Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2037 - Chương 2012: Cổ Thần (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2012: Cổ Thần (2)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Thần vẫn lạc, sẽ thành Cổ Thần!" Nữ Oa lên tiếng.

"Vẫn lạc! Các vị, đã bỏ mình rồi sao? Vậy nhưng lúc trước ta còn gặp Chiến Hồn của ngươi!"

"Ngươi cũng nói đó là Chiến Hồn còn gì." Nữ Oa mỉm cười, "Đôi khi, thời gian tồn tại của Chiến Hồn còn lâu hơn cả bản thể. Rất nhiều bản thể không thể hoàn thành chuyện sau này, liền dùng Chiến Hồn để hoàn thành là điều cực kỳ bình thường."

Ầm một tiếng, trên một ngọn núi cao ở xa xa, một khối đá lớn nổ tung, từ bên trong nhảy ra một con khỉ... Khỉ con vừa mới xuất thế, đã nhanh như chớp không thấy bóng dáng.

Lục Thần từ xa trông thấy, không khỏi hít thật sâu một hơi, dường như hắn đã biết chuyện sau đó của con Thạch Hầu kia.

Trong nháy mắt khi loạn thạch nổ tung, Nữ Oa giơ tay lên, một viên toái thạch thật nhỏ từ bên kia phóng tới, Nữ Oa đưa tay bắt lấy.

"Lục Thần, ngươi cần thứ này phải không? Ngươi và ta gặp mặt hai lần, cũng coi như là duyên phận, coi như đây là quà ta tặng cho ngươi."

Tục truyền tảng đá sinh ra Tôn Ngộ Không là Bổ Thiên Thần Thạch!

Loại đá vá trời này là một trong những tài liệu Lục Thần cần để hồi sinh Tiểu Mẫn!

"Cái này... Đa tạ Nữ Oa Nương Nương."

Nữ Oa mỉm cười, ném tảng đá nhỏ cho Lục Thần.

Đúng vào lúc này, Bàn Cổ đang bổ ra thiên địa cũng phát hiện Lục Thần, chợt lách người đi tới trước mặt Lục Thần. Sau khi kỳ quái đánh giá Lục Thần và Nữ Oa, hắn ta cũng thu nhỏ thân thể lại gần tương đương với Lục Thần.

Lục Thần quan sát Bàn Cổ, thoạt nhìn bề ngoài có rất nhiều đặc điểm của các chủng tộc hợp lại, khuôn mặt cương nghị có chút đặc thù của Vạn Linh tộc, vóc người to lớn, so với chúng thần ở đây cũng là cao lớn nhất, điểm này có chút giống với Thái Thản tộc, hai cánh tay quá gối lại hơi giống Thần Duệ tộc...

"Nữ Oa, đây là ai vậy? Sao tiến vào Thời Không Loạn Lưu mà không bị ảnh hưởng?"

Nữ Oa hơi khom người với Bàn Cổ, "Hồi Bàn Cổ Đại Thần, đây là một Nhân tộc ở hậu thế. Trước đây trong Thời Không Loạn Lưu, lúc con hầu tử kia sinh ra có mảnh nhỏ Bổ Thiên Thần Thạch rơi xuống nơi này, Chiến Hồn của ta đi tìm về từng có duyên gặp hắn một lần."

Bàn Cổ khẽ nhíu mày, "Thì ra là thế, Nhân tộc thành thần cũng đã có tiền lệ, chỉ có điều..."

"Dã Thần Ma Nhân Hoàng tam tinh, lại còn là biến dị?" Bàn Cổ liếc mắt liền thấy được đẳng cấp Lục Thần, "Nhân Hoàng... Nếu ta nhớ không lầm, sau khi ta vẫn lạc cũng chưa từng có Nhân tộc nào đạt được đẳng cấp này."

Nữ Oa gật đầu nói, "Không sai, 3500 năm trước, đẳng cấp cao nhất của Nhân tộc là Tiên Tôn cửu tinh."

Bàn Cổ gật đầu, "Cho nên, tiểu tử, ngươi đi là ‘Nhân Đạo Chí Cực’ sao? Chỉ là biến dị của ngươi này là chuyện gì xảy ra?"

Lục Thần hơi xấu hổ, "Bàn Cổ... tiền bối, lúc đầu khi ta độ kiếp bất ngờ gặp chút biến cố, độ kiếp không thành công cũng không thất bại, từ Nhân Vương cửu tinh lên tới thập bát tinh, rồi sau đó lại tiến vào huyễn cảnh Lục Đạo, đột phá tới cảnh giới Nhân Hoàng."

Bàn Cổ khẽ nhíu mày, "Lại còn có trải nghiệm thần kỳ như vậy, thú vị, thú vị."

"Trên người có... Bảy món Thần Ma Nghịch Mệnh, tâm pháp tầng tám, Thần Ma Cửu Biến cũng luyện đến bát biến... Cho nên, ngươi đến đây để tìm Thần Ma Chi Hồn?" Bàn Cổ chỉ nhìn lướt qua, đã thăm dò ra nội tình của Lục Thần.

Lục Thần ôm quyền nói, "Đúng vậy, nếu Bàn Cổ tiền bối nguyện ý báo cho biết vị trí của Thần Hồn, Lục Thần vô cùng cảm kích."

Bàn Cổ sang sảng cười to, "Ha ha ha, tiểu tử, ngươi trải qua ngàn khó vạn khổ, rốt cuộc đạt tới mức độ này, đúng là không dễ dàng."

"Ngươi muốn Thần Hồn cũng không phải không thể, nhưng ngươi phải nói cho ta biết, vì sao ngươi không tiếc mạo hiểm tiến vào Thời Không Loạn Lưu, cũng phải tìm được Thần Ma Chi Hồn?" Nói xong câu cuối cùng, Bàn Cổ chợt thu hồi lại nụ cười, nghiêm túc nhìn về phía Lục Thần.

Lục Thần hít sâu một hơi, trước hai vị đại thần bí hiểm này, mình vẫn nên nói thật mới tốt.

"Hồi Bàn Cổ tiền bối, ta là... Vì lực lượng!" Lục Thần lên tiếng, "Ta muốn góp đủ bộ Thần Ma Nghịch Mệnh, leo lên đỉnh phong của Cửu Thiên!"

"Leo lên đỉnh phong Cửu Thiên!" Bàn Cổ hơi nheo mắt lại, hình như trong mắt có vẻ bất mãn.

"Thì ra ngươi cũng chỉ là một người theo đuổi lực lượng." Bàn Cổ hừ lạnh một tiếng, thái độ lập tức trở nên lạnh lùng, "Muốn mạnh mẽ, tự mình tu luyện đi thôi."

Trong lòng Lục Thần căng thẳng, thái độ Bàn Cổ như vậy là đang bất mãn với đáp án của mình.

Nghe giọng điệu của Bàn Cổ, có vẻ như Bàn Cổ biết Thần Hồn ở đâu, thậm chí, có thể Thần Hồn đang ở trên người hắn ta!

Thấy Bàn Cổ xoay người định rời đi, đột nhiên Lục Thần hét lớn một tiếng, "Bàn Cổ tiền bối, xin dừng bước! Có phải Thần Hồn đang ở trên người tiền bối hay không?"

Bình Luận (0)
Comment