Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2161 - Chương 2136: Tin Tức Diệp Phàm Mang Đến (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2136: Tin tức Diệp Phàm mang đến (1)

Nước mắt Thiên Cơ đảo quanh, tên Lục Thần này thật sự không xem hắn ta là người.

“Nhớ cho kỹ, mấy chuyện này không cần chờ ta hỏi, ngươi phải nói cho ta biết. Lần sau còn chuyện như thế này nữa, tự vả miệng mình năm mươi cái.” Lục Thần đã nói ra nguyên nhân thật sự Thiên Cơ bị đánh.

“Được, được, ta đã biết...”

“Được rồi, ngươi nói xem, có biện pháp nào biến Lăng Thiên thành khôi lỗi hay không?”

Thiên Cơ khiếp sợ nhìn Lục Thần, hắn không chỉ để mắt đến mưu lược của mình, quả nhiên còn để mắt đến tạo nghệ thuật khôi lỗi của mình.

Sau khi bị đánh, Thiên cơ cũng biết, bây giờ hắn ta nhất định phải cố gắng lấy lòng Lục Thần. Dù sao lý do hắn ta bị đánh thiên kỳ bách quái, chỉ cần sơ sẩy là bị đánh ngay.

“Hiện tại Lăng Thiên chỉ còn tàn hồn. Như vậy, ta có tám phương pháp luyện chế. Không biết ngươi cần loại nào? Tàn nhẫn nhất hay đau khổ nhất?”

Lục Thần hài lòng gật đầu, cuối cùng Thiên Cơ đã được khai khiếu.

“Tám loại đúng không? Vậy để ta thử một chút. Dù sao, cuối cùng cũng dung hợp lên người một Thủ Vệ Đại Địa, về sau cho làm tiểu đệ của ngươi.”

Diệp Hiểu hoảng sợ nghe hai người nói chuyện.

Hắn ta vừa nhìn đã biết cảnh ngộ của Thiên Cơ. Về sau, hắn ta bị biến thành khôi lỗi, hơn nữa còn là tiểu đệ của Thiên Cơ.

Một khôi lỗi chịu đủ ngược đãi thời gian dài, nhất định sẽ tràn ngập lửa giận. Đến lúc đó, hắn ta chẳng những sống không bằng chết, còn mất hết tôn nghiêm...

“Không, không, ngươi giết ta đi. Lục Thần, ngươi giết ta đi.”

Lục Thần lạnh giọng nói: “Ngươi đang dạy ta làm việc?”

Một câu hỏi khiến Lăng Thiên choáng váng đầu óc.

Rốt cuộc, Lăng Thiên cũng biết tai kiếp mình khó thoát, chán nản giơ thẳng ngón tay lên trời: “Vì sao lại như vậy... Tên phế vật Tử Dạ ở Ngũ Trọng Thiên giết không chết Diệp Phàm. Nhiều đại năng cường giả ở Lục Trọng Thiên, Thất Trọng Thiên, Bát Trọng Thiên lại giết không chết Lục Thần.”

“Thế giới này vốn là thế giới mạnh được yếu thua. Ta chỉ tuân theo Thiên Đạo, ta đã làm sai chuyện gì?”

Lục Thần mang Diệp Phàm về Tiên Linh Động Thiên.

Mục Long và Thiên Cơ cùng nhau luyện chế khôi lỗi. Dựa theo yêu cầu của Lục Thần, Thiên Cơ đã dốc hết sở học cả đời của mình ra, sử dụng tám loại phương pháp luyện chế, để Lăng Thiên trải nghiệm dần dần.

Diệp Phàm cũng không vấn đề gì trở ngại, chỉ có vẻ hơi mặt ủ mày chau.

Khi mọi người chuẩn bị rời đi, Diệp Phàm gọi Lục Thần: “Sư phụ, ngươi có thể ở lại một chút không?”

Trong thạch thất chỉ còn lại hai sư đồ Lục Thần.

“Thế nào, Diệp Phàm, còn có chuyện gì khúc mắc trong lòng sao?” Lục Thần hỏi: “Lần đánh cược này, không phải ngươi đã thắng rồi à?”

“A, sư phụ, không phải ta muốn nói chuyện này.” Diệp Phàm đáp: “Chuyện đánh cược, nhà cái nói ta không giết chết được Lăng Thiên, cho nên không tính là ta thắng.”

Lục Thần ôm trán, cái này mà cũng được sao?

Tuy Diệp Phàm không giết chết Lăng Thiên, nhưng việc bắt sống còn thảm hại hơn cả giết chết hắn ta.

“Sư phụ, người có biết vì sao cách đây vài năm ta đến Trái Đất không?” Diệp Phàm hỏi.

Lục Thần lắc đầu.

“Trước đó, ta nhận được truyền âm nghịch mệnh, nói Trái Đất có chí bảo liên quan đến ngươi. Khi đó ngươi đang ở Bát Trọng Thiên, chắc chắn không có thời gian. Cho nên ta muốn tìm cho người.”

Lục Thần cau mày nói: “Ta có nghe Lục Di nói, chỉ là về sau không gặp được ngươi, vậy rốt cuộc ngươi có tìm được hay không?”

“Sư phụ, mặc dù ta không tìm được, nhưng ra phát hiện một manh mối.”

“Manh mối gì?”

“Cửu Thiên Trái Đất đã bí mật mở ra một lần vào khoảng chín mươi năm trước. Khi đó đã từng có đại năng giáng lâm xuống Trái Đất, rất có thể món bảo vật kia xuất hiện vào lúc đó.”

“Ngoài ra, bây giờ ngươi cũng đã tập hợp đủ tám bộ Thần Ma Nghịch Mệnh, ta nghĩ chí bảo có liên quan đến ngươi, có khả năng là một bộ cuối cùng của Thần Ma Nghịch Mệnh, Thần Ma Vô Thiên.”

“Thời gian sư phụ ở Cửu Thiên là sáu mươi năm. Nói cách khác, thời gian Thần Ma Vô Thiên xuất hiện không chênh lệch với tuổi của sư phụ bao nhiêu.”

Lục Thần hơi nheo mắt: “Cho nên?”

“Sư phụ, người người đều nói Thần Ma Vô Thiên không tồn tại, nhưng đã có Thần Ma Nghịch Mệnh, tại sao lại thiếu Thần Ma Vô Thiên?”

“Phong Hào của sư phụ là Thần Ma, cảnh giới bên trên Nhân Hoàng. Tuy người khác gọi ngươi là Thiên Đế, nhưng đây chỉ là tôn xưng, cũng không phải đẳng cấp. Như vậy, sư phụ, ngươi nói trên Nhân Hoàng có khả năng là ‘Vô Thiên’ hay không?”

Ý của Diệp Phàm là, Lục Thần chính là “Thần Ma Vô Thiên”.

Lục Thần cau mày, im lặng hồi lâu.

Suy đoán của Diệp Phàm không phải không có lý. Hắn một đường nghịch thiên mà đi, không phải Vô Thiên thì là cái gì?

Thiên Đế là tôn xưng với Thần Minh, nhưng dù sao hắn cũng không phải Thần Minh, xưng hô này không chính xác, ngược lại gọi Thần Ma Vô Thiên chính xác hơn.

Bình Luận (0)
Comment