Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần mở to mắt. Bàn Cổ muốn ra ngoài với hắn?
“Nhưng ta phải tuyên bố trước, ta chỉ có thể ra ngoài với ngươi ba mươi năm. Nếu đến lúc đó ngươi còn chưa đạt đến thực lực Thượng Vị Thần, ta sẽ thu hồi Thần Hồn!”
“Đây cũng là một khảo hạch ta giao cho ngươi!”
“Trong vòng ba mươi năm đạt đến thực lực Thượng Vị Thần?” Lục Thần chớp mắt: “Bàn Cổ tiền bối, không biết thực lực Thượng Vị Thần tương ứng với cảnh giới Nhân Hoàng mấy tinh?”
“Ta nào biết. Bình thường mà nói, trước kia rất hiếm có Nhân Hoàng, khi đó Nhân Hoàng cửu tinh đại khái ngang bằng với Hạ Vị Thần cửu tinh, nhưng ngươi là loại biến thái, ta làm sao biết biến thái là mấy tinh.”
“Tiền bối, vãn bối không phải biến thái, mà là biến dị!”
“Khác nhau ở chỗ nào, hình thái phát sinh biến hóa, đó còn không phải là biến thái?”
Xem ra, Bàn Cổ đại thần nói biến thái cũng không phải là ý “biến thái” mà Lục Thần đã hiểu, chỉ là nghe vào tai vẫn có chút khó chịu.
Được rồi, đại thần nói cái gì thì cứ cái đó đi!
“Dù sao đến lúc đó, ngươi đánh bại mấy Thượng Vị Thần, ta sẽ giúp ngươi phân biệt một chút.”
Bàn Cổ nói xong, hắn ta quay sang nhìn Nữ Oa: “Nữ Oa, trong khoảng thời gian ta ra ngoài, ngươi hãy trông coi giúp ta một chút.”
“Ta biết rồi, Bàn Cổ đại thần.” Nữ Oa mỉm cười: “Nhưng với cái tính này của ngươi, ra ngoài tốt nhất nên thu liễm lại, đừng có gây ra động tĩnh quá lớn. Còn nữa, thay hình dáng khác đi, tránh cho người khác nhận ra. Nếu không, ta sợ đến lúc đó Bát Trọng Thiên sẽ bị rơi từng cái.”
Bàn Cổ suy nghĩ lại, cảm thấy cũng rất có lý.
Hắn ta nhìn thoáng qua Lục Thần, sau đó vung tay lên, ngoại hình của hắn ta cũng biến thành hình thái Nhân tộc.
Trước ngực cũng có một huy hiệu.
“Viết cấp mấy?” Bàn Cổ nhìn Nữ Oa.
Nữ Oa suy nghĩ một chút rồi đáp: “Không thì viết Trung Vị Thần nhất tinh?”
“Ừm, được rồi.” Bàn Cổ khắc xuống huy hiệu trước ngực Trung Vị Thần nhất tinh, phong hào… Bàn Cổ lại nhìn huy hiệu của Lục Thần, viết thêm chữ hai chữ “Thần Ma”.
Tiên hào… Bàn Cổ gãi đầu: “Đúng là phiền phức. Đại Tráng đi!”
Rất nhanh, huy hiệu trước ngực Bàn Cổ đã viết xong.
Trung Vị Thần nhất tinh, Thần Ma Đại Tráng.
Lục Thần ở một bên nhìn thấy, mặt xụ xuống. Bàn Cổ đạo phong hào của hắn, còn thêm một Tiên hào não tàn như vậy.
Thần Ma Đại Tráng… Đây đúng là cái tên kỳ lạ!
“Này... Bàn Cổ đại thần, ngài, cấp bậc lúc đầu của ngài là bao nhiêu?”
“Cấp bậc của ta? Hừ hừ, Cửu Thiên còn chưa có tư cách định nghĩa cấp bậc của ta.” Bàn Cổ bá đạo nói một câu: “Được rồi, chúng ta cũng đừng tốn thời gian ở đây, đi sớm về sớm!”
“Lấy Ma Hồn chưa?”
“Vẫn chưa.” Lục Thần đáp.
“Chúng ta đến Cửu U!” Thần Ma Đại Tráng còn gấp hơn cả Lục Thần, chạy nhanh ra cửa.
“Lục Thần.” Nữ Oa gọi Lục Thần lại. Lục Thần kinh ngạc quay đầu: “Nữ Oa Nương Nương còn có gì dặn dò?”
“Ngươi… Phụ thân ngươi có đề cập đến chuyện mẫu thân với ngươi không?”
“Không, thật ra ta còn chưa gặp phụ thân của ta, nếu ta có thể đến Thông Thiên Ngục, ta cũng muốn hỏi hắn chuyện mẫu thân của mình.” Lục Thần suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Nữ Oa Nương Nương, tại sao ngài lại hỏi chuyện mẫu thân ta? Có phải ngài biết chuyện gì hay không?”
Nữ Oa lắc đầu: “Ta cũng không rõ lắm, chỉ là ngươi có chút khác biệt với người bình thường... Có lẽ là ta suy nghĩ nhiều.”
“Nhanh đi đi, đừng để Bàn Cổ đại thần chờ lâu.”
Lục Thần ngẫm lại cũng đúng, một lần nữa ôm quyền nói với Nữ Oa: “Đa tạ Nữ Oa Nương Nương tặng cho. Đại ân này không lời nào cảm tạ hết được, Lục Thần cáo từ!”
Sau khi rời khỏi Thương Khung Thần Điện, Thần Ma Đại Tráng đang chờ Lục Thần ngay lối ra.
Nữ Oa cứ như muốn nói rồi lại thôi, khiến tâm trạng Lục Thần cảm thấy nặng nề. Hắn nhìn Bàn Cổ, theo bản năng gọi: “Bàn Cổ tiền bối…”
“Tên tiểu tử ngốc này, ngươi còn gọi ta là Bàn Cổ. Người khác nghe được, ta dày công ngụy trang như thế chẳng phải uổng phí rồi sao?”
Lúc này Lục Thần mới lấy lại tinh thần: “A, vậy ta nên gọi ngài là… Đại Tráng tiền bối?”
“Ừm, cũng được.”
“Vậy thì tốt, Đại Tráng tiền bối, bây giờ chúng ta đến Cửu U Ma Quật thôi.”
“Khoan đã!” Đại Tráng đột nhiên cắt ngang Lục Thần: “Ta biết ngươi nôn nóng, nhưng có một số việc chúng ta phải nói trước cho rõ ràng, tránh cho tương lai gặp phiền phức.”
Lục Thần gật đầu.
Đại Tráng nói: “Lần này ta ra ngoài, mục tiêu chủ yếu nhất chính là, thứ nhất trông coi Thần Hồn, thứ hai giám sát ngươi hợp thành Thần Ma Chi Hồn.”
“Về phần chuyện khác, ta mặc kệ!”
“Cho nên, ngươi đừng trông mong ta giúp ngươi đánh nhau, cũng đừng trông mong ta chỉ điểm cho ngươi. Mặc kệ ngươi gặp nguy hiểm gì, thậm chí chết đi, ta cũng không ra tay giúp ngươi.”
“Chuyện của ngươi, ngươi tự giải quyết. Nếu ngươi nửa đường chết đi, hoặc trong vòng ba mươi năm không thể đạt được thực lực Thượng Vị Thần, ta sẽ thu lại Thần Hồn!”