“Được rồi, ta tìm ngươi có việc. Chúng ta tìm chỗ nào yên tĩnh nói chuyện.”
“Được, Cuồng ca ca, ngươi đi theo ta.”
Dứt lời, hai người trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Một đám Vong Linh cảm thấy thế giới quan của mình đã sụp đổ.
“Khoan đã, nam tử kia nói mình chỉ là phàm nhân, là thật sao? Tại sao phàm nhân lại có thể khiến Thần Minh sùng kính như thế?”
“Chắc chắn không thể nào! Không phải nữ thần Bạch Cốt nói hắn là Thiên Đế sao, nói cách khác, địa vị của hắn còn cao hơn nữ thần Bạch Cốt...”
“Không nghe nữ thần Bạch Cốt gọi hắn là ‘Cuồng ca ca’ à, chắc huynh trưởng nữ thần Bạch Cốt.”
Lục Thần không nghe thấy những người này bàn tán, nếu không chắc hắn tức đến xạm mặt lại.
Cốt Mị dẫn Lục Thần đến một hồ băng: “Cuồng ca ca, xin lỗi, trước đó ta vẫn luôn giữ lại nhà gỗ cho ngươi, chỉ là trong khoảng thời gian này ta bận quá, không để ý đến đó được.”
Lục Thần cười nói: “Có rất nhiều Thần Minh vẫn lạc trong cuộc chiến Thiên Ngoại, các ngươi vẫn nên tranh thủ thời gian thu phục càng nhiều thế giới tín ngưỡng.”
“Lần này đến, ta muốn hỏi ngươi một chút, trước đó ngươi có nhắc đến Chiến Thần, bây giờ thuộc về ai?”
“Ách... Cuồng ca ca, ta cũng không rõ lắm, thật ra tám Chí Cao Thần đã quyết định Chiến Thần nội nhiều năm. Cho dù là cuộc chiến Chiến Thần cũng chỉ đi ngang qua sân khấu. Ai có thể khiêu chiến tám Chí Cao Thần?”
Lục Thần gật đầu: “Còn bao lâu nữa là đến cuộc chiến Chiến Thần?”
“Cuộc chiến Chiến Thần một trăm năm một lần, lần gần đây nhất đại khái còn bốn năm nữa.”
Lục Thần suy nghĩ, thời gian bốn năm quá lâu, hắn nên đi lấy Chiến Thần Chi Huyết thì hơn.
“Cuồng ca ca, ngươi hỏi chuyện này làm gì?” Cốt Mị tò mò hỏi.
“Ta muốn tái tạo nhục thân cho mấy bằng hữu, còn phải phục sinh Quỷ Sủng của ta. Bây giờ còn thiếu hai loại thuốc, một là Thần Hoàng Vũ Dực, hai là Chiến Thần Chi Huyết.”
“Cuồng ca ca, ta nghe nói hai năm trước Thần Hoàng có xuất hiện ở Tây Thiên thánh địa, không biết bây giờ còn ở đó không. Chiến Thần Chi Huyết… Cuồng ca ca, không phải ngươi sẽ đi bắt tám Chí Cao Thần rồi lấy máu của bọn họ chứ?”
Lục Thần đáp: “Đám người Tiểu Mẫn cần Chiến Thần Chi Huyết. Lúc này cũng chỉ có thể để tám Chí Cao Thần ra thêm chút sức.”
“Cuồng ca ca, mấy năm qua, tám Chí Cao Thần vẫn luôn gia tăng thực lực. Lần trước ngươi nói thẳng, nếu tám Chí Cao Thần dám can đảm vi phạm lời hứa của ngươi, ngươi sẽ giết chết bọn họ, làm suy giảm uy tín của tám Chí Cao Thần rất nhiều.”
“Bây giờ, tình huống của tám Chí Cao Thần cũng giống như vậy, tiến cùng lùi nhiều năm. Ngươi muốn lấy Thần huyết của một người, sợ rằng bọn họ sẽ liên hợp lại.”
Lục Thần khẽ cau mày, lạnh giọng nói: “Mặc kệ bọn họ liên thủ hay là từng người tự chiến, Chiến Thần Chi Huyết, bọn họ cho cũng phải cho, không cho cũng phải cho.”
“Bây giờ bọn họ đang ở đâu?”
“Ba năm trước, bọn họ đã đến Cực Tinh.”
“Cực Tinh?” Lục Thần kinh ngạc hỏi: “Bọn họ đến Cực Tinh làm gì?”
“Có thể vì ngươi…” Cốt Mị nói.
Lục Thần nghĩ lại, cũng không thấy khó hiểu, dù sao sau khi hắn rời khỏi Cực Tinh, thực lực đã tăng lên như thế.
Lục Thần suy nghĩ một chút rồi nói: “Cốt Mị, người của tám hệ có liên lạc với tám Chí Cao Thần không?”
“Thế lực tám hệ kém xa lúc trước, nhưng có lẽ còn có thể.”
“Ừm, vậy để ta nhờ Mộng Yểm lão ca thông báo cho tám Chí Cao Thần, chờ ta lấy được Thần Hoàng Vũ Dực ở Tây Thiên thánh địa, ta sẽ đến lấy Chiến Thần Chi Huyết.”
“Cuồng ca ca, có cần ta đi cùng ngươi hay không?”
“Không cần, bây giờ là cơ hội tốt để các ngươi gia tăng thế giới tín ngưỡng của mình, không nên bỏ qua.” Lục Thần mỉm cười: “Bên trong Bát Trọng Thiên đã không còn nhiều thứ có thể uy hiếp ta.”
…
Lục Thần từ thông đạo Cửu Thiên do tám Chí Cao Thần mở ra đến tinh vực Thiên Ngoại.
“Haiz, nếu có bản đồ Tinh Hải, cũng không cần phiền phức như thế.” Bây giờ Lục Thần vẫn còn canh cánh bản đồ Tinh Hải trong lòng.
Đám Tiểu Thú cũng không ghét lữ hành đường dài, chỉ cần Lục Thần dừng lại, bốn thú lập tức đánh nhau.
“Tiểu Mao Đoàn, ngươi cắn ta, ta sẽ nói cho cha biết, thật ra ngươi đã sớm muốn ăn hắn rồi.” Tiểu Thú lớn tiếng hét lớn, sợ Lục Thần không nghe thấy.
“Chít chít chít.”
“Tiểu Thú, ngươi nướng ta, ta sẽ nói cho lão đại biết, ngươi sinh bao nhiêu tôn tử tôn nữ cho hắn ở bên ngoài, có một số giống loài ta còn không nói ra miệng được.”
Tiểu Nguyên đấu đá lung tung, miệng hô to: “Đến đây đánh ta đi, đánh ta đi.”
“Cố lên, cố lên, cố lên.” Đại Hoàng ra sức hô.
Người duy nhất còn bình thường là Tiểu Kim Lý, lúc này nó đang ngâm mình dưới nước, không thấy tung tích đâu...
Lục Thần ôm trán, mặt chán ghét.
“Ta nói bốn người các ngươi có thể yên phận được không? Các ngươi học tập Tiểu Kim Lý một chút cũng được.”