Lục Thần quay người lại đi đến trước mặt Hỗn Nguyên Thiên Đạo, lạnh nhạt nhìn đối thủ to lớn trước mặt.
“Ngươi thua!”
Cơ thể Hỗn Nguyên Thiên Đạo bắt đầu hóa thành những đốm sao bay đi.
Tuy nhiên lúc này, Hỗn Nguyên Thiên Đạo không hoảng sợ như những người sắp chết khác, hắn ta bình tĩnh lạ thường.
“Đúng, ta thua, nhưng Lục Thần, ngươi cũng chưa chắc có thể thắng!”
“Ngươi biết sau khi ngươi đi Cửu Trọng Thiên sẽ đối mặt với khiêu chiến như thế nào không?”
Lục Thần lắc đầu: “Không biết, có điều, bất kể là khiêu chiến gì ta cũng không dừng bước.”
Hỗn Nguyên Thiên Đạo khẽ gật đầu: “Điều này đúng là phù hợp với tính cách của ngươi...”
“Thú vị thật, không ngờ ta lại thua trong tay một phàm nhân...”
Lục Thần từ tốn nói: “Có lẽ Thần Minh vốn không phải là chiến thần không thể đánh bại.”
“Thần Minh, Tiên nhân, phàm nhân đây chỉ là khái niệm của người xưa, nhưng nếu nói rằng người xưa không ai tiến vào được Cửu Thiên thì họ có tư cách gì để khẳng định rằng những gì mình biết chắc chắn đều đúng.”
“Huống hồ, hẳn ngươi cũng biết, Cửu Thiên chưa phải là tất cả! Vẫn còn có Thiên Ngoại, Thiên Môn!”
Hỗn Nguyên Thiên Đạo bỗng nhiên ngẩng đầu.
Chất vấn của Lục Thần như đã tháo gỡ sự hoang mang nào đó trong lòng hắn ta.
Một lúc lâu sau, Hỗn Nguyên Thiên Đạo thở dài nói: “Hỏi trời đạo là gì, trời nói: Vô đạo là đạo. Hỏi trời vô đạo là gì, trời nói: vô pháp vô thiên...”
Lục Thần hơi nheo mắt lại, Hỗn Nguyên Thiên Đạo nói những lời này là có ý gì?
“Lục Thần, có lẽ sau này ngươi sẽ hối hận vì đã xông qua Bát Trọng Thiên...”
Dứt lời, Hỗn Nguyên Thiên Đạo hóa thành tinh quang, tản mát trong bụi sao.
Bụi về với bụi, đất về với đất, cho dù là Thần Minh cũng chỉ thế thôi, cuối cùng linh lực bọn họ hấp thu cả đời, thời khắc vẫn lạc vẫn trả lại cho thế gian!
Lục Thần hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn lại.
Vị trí Hỗn Nguyên Thiên Đạo xuất hiện một Truyền Tống Môn màu đen!
Không hề nghi ngờ gì nữa, nó nối đến Cửu Trọng Thiên vực, Truyền Tống Môn của nhất trọng thiên vực cuối cùng.
Cuối cùng, Lục Thần đã đứng trước Truyền Tống Môn!
Trong Tiên Linh Động Thiên, mọi người không khỏi đứng dậy, nhìn hình ảnh chiếu ra từ Ảnh Thạch.
Trái Đất, vô số người đứng dậy, ánh mắt nhìn bóng lưng Lục Thần.
Tiên Vực, vô số người hơi thở dồn dập, áp chế kích động trong lòng nhìn chằm chằm nam tử Nhân tộc đứng trước cánh cửa kia.
Cuối cùng Cửu Trọng Thiên là gì, chưa ai từng nhắc đến. Rốt cuộc có ai ở trong Cửu Trọng Thiên, vì sao chưa có ai từng tiến qua cánh cửa kia.
Từ xưa đến nay, vô số thiên tài hào kiệt, vương giả bá chủ đều dừng bước ở Bát Trọng Thiên.
Nhưng vào thời đại của họ lại may mắn nhìn thấy được Truyền Tống Môn đi đến đáp án này, chẳng trách tất cả mọi người đều căng thẳng theo.
Lục Thần thoáng nhìn con đường đã đi, trong tinh hạch mênh mông chỉ có một mình hắn.
Hơi cô đơn...
Nhưng đây cũng là điều tất nhiên.
Lập tức, Lục Thần bước một chân vào Truyền Tống Môn.
Không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn bóng dáng Lục Thần biến mất trong lỗ đen...
...
Sau khi Lục Thần tiến vào Cửu Trọng Thiên, Cửu Trọng Thiên Vực khôi phục lại sự yên tĩnh ngày xưa.
Thiên Vực cấp thấp, mọi người còn đang cố gắng đánh quái luyện cấp, cày phó bản nâng trang bị.
Tứ Trọng Thiên, quy tắc đã bị Lục Thần thay đổi, bây giờ đã giảm bớt chiến tranh giữa các chủng tộc, quan trọng nhất là, giữa các tộc đã ước định cấm dùng kỹ năng tổn thương nhục thân.
Ngũ Trọng Thiên, Trái Đất và người dân bản địa dựa vào khoáng mạch Lục Thần để lại cho bọn họ, phát triển Nguyên Trụ quốc lớn mạnh, trải qua mấy chục năm phát triển lớn mạnh, bây giờ thực lực của Nguyên Trụ quốc đã dần khởi sắc, đã hơi có tiềm lực chống lại tám nước.
Lục Trọng Thiên, uy danh của Thần Ma Tiên Viện đã hơn xa lúc trước, môn hạ vẫn chỉ tuyển nhận đệ tử thiên tài, cộng thêm người sáng lập Thần Ma Tiên Viện Duy Ngã Độc Cuồng là người đầu tiên tiến vào Cửu Trọng Thiên Vực khiến danh tiếng Thần Ma Tiên Viện có một không hai, ngay cả Hoàng Thiên Tiên Cung cũng dần bị vượt qua.
Thất Trọng Thiên, Tiên Vực Nhân tộc xây dựng lại từ đầu, tuy đã vài chục năm trôi qua nhưng đến đẳng cấp này, mấy chục năm vẫn chưa đủ để bù đắp tổn thất trong trận đại chiến Nhân tộc vạn tộc.
Chỉ có vài Tiên Vương Nhân tộc thế hệ mới thưa thớt bắt đầu thể hiện tài năng, Diệp Phàm, Mục Long, Cửu Nhi, trong đó Diệp Phàm đã trở thành Tiên Tôn mạnh nhất Nhân tộc.
Còn Nhân tộc, tuy bây giờ vẫn đang ở thời điểm yếu ớt nhất nhưng điều thú vị là, địa vị Nhân tộc lại cao hơn bất cứ lúc nào trước đây.
Trong tay có khế ước vạn tộc ký kết, ít nhất Tiên Vực Nhân tộc vẫn còn có thể yên bình được vài trăm năm.
Bát Trọng Thiên, trải qua trận chiến Thiên Ngoại, thực lực đã không bằng trước, tám Chí Cao Thần của tám hệ vẫn lạc một vị, Thần Minh trong hệ đề cử Chí Cao Thần mới, có điều địa vị không bằng được bảy hệ kia.