Huống chi, không có Thần Phật chỉ dẫn, hắn cũng không tìm được Thần Hoàng.
“Vấn đề của Thần Phật tiền bối là gì?”
Nguyên Thủy Thần Phật mỉm cười.
“Vấn đề thứ nhất, ngươi thấy thiện ác như thế nào?”
Lục Thần cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước kia, ta nhìn thấy thiện là thiện, ác là ác, nhưng bây giờ, ta lĩnh ngộ thiện ác khác với lúc trước.”
“Ồ? Khác như thế nào?” Nguyên Thủy Thần Phật lập tức có hứng thú muốn nghe tiếp.
Lục Thần ngẩng đầu nhìn Nguyên Thủy Thần Phật: “Thiện ác đồng nguyên, có thiện thật ra là có ác, có ác thật ra là có thiện. Lập trường khác biệt, tình cảnh khác biệt, kết quả mọi người lựa chọn cũng khác biệt.”
Linh Vũ Dược Tôn khi sư diệt tổ để tránh thoát sự trói buộc của Cửu Thiên, Dã Quái Chi Vương đánh giết người chơi để nghịch thiên cải mệnh. Diêm Vương phát động chiến tranh với Dương Giới, không cam lòng với Âm Phủ thiếu thốn tài nguyên. Các tộc tranh đấu là vì thu hoạch thêm cơ hội cho tộc nhân…
Ví dụ như vậy, Lục Thần gặp rất nhiều trên con đường này.
Khi Lục Thần trưởng thành đến ngày hôm nay, tầm mắt của hắn cũng trở nên rộng rãi hơn.
Dã quái, vạn tộc, Thiên Ngoại, khi hắn đứng trên lập trường chúng sinh đối đãi với người và chuyện trong quá khứ, lý giải cũng hoàn toàn khác.
Nguyên Thủy Thần Phật gật đầu: “Người khống chế thiên địa, tất nhiên xem chúng sinh bình đẳng.”
“Chúng thần chặt đứt tình duyên, chỉ theo đuổi Thiên Đạo, trong mắt không vạn linh, cho nên trong mắt bọn họ, chúng sinh bình đẳng. Nhưng ngươi trải qua vạn kiếp, đắm chìm trần thế, cuối cùng cũng khám phá thiện ác, xem chúng sinh bình đẳng, đúng là khó có được.”
“Được, vấn đề thứ hai, nếu ta nói cho ngươi biết, lần này đến Cửu Trọng Thiên, ngươi hoặc người thân của ngươi chắc chắn phải chết một người, ngươi còn đi không?”
Lục Thần hơi nheo mắt: “Thần Phật tiền bối, đây không phải kết quả của một vấn đề bói toán chứ, ngài cũng biết ta không tin những thứ này.”
Nguyên Thủy Thần Phật mỉm cười: “Vạn vật đều có nhân quả, vấn thiên không bằng hỏi mình. Không nói đến ngươi tin hay không, cứ xem như có giả thiết này, ngươi nói cho ta biết đáp án của ngươi là được.”
Thần Phật trả lời lập lờ nước đôi, không nói có cũng không nói không. Lục Thần cau mày, chỉ có thể đáp lại.
Nhưng vấn đề này, Lục Thần thật sự rất khó trả lời.
Im lặng một hồi, Lục Thần đáp: “Sẽ.”
Nguyên Thủy Thần Phật gật đầu: “Để tìm kiếm đáp án cuối cùng?”
“Không, so sánh với người thân, đáp án không quan trọng, nhưng ta biết phụ thân gặp nạn, sao ta có thể không cứu. Về phần kết quả, ta chỉ có thể dốc hết toàn lực bảo vệ bọn họ.”
Nguyên Thủy Thần Phật nói: “Ừm, quả nhiên là tính cách của ngươi. Vấn đề thứ ba.”
“Nếu ngươi xông qua Cửu Thiên, tất cả nghi vấn đều tìm được đáp án, tất cả ân oán đều đã chấm dứt, nhưng bên ngoài Cửu Thiên lại có khiêu chiến không thể tin nổi, ngươi…”
“Ta sẽ đi.” Lần này Lục Thần không do dự đáp lại.
“Thật ra ta cũng không khác gì với rất nhiều người khác, ta cũng muốn lên đến đỉnh phong võ đạo.”
Lần này, Nguyên Thủy Thần Phật đang ung dung đột nhiên cười ha hả.
“Ha ha ha, tốt, rất tốt.”
“Lục Thần, ngươi hãy nhớ kỹ đáp án này của ngươi. Hy vọng về sau chúng ta sẽ còn gặp lại.”
“Ba vấn đề đã hỏi xong, Thần Hoàng.” Nguyên Thủy Thần Phật thản nhiên kêu lên một tiếng.
Bên cạnh hắn ta đột nhiên xuất hiện một phượng hoàng hỏa diễm.
“Thần Phật tiền bối, Thần Hoàng là chiến sủng của ngài?” Lục Thần mở to mắt.
Nguyên Thủy Thần Phật mỉm cười: “Cứ xem là thế đi, nhưng giữa ta và nó cũng giống giữa ngươi và chiến sủng của ngươi, không gọi là chủ sủng.”
Nói xong, Nguyên Thủy Thần Phật phất tay nói với Thần Hoàng: “Tiểu gia hỏa, người ta muốn lông chim của ngươi, vất vả cho ngươi rồi.”
Thần Hoàng miệng nói tiếng người: “Ngươi đã đồng ý với hắn, ta có thể không đồng ý sao?”
Lục Thần mỉm cười, quan hệ giữa bọn họ rất giống quan hệ giữa hắn và đám Tiểu Thú.
Thần Hoàng mổ xuống năm cọng lông chim, lông chim màu đỏ rực bay đến trước mặt Lục Thần, Lục Thần đưa tay tiếp nhận.
“Được rồi, Lục Thần, thứ ngươi muốn đã cho ngươi. Nếu không còn chuyện khác, ta đi tu luyện đây.”
Lục Thần gật đầu: “Đa tạ Thần Phật tiền bối thành toàn…” Tuy nhiên, ngoài miệng Lục Thần nói lời cảm tạ nhưng hắn còn chưa chịu đi.
“Ngươi còn không đi?” Thần Phật nhìn biểu hiện do dự của Lục Thần: “Ngươi còn điều gì nghi ngờ?”
“Đúng, Thần Phật tiền bối, ta muốn biết tin tức liên quan đến Thần Ma Vô Thiên.” Lục Thần thở dài một hơi: “Đến bây giờ, tất cả mọi người nói cho ta biết, Thần Ma Vô Thiên căn bản không tồn tại, nhưng đã có bộ Thần Ma Nghịch Mệnh, tại sao không có Thần Ma Vô Thiên? Ta không rõ.”
Thần Phật mỉm cười: “Khi ngươi hiểu ra, tất nhiên ngươi sẽ tìm được nó.”
Lục Thần đau đầu không thôi, Thần Phật động một chút là chơi trò bí hiểm với hắn, có lẽ đây là thói quen của hắn ta.
“Thần Phật tiền bối, ngài là… Cổ Thần sao?”