Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Khô Trảo nói: “Người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc tỉnh táo. U Minh, ngươi đừng nói Bạch Cốt như thế.”
“Nhưng dù chúng ta cho hắn uống vị thuốc kia, chỉ sợ trong Trận Chiến Chư Thần, e rằng một phàm nhân như hắn thậm chí không còn sót lại thi cốt!”
Đúng lúc này, Cửu Tinh Thông Thiên Trận bỗng nhiên phát ra một luồng ánh sáng bạc, nổ tung giữa thiên địa!
Tất cả mọi người, bất kể là đứng ngoài quan sát hay là người tham chiến, tất cả tập trung 120% tinh thần.
Trận Chiến Chư Thần, mở ra!
Khi Trận Chiến Chư Thần mở ra, Lục Thần chú ý bầu trời trên đầu mình đã đẩu chuyển tinh di, tinh cung di vị!
“Nhanh như vậy, xem ra là do Cửu Tinh Thông Thiên Trận dẫn phát tinh thần giao thế.”
Lúc này còn chưa có Tinh Quần nào tiến vào phạm vi của Thông Thiên Trận, nhưng các phương Thần Minh cũng đã bắt đầu hành động.
“Lúc này tinh cung chưa quy vị, rất công bằng với tất cả mọi người, trước tiên giải quyết mấy người rồi tính!”
“Thần Uy Kỳ Lân Giáp!”
“Hạo Thiên Chiến Thần Phụ Thể!”
“Bách Thú Thông Linh!”
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, chúng thần rối rít phát động kỹ năng, trong chiến trường chư thần, gió nổi mây phun, cuồng sa man thiên!
Lục Thần cũng mở ra Thần Ma Cộng Sinh, dựa theo ý nghĩ của hắn, trong trận hỗn chiến như thế, tốt nhất có thể không ra tay thì không ra tay, lúc này cũng không gấp gáp tranh đấu với người khác, trước tiên phải phòng ngự đã.
Khi Lục Thần đang quan sát chiến trường, bên cạnh đột nhiên đồng thời xuất hiện mấy bóng dáng.
Rõ ràng những người này đến từ những trận doanh khác nhau, nhưng lại không hẹn mà đồng thời lựa chọn tìm Lục Thần gây chuyện trước.
“Thần Ma Nhân Hoàng, đã sớm nghe nói ngươi một đường nghịch thiên mà đi, nhưng hôm nay ngươi đến nơi này thì đã đến cuối đường!”
“Trong Thần Vực sao có thể có đất dung thân cho phàm nhân? Sự xuất hiện của ngươi là sự sỉ nhục với chúng ta!”
“Trận Chiến Chư Thần, một phàm nhân như ngươi cũng dám tới gây rối? Là phàm nhân thì nên ở chỗ của phàm nhân!”
Xung quanh có tất cả mười bảy tên Thần Minh nhìn chằm chằm Lục Thần. Nếu là trong quá khứ, biết đâu bản thân bọn họ đã đánh nhau trước, nhưng hiện tại lại tạo thành xu thế vây quanh Lục Thần, rõ ràng dự định giết Lục Thần trước!
Thấy cảnh này, Cốt Mị lập tức cảm thấy hồi hộp.
Thật sự đúng như U Minh, Khô Trảo dự liệu, Trận Chiến Chư Thần vừa bắt đầu, dị loại như Duy Ngã Độc Cuồng đã trở thành mục tiêu công kích!
“Cuồng ca ca!”
Lục Thần bị chúng thần vây quanh, hơi híp mắt lại, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.
Người hắn cần chú ý nhất là Hạ Vị Thần ngũ tinh, nhưng bây giờ tinh tượng không rõ, lúc này chắc Hạ Vị Thần ngũ tinh sẽ không ra tay, đã vậy...
“Xem ra các ngươi đang xem thường Nhân Hoàng? Được, cho các ngươi một cơ hội!”
Thần Ma Vô Cực Kiếm, Hư Không Diệt Thần Thương đồng thời xuất hiện bên cạnh Lục Thần, ở phía sau hắn, Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, Đại Hoàng cũng đồng thời xuất hiện!
Tiểu Thú xoa tay, mặt mũi mỉm cười xấu xa: “Thần Minh! Linh hạch của Thần Minh, bọn họ gọi nó là Thần hạch, nghe tên cũng thấy khác biệt!”
“Chi chi chi, chi chi chi!”
Tiểu Mao đoàn biểu thị hương vị cánh tay của Thú Liệp thần lần trước đúng là khiến người ta rất hoài niệm.
Tiểu Nguyên gầm nhẹ một tiếng, chiến ý dâng trào.
Chúng thần thấy ba con thần thú này cũng không khỏi nhíu mày.
“Nghe nói Duy Ngã Độc Cuồng có ba con thần thú không hề tầm thường, Thiên Địa Chí Tinh, Thôn Thiên Phệ Thần Thử, Thú Thần... Chẳng lẽ con chuột trắng kia là Thôn Thiên Phệ Thần Thử.”
“Đừng để con chuột trắng kia để mắt tới, tên kia chuyên ăn Thần Minh, rất khó dây dưa!”
Đối với Thần Minh, e rằng thứ khiến bọn họ sợ hãi nhất vẫn là Tiểu Mao Đoàn, cho nên bọn họ đặc biệt chú ý đến động tĩnh của Tiểu Mao Đoàn.
“Hửm? Con nửa rồng nửa chó kia nhìn hơi giống Thiên Cẩu, chỉ là cũng hơi khác Đại Thiên Cẩu, là thần thú gì vậy?”
“Chưa từng nghe nói Duy Ngã Độc Cuồng còn có con thần thú thứ tư có thể đánh nhau.”
Đại Hoàng liếc nhìn một đám Hạ Vị Thần xung quanh, mặt mũi tràn đầy vẻ lo nghĩ, “Cái này, cái này... Ta nói lão đại, tại sao phải gọi ta ra trong trường hợp này.”
Lục Thần khẽ nhíu mày, kỳ lạ hỏi: “Đại Hoàng, không phải ngươi là Ma Tôn sao? Ngươi nên không coi những Hạ Vị Thần này ra gì mới đúng.”
“Ta không coi bọn họ ra gì, nhưng không có nghĩa ta đánh thắng được họn họ... Chí Tôn đã là chuyện rất lâu trước đây, ta cũng không thể tu luyện trong Khai Thiên thánh địa, ta… Quên đi, ta ủng hộ các ngươi trên tinh thần!”
Bộ dạng của Đại Hoàng thật sự hơi dọa người, nó đứng trước mặt Lục Thần, dồn khí đan điền, cuồng nộ một tiếng: “Đám rác rưởi các ngươi, Thần Ma Nhân Hoàng ở đây, thần cản giết thần, phật cản giết phật! Lão đại ta nói, các ngươi cùng lên đi!”
Sau khi khiêu khích chúng thần, Đại Hoàng lập tức trốn sau lưng Tiểu Nguyên.