Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2121 - Chương 2096: Năm Thú Đoàn Tụ (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2096: Năm thú đoàn tụ (1)

“Còn nhớ không, chính là nơi này, đây là nơi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau?”

“Ngươi không biết ta là Đông Nhạc Dao đế, ta không biết ngươi là tia hy vọng duy nhất vạn không có một kia, chúng ta cùng đi với nhau trong tuyết...”

“Cuộc đời, nếu chỉ như lúc mới gặp... Thì tốt biết bao...”

Một mình Lãnh Nhu đi tới thành chính cấp mười của Nhất Trọng Thiên, nhìn thành chính trống vắng, nàng lẳng lặng đứng đó.

Tu tiên khiến dung nhan nàng không già đi, vẫn vô cùng xinh đẹp nhưng ký ức sáu mươi năm trước khiến nàng không thể ngây thơ như xưa.

Ghi chép của Song Tháp đã bị người ta phá vỡ nhưng truyền kỳ của người kia vẫn khắc ghi trong lòng mỗi người.

“Ồ? Cần khiêu chiến công hội sao? Vậy... Mấy, mấy người chúng ta tùy tiện lập một công hội đi!”

Nàng vẫn nhớ lý do thành lập công hội của người đó tùy tiện như vậy, nhưng chính lần quyết định tùy tiện này lại tạo ra công hội mạnh nhất Trái Đất, Cuồng Lãng!

“Sao vậy? Bị người ta bắt nạt?” Hắn đứng trước mặt mình, đánh cho đám người của Tình Nghĩa hoa rơi máu chảy.

Có thể tên kia không biết, chỉ một câu nói đó đã khiến cho trái tim mình không thể chứa thêm một ai nữa.

Yêu một người, không nhất thiết phải đạt được mà là hy vọng hắn có thể hạnh phúc...

Con người, nếu chỉ như lúc mới gặp, nếu thời gian có thể dừng lại ở thời khắc ấy... Thì tốt biết bao.

Tất cả mọi người đang đợi tận thế đến, giờ phút này bọn họ đã không có năng lực chống đỡ, chỉ có thể tiếp nhận sự sắp xếp của thiên mệnh.

Thiên địa bất nhân, thần ma vô tâm!

Người siêu nhiên chỉ lo cho thân mình, truy cầu Thiên Đạo, kẻ hèn mọn chỉ có thể chờ đợi sự sắp xếp của vận mệnh.

Đúng lúc này, Lạc Dao vô tình nhìn vào hình ảnh trong Ảnh Thạch, trong vũ trụ ảm đạm không ánh sáng còn có một ngôi sao đang lấp lóe.

Nó lẻ loi trơ trọi trong tinh hà, cô đơn nhưng mạnh mẽ.

Bóng đêm vô tận, không thể cướp đoạt ánh sáng của nó, chỉ khiến ánh sáng của nó thêm lóa mắt!

Trong Khai Thiên thánh địa, người nào đó dùng Vạn Giới Truyền Âm Phù, hờ hững nói vài chữ: “Trở về thôi!”

Vừa dứt lời, bóng dáng của hắn biến mất ngay tại chỗ, trong nháy mắt lại xuất hiện ngoài vạn dặm.

Đại quân trăm vạn dị thú Thiên Ngoại dưới sự dẫn đầu của Phong Ma Chiến Thần đang lao về phía lối vào Cửu Thiên!

Vào đúng lúc này, trong nháy mắt, một bóng dáng đã cản trước thiên quân vạn mã!

Vạn giới chư thiên, thần linh vạn tộc đều kinh ngạc nhìn bóng dáng kia.

Sau khi nhìn thấy bóng dáng này, có rất nhiều người đã rơi nước mắt.

Hắn, đến rồi!

Cuối cùng phàm nhân kia đã đến rồi!

Trăm vạn đại quân, một lối đi, vạn giới chư thiên.

Một người trấn thủ!

“Là, là Cuồng Thần! Các ngươi nhìn đi, là Cuồng Thần!” Vô số người trên Trái Đất đang kêu to cái tên này: “Chiến Thần Trái Đất!”

“Duy Ngã Độc Cuồng? Hắn, sao hắn lại xuất hiện ở đây!” Bạch Y nhíu mày, nhưng lúc này hắn ta đã quăng lệnh của Chí Cao Thần lên chín tầng mây, giờ phút này hắn ta chỉ cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu.

“Lục Thần!” Trong mắt Không Lạc Dao đầy nước mắt.

Mặc dù bây giờ hắn đã đầu bạc trắng nhưng nàng vẫn liếc mắt một cái là nhận ra người này.

“Ngươi vẫn là tia hy vọng trong vạn người!”

“Tiểu tử thối này... Tinh cầu của lão già ta, ai nấy đều sùng bái hắn...” Thoa Ông rơi lệ đầy mặt.

Bất kể kết quả trận chiến này của Lục Thần như thế nào đều không quan trọng, giờ trong lòng Thoa Ông chỉ có tự hào.

Khi Thần Minh vứt bỏ con dân, tiểu tử thối này không hề vứt bỏ những thứ mà hắn bảo vệ, vẫn như trước đây!

“Phụ thân, là Lục Thần thúc thúc!”

Viêm Ma quên mất trả lời con trai, chỉ liên lục lẩm bẩm: “Tiểu tử thối, tiểu tử thối!”

Cô Ảnh siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm bóng lưng trên bầu trời kia: “Lục Thần!”

Trong Tiên Linh Động Thiên, người đông nghìn nghịt, Mục Long, Tiêu Chiến, Linh Lung, Phượng Vũ, Thiên Vẫn, Huyền Giáp Vương, Ngũ Huyền... Tất cả mọi người đều kích động nhìn màn hình Ảnh Thạch.

“Sư phụ!”

Las Vegas, Diệp Phàm Tiên Tôn cũng đem tất cả thẻ bạc của mình đặt vào ô “Cuồng Thần chiến bại”, trên mặt mỉm cười: “Sư phụ, ta chỉ có thể giúp người đến đây!”

Trên con đường này, Lục Thần đã trải qua quá nhiều chuyện, nhưng bằng hữu của hắn cũng nhiều vô số kể.

Từ Nhất Trọng Thiên đến Bát Trọng Thiên, bằng hữu của hắn có phàm nhân bình thường nhất, cũng có kẻ đứng đầu một phương, có bằng hữu cùng chung chí hướng, cũng có tri kỷ hóa thù thành bạn, có Nhân tộc, cũng có Ma tộc, Thiên Hồ tộc, Vạn Linh tộc vân vân vân vân...

Đoạn đường này, hắn không cần trở thành thánh nhân, cũng chưa từng rơi vào ma đạo, chỉ mong không thẹn với lương tâm!

Thần Ma Vô Cực Kiếm, Hư Không Diệt Thần Thương, Hỗn Độn Pháp Thần Trượng lơ lửng bên cạnh hắn, mái tóc bạc trắng che giấu lỗ tai hồ ly của hắn, toàn thân phủ vảy rồng kim sắc như một vị chiến thần tóc trắng mặc kim giáp!

Bình Luận (0)
Comment