Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần đáp ứng một tiếng, bóp Truyền Tống Phù, liền được truyền tống đến một tinh cầu thuộc Thương Khung Thần Điện.
Tinh cầu này khác hẳn với bất kỳ một tinh cầu nào đã gặp trước đây, không có Nhật Nguyệt, tinh không chỉ toàn là một mảnh Hỗn Độn, màu sắc diễm lệ, tựa như không có sao trời.
Phía trước có một vòng xoáy màu trắng rất lớn đang xoay tròn, cao khoảng ngàn mét, rộng vài trăm mét, đứng vững ở trong trời đất.
Cửa vòng xoáy bắt đầu có mây mù tuôn ra, sấm vang chớp giật...
Ngoại trừ điều đó ra, thế giới này như là một thế giới hoang vu, dường như nó tồn tại chỉ vì đạo Truyền Tống Môn to lớn này.
Dưới chân Lục Thần có một tấm bia đá, trên mặt viết một hàng chữ.
"Cửa vào Thương Khung Thần Điện, nơi ở của Cổ Thần, chúng thần không được đi vào!"
"Cổ Thần?" Lục Thần khẽ nhíu mày, "Thần Hồn ở nơi này sao?"
"Thần Ma Cộng Sinh! Hình thái Long Thần! Cánh tay Thần Ma Thái Hư!" Lục Thần trực tiếp mở ra rất nhiều trạng thái, trong tay cầm Diệt Thần Thương, cẩn thận tới gần bia đá.
Khi hắn vừa bước một bước vào trong tấm bia đá kiểm tra, đột nhiên một đạo thiểm điện đánh thẳng lên người Lục Thần từ tầng mây ở cửa vào!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tốc độ thiểm điện cực nhanh, Lục Thần không kịp né tránh.
Thế nhưng khi sấm sét giáng xuống, Lục Thần lại phát hiện tuy mình bị đánh trúng, nhưng lại không có chút thương tích nào.
Thiểm điện biến mất, ngay cả cảnh tượng ở cửa vào cũng yên ổn hơn rất nhiều.
"Đây là cho phép ta tiến vào sao?" Lục Thần cũng không xác định, chỉ tiếp tục tới gần cửa vào.
Chờ Lục Thần đứng trước Truyền Tống Môn, vẫn không xuất hiện bất cứ dị thường nào.
"Kệ đi, vào xem!" Lục Thần hít một hơi, nhấn đầu ngón chân một chút, trực tiếp bắn về phía cửa vào Thương Khung Thần Điện!
Sau cảm giác choáng váng quen thuộc, Lục Thần mở mắt, vừa chứng kiến tình cảnh trước mắt, hắn ngây ngẩn cả người.
Thế giới trước mắt là một cảnh tượng hoành tráng, cũng không phải một cảnh tượng, mà là nhiều cảnh tượng hòa làm một thể.
Trên mặt đất là một bóng người khổng lồ đang dùng một búa bổ ra Hỗn Độn.
Phía chân trời một bóng người thân người đuôi rắn to lớn, tay nâng tinh thạch ngũ sắc bay về phía thương khung.
Lại có một cự nhân đang đuổi theo Mặt Trời trên bầu trời.
Một nam tử toàn thân phát ra kim quang, tay giương cung lớn, hơi khom người kéo tám mũi tên, bắn lên bầu trời...
Trong đầu Lục Thần hỗn loạn tưng bừng.
Bàn Cổ Khai Thiên Tích Địa, Nữ Oa bổ thiên, Khoa Phụ Truy Nhật, Hậu Nghệ Xạ Nhật...
Trong khoảng thiên địa này, Lục Thần nhỏ bé như một hạt bụi.
Lục Thần tiến vào Thương Khung Thần Điện, nhưng bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.
"Đây là... Thế Giới Hồng Hoang?" Lục Thần tỏ ra vô cùng kinh ngạc, "Không đúng, những việc này cũng không thể cùng lúc phát sinh mới đúng, sao lại đồng thời xuất hiện ở nơi này."
Hiển nhiên Khai Thiên Tích Địa và Bổ Thiên không thể nào cùng lúc phát sinh được.
Nơi đây cũng không chỉ có một Nữ Oa đang vá trời ở trên trời, mà còn một Nữ Oa đang nặn đất tạo ra con người ở bờ sông...
"Chẳng lẽ là... Thời Không Loạn Lưu?!"
Lục Thần quay đầu nhìn thoáng qua, cũng may, cửa ra vẫn còn đó.
Lại nói, trước khi tiến vào Bát Trọng Thiên, Thần Minh hiện lên trong đầu Lục Thần, hẳn là những người này.
Đúng vào lúc này, Nữ Oa đang dùng Thần Thạch ngũ sắc vá lại lỗ thủng trên bầu trời chợt quay người lại, bay xuống từ phía chân trời, dừng ở trước mặt Lục Thần.
"Nữ... Nữ Oa Nương Nương." Lục Thần hơi khẩn trương, nếu những truyền thuyết này đều là thật, thì Nữ Oa là người sáng tạo ra loài người.
Xưng hô tiền bối hơi không đúng với lễ nghĩa.
Chỉ là, bên trong Thời Không Loạn Lưu, Nữ Oa có thể nhìn thấy mình sao? Chắc hẳn bọn họ đang ở thời không khác nhau.
Nữ Oa mỉm cười, cất tiếng nói, "Lục Thần, chúng ta lại gặp mặt."
Được rồi, chẳng những Nữ Oa có thể thấy mình, còn nhớ rõ trước đây bọn họ đã từng có duyên gặp một lần.
"Không ngờ trong thời gian ngắn như vậy, ngươi đã lên đến Bát Trọng Thiên, hơn nữa còn dùng..." Nữ Oa hơi dừng một chút, ánh mắt rơi vào huy chương trên ngực Lục Thần, "Phong thái của Nhân Hoàng, đi tới Thần Vực!"
Hiện giờ trong đầu Lục Thần chỉ toàn là tiếng kêu ong ong, nhất thời không biết nên nói cái gì.
"Lục Thần, có phải ngươi có rất nhiều nghi vấn không?"
"Vâng, Nữ Oa Nương Nương có thể giải đáp cho ta không?"
Nữ Oa mỉm cười, hình thể từ nửa người nửa rắn vô cùng to lớn thu nhỏ thành hình thái nhân loại tương đương với Lục Thần.
Cuối cùng cũng không cần ngửa đầu nói chuyện nữa...
"Nơi này là Thời Không Loạn Lưu, tình cảnh ngươi thấy được hiện tại, đều là những chuyện đã từng xảy ra trong quá khứ.” Nữ Oa đứng song song với Lục Thần, nhìn rất nhiều tình cảnh trước mắt.
"Thiên Địa Hỗn Độn, Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng hàng thế, Nhân tộc sinh ra... Những thứ này đều là những sự kiện đã từng xảy ra."
"Mà chúng ta, đều là Cổ Thần!"
"Cổ Thần ?" Lục Thần cau mày.