Lục Thần không hiểu ra sao, ấp úng nói: “Ngươi, ngươi nghe từ chỗ nào...”
“Mấy năm qua, tuy nói Cửu Thiên và Thiên Ngoại không khai chiến quy mô lớn, nhưng từ khi thông đạo Cửu Thiên mở ra, nội bộ Cửu Thiên có không ít người ra ngoài lịch luyện, tất nhiên chúng ta nghe được rồi.” Nữ hài đáp.
Lục Thần lắc đầu, nữ hài này hơi hoang dã, vẫn không nên trêu chọc thì hơn.
“Tóm lại, nếu cô nương cần ta hỗ trợ, cứ tìm ta là được. Nếu không có chuyện gì khác, ta xin phép cáo từ.”
Thấy Lục Thần muốn đi, nữ hài vội giữ chặt tay Lục Thần...
“Này, ngươi cần gì đi vội như vậy?”
“Ta muốn tái tạo nhục thân cho bằng hữu của ta, giúp bọn họ phục sinh.”
“Phục sinh bằng hữu của ngươi?”
“Đúng, chính xác mà nói là ba Quỷ Sủng.” Lục Thần đáp.
Một trận chiến với tám Chí Cao Thần, Lục Thần vẫn hơi chủ quan.
Uy lực Thiên Nguyên Quy Nhất vượt xa sự tưởng tượng của Lục Thần, lúc này hai bên mới rơi vào tình trạng lưỡng bại câu thương.
Nhưng Lục Thần đã lấy được máu của tám người kia.
Như vậy, Tiểu Mẫn có thể phục sinh. Tiểu Lục và Dược Đồng cũng có thể hoàn dương.
Lục Thần cố ý trở lại Cửu Thiên, hạ giới xuống Nhị Trọng Thiên, gặp Dược Đồng.
Đã lâu rồi hắn không gặp Dược Đồng, gia hỏa này nghe có cơ hội trùng sinh, đến bây giờ vẫn như chưa kịp phản ứng, trên đường không nói một câu, cứ ngơ ngác.
Lục Thần không khỏi mỉm cười: “Tiểu Đồng, trước kia ngươi cũng không phải như vậy.”
Tiểu Lục nói: “Lão đại, ngươi đừng nói đùa với Tiểu Đồng, chắc chắn bây giờ hắn đang rất khẩn trương. Thật ra, ta cũng khẩn trương...”
Nói xong, hốc mắt Tiểu Lục hơi ẩm ướt.
“Chúng ta không nghĩ đến, có một ngày chúng ta còn có cơ hội phục sinh thành người bình thường...”
Lúc này Lục Thần mới ý thức được chuyện này cực kỳ quan trọng với Lục Y Y, Dược Đồng, còn có Tiểu Mẫn, đến mức bình thường Dược Đồng hay lảm nhảm cũng không có tâm tư lảm nhảm nữa.
Lục Thần không cười nữa, nắm lấy vai Lục Y Y: “Cô nương ngốc, đây là chuyện tốt, khóc cái gì.”
“Đi thôi, nữ hài dị thú nói lần này luyện dược cần yên tĩnh tuyệt đối. Nàng tìm cho ta một thế giới tràn đầy linh khí, sẽ không ai quấy rầy. Bây giờ chúng ta đến đó đi.”
“Ừm...”
…
Ở một tinh cầu màu xanh lục sinh cơ bừng bừng, nơi này thực vật trải rộng nhưng không có dị thú cường đại. Trước mắt đều là những sinh vật nhỏ yếu.
“Hồn Tích, nơi này cũng không tệ lắm.” Lục Thần hít sâu một hơi, không khí trong lành, hương bùn đất và thực vật trộn lẫn khiến tinh thần người ta thanh thản.
“Đương nhiên, đây là một thế giới tân sinh, tràn ngập sinh cơ, có thể giúp các ngươi luyện Cửu Chuyển Hoàn Hồn Trùng Sinh Đan.”
Lục Thần mỉm cười, ôm quyền cảm ơn: “Đa tạ.”
Lục Y Y đã chuẩn bị xong Hỗn Nguyên Đỉnh. Lục Thần khoát tay, trong tay xuất hiện tám giọt máu.
“Tiểu Lục, bây giờ ta cũng không biết ai là Chiến Thần…” Lục Thần khó khăn nói.
“Không sao, lão đại. Ta nhỏ Chiến Thần Chi Huyết lên Thần Hoàng Vũ Dực. Nếu bên trên Thần Hoàng Vũ Dực xuất hiện ngọn lửa U Minh, đó là dấu hiệu chứng minh.”
Lục Thần cũng không hiểu phương pháp luyện dược. Tóm lại, Tiểu Lục có cách, vậy thì dễ làm rồi.
Tám giọt Thần huyết lần lượt được nhỏ vào Thần Hoàng Vũ Dực. Nhưng Thần Hoàng Vũ Dực vẫn không có phản ứng.
Lục Thần hơi nôn nóng: “Chuyện gì xảy ra thế? Ta đã thu thập đủ máu của tám người, không thể nhầm lẫn được.”
Nữ hài dị thú đang đứng một bên quan sát quá trình Lục Y Y luyện chế đột nhiên lên tiếng: “À, ta có thể chen vào một câu không?”
Lục Thần nhìn về phía nữ hài, cũng không ngăn cản.
Thấy Lục Thần không phản đối, nữ hài dị thú nói tiếp.
“Ta cũng là Luyện Dược Sư.” Nữ hài nói: “Các ngươi luyện chế Cửu Chuyển Hoàn Hồn Trùng Sinh Đan, phối phương rất cổ xưa, hơn nữa lưu truyền rất nhiều, có thể nói trên cơ bản không thể nào góp đủ dược liệu, các ngươi lại gom đủ.”
Lục Thần lắc đầu: “Ngươi không cần nói cái này.”
“Không, không không, ta muốn nói là, bên trong phối phương nhắc đến Chiến Thần Chi Huyết, tượng trưng cho sự dũng cảm không sợ hãi. Chỉ có Chiến Thần Chi Huyết được Thần Hoàng Vũ Dực công nhận mới có thể kích hoạt ngọn lửa U Minh, bằng hữu của ngươi mới có cơ hội dục hỏa trùng sinh.”
“Trong mắt của ta, lấy tám Chí Cao Thần so sánh với một mình ngươi, thì không được gọi là dũng giả. Cho nên, dù bọn họ có danh xưng Chiến Thần, máu của bọn họ không thể kích hoạt lửa U Minh.”
Lục Thần cau mày, suy nghĩ một lát rồi nói: “Tiểu Lục, nếu kích hoạt lửa U Minh không chỉ đơn giản cần xưng hào Chiến Thần, vậy... Thử máu của ta xem.”
Dứt lời, ngón tay Lục Thần vạch một cái, lòng bàn tay bị cắt, máu chảy ra.
Máu Lục Thần vừa chảy xuống Thần Hoàng Vũ Dực, Thần Hoàng Vũ Dực lập tức dấy lên ngọn lửa màu u lam.
Ngọn lửa hừng hực, hỏa diễm tăng vọt, nhiệt độ chung quanh bỗng nhiên cao lên.
Nếu không phải sử dụng Thần Hoàng Vũ Dực, lông chim đã sớm bị đốt thành tro bụi bên trong ngọn lửa.