Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Bọn chúng hành hạ bằng hữu của ta như vậy, ta muốn bọn chúng phải trả giá gấp trăm lần!"
Trong lòng nam tử Thiên Ma hoảng sợ, gia hỏa này lại muốn đi báo thù?
"Mộng Yểm, đừng nghe theo tên này!" Đồng đội nhắc nhở Thiên Ma, "Gia hỏa này quỷ kế đa đoan, hay là bắt lại trước, đưa về rồi lại tra hỏi kỹ càng là được."
Mộng Yểm nhìn Lục Thần một chút, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình, kiên trì đợi mình cho câu trả lời thuyết phục.
Hắn ta cân nhắc một lát rồi nói, "Nếu hắn có thể đánh bại ta, chứng tỏ hắn có đủ thực lực đánh chết tiểu đội chúng ta. Cho dù chỉ là chứng minh lời nói của hắn, thì độ tin cậy của những lời hắn vừa nói cũng tăng thêm vài phần.”
"Huống hồ, ta thật sự không tin hắn có thể thắng ta!"
"Thiên Trúc, bày trận pháp!"
Những tiểu đội thăm dò này đều là đội ngũ giết chết Hỗn Độn thú, đương nhiên trong mỗi đội đều có người hiểu trận pháp cách âm.
Rất nhanh đã hoàn thành bố trí trận pháp.
Mộng Yểm đi tới trước mặt Lục Thần, "Duy Ngã Độc Cuồng, Thiết Giáp nói bọn chúng làm ngươi bị thương nặng, thế nhưng ngươi lại nói có thể đánh với ta một trận, hừ hừ, ta cũng muốn xem thử, là ai trong số các ngươi đang nói dối."
Lục Thần mỉm cười, "Bọn chúng cũng không nói dối điều này, quả thực bọn chúng đã làm ta bị thương nặng, thế nhưng... Đó đã là chuyện cách đây mấy giờ."
Dứt lời, hai người đồng thời mở ra trạng thái.
Mộng Yểm lấy ra một thanh Lượng Thiên Xích cầm trong tay, Lục Thần thì lấy Hư Không Diệt Thần Thương ứng chiến.
Chiến ý trong mắt Mộng Yểm dấy lên, trực tiếp xuất thủ, "Thần Kỹ. Lượng Thiên Xích. Thiên Cao Địa hậu!"
Đường hầm chỉ cao bảy tám mét, rộng bốn năm mét, Mộng Yểm vừa ra tay đã dùng hết sức để công kích!
Một đạo linh khí màu vàng kim bao trùm toàn bộ lối đi, trực tiếp quét về phía Lục Thần.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Lại dùng công kích quần công ở chỗ này, rốt cuộc ngươi đang khinh thường ta, hay vì giết Hỗn Độn thú nhiều quá nên đã quên mất cách đánh nhau?!"
"Hình thái Thái Hư. Bát Thương Tốc Ảnh Thương!"
Mặc dù Tốc Ảnh Thương ở dạng công kích đơn thể, nhưng cũng là một chiêu có uy lực cực lớn, sau khi va chạm cùng công kích quần công của đối phương liền trực tiếp đánh tan, tiếp đó bắn thẳng đến Mộng Yểm.
Mộng Yểm hừ lạnh một tiếng, "Duy Ngã Độc Cuồng cũng chỉ đến thế, thật sự coi ta không biết đánh nhau sao?"
"Mộng Yểm Thôn Phệ!"
Mượn quần công vừa rồi, Mộng Yểm đã lưu lại linh lực mà mình khống chế tràn ngập bên trong lối đi!
Sau khi Mộng Yểm Thôn Phệ được phát động, nhất thời, hoàn cảnh xung quanh Lục Thần lập tức thay đổi, bản thân mình bị đưa tới một vùng hoang dã, mục tiêu của Tốc Ảnh Thương cũng biến mất theo.
Thế nhưng Lục Thần không dừng lại chút nào, một thương tiếp tục tiến quân thần tốc, như thể huyễn cảnh chung quanh không ảnh hưởng được tới hắn!
Trong nháy mắt, Diệt Thần Thương đã điểm lên trán Mộng Yểm!
Mặc dù Lục Thần đã dừng Diệt Thần Thương lại, thế nhưng thế đi vẫn còn, một luồng linh lực cuộn trào mãnh liệt mạnh đánh vào đầu Mộng Yểm, cả người hắn ta lập tức bắn ra ngoài, xuyên qua ba mươi mét tường!
Đồng đội Mộng Yểm thấy một màn như vậy, chấn kinh đến nghẹn họng nhìn trân trối.
"Một... Một chiêu đánh bại Mộng Yểm? Mộng Yểm là người nổi bật trong số Trung Vị Thần nhất tinh!"
"Sao Duy Ngã Độc Cuồng lại nhìn thấu mộng cảnh?"
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?!"
Có người giúp kéo Mộng Yểm từ trong hố ra.
Thương thế Mộng Yểm cũng không nghiêm trọng, lúc này hắn ta cũng không thèm để ý đến thương thế của mình, mà đang hoảng sợ nhìn Lục Thần.
"Ngươi, sao ngươi phá giải được Ác Mộng Thôn Phệ của ta?!"
Lục Thần thu thương, mỉm cười, "Người ở Bát Trọng Thiên không thích bại lộ Phong Hào của mình, mà Phong Hào của ngươi lại là Mộng Yểm, vậy chắc kỹ năng có liên quan đến mộng cảnh."
"Thế nhưng đáng tiếc là, ta có Thần Ma Quan Thiên Mục, cũng có thể dựa vào linh khí tập trung ngươi. Chỉ cần luôn ý thức được mình không ở trong mộng, giữ đầu óc thanh tỉnh thì mộng cảnh của ngươi không đủ đáng sợ."
"Trước đây các ngươi đại chiến với Hỗn Độn thú cũng đã tiêu hao nghiêm trọng, hiện tại ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta."
Mộng Yểm trợn tròn mắt, đầu óc người này quá tinh tế!
"Thực lực của ngươi đã đến Trung Vị Thần?!"
"Không kém bao nhiêu." Lục Thần lạnh nhạt nói, "Hiện tại ngươi có thể thực hiện cam kết rồi chứ?"
Mộng Yểm hít sâu một hơi, lấy thực lực Duy Ngã Độc Cuồng, diệt hết tiểu đội bọn họ cũng không phải nói chơi.
Suy tư trong chốc lát, Mộng Yểm thở dài một hơi, "Ngươi có thực lực tiêu diệt bọn ta nhưng lại không làm như vậy, hiện tại dù ngươi không lấy ra được chứng cứ, song ta vẫn tin tưởng toàn bộ những lời ngươi nói đều là thật!"
"Nếu đám người Thiết Giáp hãm hại chúng ta, vậy món nợ này cũng phải tính toán rõ ràng trên người bọn chúng!"
"Ngươi đi theo chúng ta!"