Dường như cảm nhận được khí tức cường giả, đại quân dị thú Thiên Ngoại đột nhiên dừng lại.
Trước cơ thể Phong Ma Chiến Thần vô cùng to lớn, Lục Thần nhỏ bé như một chấm nhỏ.
Đúng vào lúc này, từ đằng xa hiện lên năm đạo bạch quang, trong nháy mắt đứng bên cạnh Lục Thần.
Thú Thần Tiểu Thú, Thiên Địa Chí Tinh Tiểu Nguyên, Thôn Thiên Thí Thần Thử Tiểu Mao Đoàn, Hắc Ma Chí Tôn Đại Hoàng, Cửu Trảo Kim Long Tiểu Kim Lý.
Sau khi nhận được truyền âm, năm thú đã trở lại.
Khí thế của bọn chúng đã hoàn toàn khác trước.
Lục Thần nhìn Tiểu Kim Lý: “Tiểu Kim Lý, ngươi vượt qua Long Môn rồi à?”
“Ừm! Tiểu Kim Lý không muốn chỉ đi tìm bảo vật mà còn muốn chiến đấu cùng với ân nhân!” Cửu Trảo Kim Long gật đầu nói.
Lục Thần mỉm cười, lại nhìn về phía Đại Hoàng: “Đại Hoàng ngươi...”
“Ta có thể cổ vũ mọi người trên tinh thần!”’ Đại Hoàng ăn nói rất khí thế, nếu không nghe kỹ nội dung thì còn tưởng nó cũng chuẩn bị tham chiến.
Được rồi, chuẩn bị mười mấy năm với Đại Hoàng mà nói vẫn còn quá ngắn.
“Cha, nhanh hỏi ta!” Tiểu Thú đợi nửa ngày, thật sự không kìm được nữa, chủ động yêu cầu Lục Thần đặt câu hỏi.
“À... Tiểu Thú, ngươi lại đi gieo giống?”
“Ôi chao, không phải vấn đề này! Hỏi thực lực của ta!”
“Vậy thực lực bây giờ của ngươi là gì?”
“Hắc hắc!” Cuối cùng cũng vào vấn đề chính rồi, Tiểu Thú mặt đầy đắc ý: “Trong khoảng thời gian rời xa cha, thực lực của ta đột nhiên tăng mạnh, hiện tại còn có thể giết mấy tên Thượng Vị Thần.”
Lục Thần lập tức xạm mặt lại, Tiểu Thú trưởng thành quả là cấp tốc.
“Chít chít chít!”
Lão đại, ta tam giai rồi, chỉ còn thiếu một giai nữa là hình thái hoàn chỉnh!
Lục Thần trừng to mắt, Tiểu Mao Đoàn cũng thăng giai rồi?
“Gừ!” Giọng Tiểu Nguyên hùng hậu hơn xưa rất nhiều, gầm lên giận nữa, rất nhiều dị thú Thiên Ngoại đều lờ mờ sợ hãi.
Rống lên một tiếng liền chấn nhiếp vạn thú, thực lực Tiểu Nguyên cũng vượt hơn xưa rất nhiều.
“Tiểu Nguyên cũng đã trưởng thành thêm rất nhiều.”
Trong Lục Trọng Thiên, lão Hải, Ỷ Thiên đẩy Mạc Bắc bên cạnh: “Lão Mạc, nhìn thấy không, đáp án của viện trưởng chúng ta không sai, thả rông chiến sủng của mình, ngươi nhanh cộng thêm cho học viện chúng ta hai điểm đi!
Mạc Bắc tức xạm mặt lại: “Không phải, Lục Thần có thể thả rông, các ngươi cũng không thử nhìn xem chiến sủng của hắn là những quái vật gì?”
“Vạn Thú Chi Thần, Thiên Địa Chí Tinh, Thôn Thiên Thí Thần Thử, còn có hai con thì ta không nhận ra được, cũng không biết hắn kiếm đâu ra, nhưng cũng có thể đi cùng ba con kia thì chắc chắn cũng không thể yếu được.”
“Mấy chiến sủng này, chỉ một con đã đủ khuấy đảo Cửu Thiên, những người khác có thể kiếm được chiến sủng trong truyền thuyết như vậy không?”
Lão Hải không buông tha nói: “Ta mặc kệ, dù sao đáp án của viện trưởng chúng ta cũng không sai!”
Cặp mắt to đỏ ngầu của Phong Ma Chiến Thần hơi nheo lại, nhìn về phía Lục Thần: “Ừm? Cửu Thiên chỉ có tám Chí Cao Thần, ngay cả bọn họ cũng không đánh mà chạy, ngươi là cái thá gì?”
Lục Thần nhìn bóng đen lớn trước mặt, đột nhiên nói: “Phong Ma, quay đầu lại đi...”
Phong Ma Chiến Thần lập tức sửng sốt.
Lục Thần tiếp tục nói: “Lúc trước Cửu Thiên muốn chiếm đoạt tinh cầu của các ngươi, còn ngươi muốn bảo vệ thế giới của ngươi, không tiếc nhập ma, đạt được sức mạnh to lớn từ bóng tối. Tuy ngươi có thể giữ vững thế giới của ngươi, nhưng hắc ám cũng thôn phệ lý trí của ngươi.”
“Chính ngươi cũng không muốn nhìn thấy bộ dạng hôm nay mà ngươi đã biến ra, cho nên ngươi đã phong ấn bản thân.”
“Thù hận khiến tộc nhân của ngươi thức tỉnh ngươi lại, nhưng ngươi bây giờ đã không phải chiến thần trước kia!”
“Nếu ngươi còn một tia ý thức thì hãy thu tay đi. Ta có thể cam đoan với ngươi, nếu Cửu Thiên không cần thiết phải tồn tại nữa thì ta sẽ đích thân hủy nó!”
Khối không khí màu đen có vẻ hơi không ổn định, lời của Lục Thần khiến vết sẹo sâu trong tim hắn ta đau nhói.
“Ngậm miệng lại! Giờ ta đang là ta thật sự!”
“Ở trong phong ấn mấy ngàn năm, ta không ngừng hấp thu sức mạnh từ hắc ám, đồng thời ta cũng hiểu ra một chuyện, chỉ có sức mạnh mới là chân lý vĩnh hằng không thay đổi!”
“Khi ta điều khiển tất thảy sức mạnh, Cửu Thiên gì đó, Thiên Ngoại gì đó sẽ đều là của ta!”
“Bảo vệ? Hi sinh? Đó là chuyện của kẻ yếu, còn chuyện cường giả cần làm là thống trị!”
Lục Thần hơi nheo mắt lại, chẳng lẽ bọn họ đều sai cả rồi, Phong Ma Chiến Thần vẫn còn lý trí, chỉ vứt bỏ hoàn toàn sơ tâm, trong lòng chỉ muốn đuổi theo sức mạnh thôi sao?
“Ha ha ha, chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi cũng không thể ngăn cản được ta! Ta phải hút khô huyết nhục của ngươi!”
Lục Thần thở dài một tiếng: “Xem ra giữa ta và ngươi phải đánh một trận!”
Lục Thần tiến vào hình thái Thái Hư, cầm Vô Cực Kiếm và Diệt Thần Thương trong tay, lạnh lùng nhìn Phong Ma Chiến Thần.