầu nói: “Hiện tại tình cảnh của ngươi quá nguy hiểm, không nói đến thế lực sau màn dẫn ngươi tới nơi này hay Thiên Đạo thần điện, ngay cả rất nhiều Thần Minh phổ thông, trong lòng bọn họ, phàm nhân cũng không có tư cách thi đấu một trận với bọn họ.”
Lục Thần vừa cười vừa nói: “Đã đến nơi này, vậy yên ổn mà ở thôi. U Minh đại ca, mặc dù ta ở ngoài sáng, nhưng ở ngoài sáng cũng có cách chơi của ở ngoài sáng, chưa chắc ta sẽ thua.”
“Haizz, Độc Cuồng huynh đệ, Tiên Tôn ở Thần Vực cũng là tồn tại ở tầng dưới chót nhất, huống hồ là một phàm nhân như ngươi, ta... Ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải.”
Lục Thần vỗ vai của U Minh: “Đa tạ U Minh lão ca quan tâm, ta sẽ cẩn thận một chút.”
Cốt Mị vẫn luôn ở Lục Thần bên cạnh, mấy lần muốn nói lại thôi. Khi thấy Lục Thần sắp tiến vào chiến trường, cuối cùng nàng không nhịn được gọi Lục Thần: “Cuồng ca ca, ngươi, ngươi phải cẩn thận nhiều hơn...”
Lục Thần mỉm cười với nàng.
Nếu Cốt Mị không phải Vong Linh tộc thì thật sự là một cô nương tốt...
“Tốt, Trận Chiến Chư Thần sắp bắt đầu, ta đi vào trước!” Nói xong, Lục Thần quay người đi về phía Cửu Tinh Thông Thiên Trận.
Càng ngày càng nhiều Thần Minh tiến vào chiến trường, chiến trường lớn như vậy, các Thần Minh cũng đứng cách những người khác thật xa.
Nhưng dựa vào khoảng cách giữa vị trí đứng của những người dự thi vẫn có thể mơ hồ nhìn ra cách phân bố của tám hệ thống.
Những Thần Minh cùng hệ thống sẽ đứng cách nhau khoảng 200-300m, còn giữa tám hệ thống với nhau thì sẽ cách nhau khoảng ngàn mét!
Lần này số người tham gia Trận Chiến Chư Thần là khoảng 3000 người.
“Ba ngàn Thần Minh... Không ngờ Lục Thần ta lại có một ngày phải chiến đấu một trận với ba ngàn Thần Minh!” Lục Thần lắc đầu, nghĩ lại trước đây khi vừa tiến vào Cửu Thiên, e rằng hắn nằm mơ giữa ban ngày cũng sẽ không nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy.
Lục Thần để ý thấy có rất nhiều người đều đang đánh giá bản thân, chắc là có chút ý nghĩ với mình.
Nhưng Lục Thần cũng không thèm để ý, từ thời điểm hắn để lộ ra huy chương thì hắn đã biết sẽ có kết quả này.
Thừa dịp tranh tài còn chưa bắt đầu, Lục Thần ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời trên đỉnh đầu.
Trên Thông Thiên Trận là một vùng tinh hải, lúc này trong tinh hải có một số tinh thần rải rác, thưa thớt.
“Xem ra sau khi Trận Chiến Chư Thần mở ra, đại trận chính thức khởi động thì Tinh Quần sẽ xuất hiện.”
Tinh Quần tương ứng là một điểm quan trọng để giành chiến thắng, tuy không có Tinh Quần tương ứng với mình, nhưng Lục Thần cũng phải luôn chú ý sự thay đổi của Tinh Quần, nhờ vào đó để phán đoán hành động của tất cả hệ thống chúng thần.
Ba người U Minh đang đứng giữa không trung ở bên ngoài đại trận, thật ra cũng có rất nhiều Thần Minh đứng trên không trung để xem tranh tài.
Trận đấu như thế này tất nhiên sẽ hấp dẫn một lượng lớn Thần Minh quan sát.
“Bạch Cốt.” U Minh đột nhiên nói: “Ngươi cho Độc Cuồng huynh đệ uống vật kia chưa?”
Cốt Mị gật đầu, nhưng lại có vẻ hơi xấu hổ: “Ta luôn cảm thấy chúng ta âm thầm cho hắn uống thuốc kia là đang lừa gạt hắn, lỡ sau này hắn biến thành dạng kia thì hắn có hận ta hay không?”
“Hận? Chắc chắn sẽ cảm ơn ngươi, lại nói, ta đã nói rồi, hắn sẽ không thích bộ dạng hiện tại của ngươi... Ách, không đúng, không phải bộ dạng hiện tại, mà là dáng vẻ vốn có của ngươi, ngươi còn không nhìn ra được điểm này sao?”