Đúng vào lúc này, Lục Thần khẽ quát một tiếng: “Cửu Thiên Hằng Tinh. Hỗn Độn Loạn Lưu!”
Đây là công pháp đỉnh cấp của Cửu Thiên Hằng Tinh, bổ trợ cho Vô Cực Kiếm Ý!
Một luồng sức mạnh kỳ lạ lập tức rót vào, kiếm khí hai bên đột nhiên từ đối chọi gay gắt biến thành xoay tròn như vòng xoáy.
Hỗn Nguyên Thiên Đạo vừa chiếm thế thượng phong đột nhiên bị lường sức mạnh này làm vặn vẹo, trong nháy mắt đã mất đi ưu thế.
Lúc trước là so đấu thuần linh lực, giờ lập tức gia nhập thêm lực trường kỳ lạ biến hóa nhanh chóng!
Vào lúc này là đang so xem ai có thể nhanh chóng thay đổi phương thức vận chuyển linh vực của mình, nhanh chóng thích ứng với Hỗn Độn Loạn Lưu!
Hai người trong lực trường vặn vẹo giao thủ nhiều lần nhưng lại nhiều lần bị ép tách ra.
Loại cảm giác này như hai bên đều đồng thời ở trong vòi rồng, đã muốn giết chết đối phương, nhưng lại không thể không căn cứ hướng gió điều chỉnh góc độ và phương thức công kích của mình.
Muốn khống chế được linh lực khủng bố như thế trong khoảng thời gian ngắn, cho dù là với Lục Thần hay với Hỗn Nguyên Thiên Đạo đều không phải là chuyện dễ dàng.
Sau bốn năm lần giao thủ, Hỗn Nguyên Thiên Đạo không hề thua kém Lục Thần về tạo nghệ linh khí nhập vi, hắn ta đã dần bắt đầu chiếm lại thế chủ động.
“Lục Thần, vì ngươi không muốn ta tìm kiếm được quy luật Hỗn Độn Loạn Lưu nên đã thay đổi tùy ý tự do!”
“Thế nhưng cứ như thế thì bản thân ngươi cũng không thể lập tức đoán ra được phương hướng thay đổi của loạn lưu!”
“Linh khí nhập vi của ngươi có thể cao hơn đẳng cấp của ta sao?”
“Đã vậy thì ngươi không thể thắng nổi ta! Chịu chết đi!”
Vào chính lúc này, lực trường đột nhiên biến mất!
Giờ khắc này, Lục Thần như đã chuẩn bị xong từ trước, đâm về phía Hỗn Nguyên Thiên Đạo ngay lập tức!
Hỗn Nguyên Thiên Đạo chưa điều chỉnh lại vận hành linh lực đã thấy Lục Thần hóa thân thành chúm linh lực đang bắn về phía mình.
Tuy nói về khống chế linh lực, Lục Thần không mạnh hơn Hỗn Nguyên Thiên Đạo, nhưng vấn đề là, Cửu Thiên Hằng Tinh là pháp bảo của Lục Thần, chí ít hắn có thể ngừng dùng Hỗn Độn Loạn Lưu!
Ầm một tiếng, Vô Cực Kiếm Ý của Lục Thần đánh thẳng vào linh thuẫn hộ thân của Hỗn Nguyên Thiên Đạo!
Tất cả mọi người đều trừng to mắt nhìn màn này.
Bây giờ không phải là lúc ngạc nhiên than thở, bọn họ quan tâm nhất là, Vô Cực Kiếm Ý có thể đánh tan linh thuẫn hộ thân của Hỗn Nguyên Thiên Đạo không?
Trong tinh không, một chấm đen nhỏ phá vỡ màn sáng, một kiếm đâm về phía Hỗn Nguyên Thiên Đạo!
Trước mặt Hỗn Nguyên Thiên Đạo nhanh chóng kết thành linh thuẫn.
Mũi kiếm đâm lên linh thuẫn, giằng co chưa đến nửa giây.
Đột nhiên, nơi mũi kiếm tiếp xúc vang lên một tiếng rắc, nứt ra một đường dài, ngay sau đó, từng khe nứt giương nanh múa vuốt lan ra ngoài.
“Phá! Phá linh thuẫn hộ thể của Hỗn Nguyên Thiên Đạo!”
Xung quanh linh thuẫn của Hỗn Nguyên Thiên Đạo lập tức vỡ thành những mảnh vụn nhỏ.
Vô Cực Kiếm Ý vô cùng vô tận phá thuẫn lao đến, nhanh như thiểm điện!
Hai mắt Hỗn Nguyên Thiên Đạo trợn lên...
“Phá được thuẫn thôi, ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi có thể làm ta bị thương sao! Hỗn Thiên Phù · Sinh Tử Vô Giới!”
Hỗn Nguyên Thiên Đạo vẫn còn thủ đoạn giữ mạng, một linh phù nổ tung, trước mặt Hỗn Nguyên Thiên Đạo hình thành một vòng xoáy màu đen!
Một lượng lớn linh lực bị vòng xoáy hấp thu!
Nhưng tốc độ của Lục Thần không hề giảm bớt.
Mí mắt Lục Thần sắp rách ra, gầm lên: “Thâu Thiên, nhìn kỹ đi! Đại đạo của Diệt Thần Thương!”
Ngoài bản thể Vô Cực Kiếm lại huyễn hóa thành hình thái một thanh trường thương màu đen.
Linh lực bị vòng xoáy cuốn đi, bị thanh trường thương này nhanh chóng nghịch chuyển trở về.
Vô Cực Kiếm Ý cộng thêm hai kỹ năng mạnh nhất của thương đại đạo, một kiếm ẩn chứa hai chiêu trong nháy mắt bắn về phía Hỗn Nguyên Thiên Đạo.
Khi mọi người còn chưa ý thức được dòng chảy của thời gian và không gian thì trong nháy mắt, Lục Thần đã đứng sau lưng Hỗn Nguyên Thiên Đạo.
Linh lực tràn ngập giữa trời đất đột nhiên không còn chấn động kịch liệt như trước nữa, bọn chúng chậm rãi tản đi, một lần nữa tràn ngập trong tinh hà, nếu không cẩn thận quan sát có thể sẽ coi nhẹ sự tồn tại của chúng.
Có điều ngôi sao xung quanh bị tiêu diệt để lại rất nhiều thiên thạch lơ lửng trong tinh không.
Trước đó chiến đấu cực kỳ gấp gáp, giờ đột nhiên dừng lại, vũ trụ một lần nữa khôi phục sự tĩnh mịch vốn có...
Vào thời khắc này, cả thế giới đều trở nên yên lặng.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào bóng lưng nam nhân kia.
“Thâu Thiên tiền bối, Thu Nhược tiền bối, xem ra Vô Cực kiếm không hoàn toàn thôn phệ các ngươi, khí linh của các ngươi vẫn còn...” Lục Thần cúi đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.
“Cảm ơn các ngươi... Sau này chúng ta sẽ còn kề vai chiến đấu.”
Lục Thần thu chiêu một cách tiêu sái anh tuấn, hắn vung tay lên, tàn ảnh của Diệt Thần Thương tiêu tan, Vô Cực Kiếm trở lại hư không.