Cuối cùng ánh mắt Lục Thần rơi lên đám bùn nhão kia.
Thứ này có thể thay thế vạn vật, là bảo vật siêu cường để giữ mạng...
Đáng tiếc, bảo vật tốt như vậy chỉ có một khối thôi.
“Cha, cha đang nghĩ gì đấy?” Tiểu Thú phát hiện Lục Thần tụt lại phía sau, hơn nữa còn có vẻ nặng nề tâm sự liền chạy tới hỏi.
“Không có gì.”
“Ngươi đang lo lắng về tiên đoán của Thần Phật?”
Thần Phật từng nói, Lục Thần sẽ mất đi một người thân trong Cửu Trọng Thiên...
Lục Thần hít sâu một hơi, quả nhiên Tiểu Thú đã bắt đầu theo mình từ khi còn là một quả trứng, sắp thành con giun trong bụng mình rồi, hắn nghĩ gì đều biết hết.
“Cha, thật ra ta cũng hơi để tâm, lời của Thần Phật không giống tiên đoán mà giống như một loại nhân quả nào đó, cho nên... Lời của hắn ít nhiều cũng khiến người ta để tâm.”
Lục Thần mỉm cười: “Ta cũng không sợ, chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng từ sớm là được.”
“Đi thôi.”
Bắt đầu từ ngày thứ hai, Lục Thần triệu hồi đám Tiểu Thú, nhảy vọt không gian lao đi một đoạn dài.
Khoảng cách nhảy vọt của Lục Thần đã cực kỳ khoa trương, có thể nhảy vọt giữa các tinh hệ, nhưng mãi sáu tháng sau nhóm Lục Thần mới bắt đầu tìm được nguồn sáng ở nơi rất xa.
Nó như ngôi sao sáng duy nhất giữa bầu trời đêm.
Sau khi phát hiện điểm sáng, Lục Thần gia tăng tốc độ.
Ba tháng sau!
Cuối cùng Lục Thần đi đến trước một tinh thể to lớn.
Trên vị trí nào đó ở tinh cầu này, Lục Thần nhìn thấy tòa tháp cao kia, Thông Thiên Tháp!
Lúc này Lục Thần tiến vào tinh cầu ấy, đi tới trước Thông Thiên Tháp.
“Thông Thiên Tháp!” Lục Thần hơi nheo mắt lại, phụ thân hắn đang bị giam giữ ở Thông Thiên Ngục, tầng cuối cùng của Thông Thiên Tháp!
Tuy mình vừa tới Cửu Trọng Thiên nhưng trong Cửu Trọng Thiên không hề có gì, giờ khắc này Thông Thiên Tháp đang ở trước mặt hắn...
Nghĩ tới đây, Lục Thần không khỏi đi về phía Thông Thiên Tháp.
Vừa tới trước Thông Thiên Tháp, đột nhiên một giọng nói trầm thấp hùng hậu vang lên, chấn động trời đất.
“Lục Thần, cuối cùng ngươi đã đến!”
Lông tơ toàn thân Lục Thần lập tức dựng đứng lên, lập tức khởi động Thần Ma Cộng Sinh, nâng cao sự chú ý lên 120%, cảnh giác nhìn xung quanh: “Ngươi là ai!”
“Ta? Trước khi biết ta là ai, ta đề nghị ngươi hãy làm rõ trước ngươi là ai!”
Lục Thần luôn cảnh giác nhìn quanh, nói: “Nếu ngươi có thể tồn tại trong Cửu Trọng Thiên, chắc chắn đã biết ta là ai.”
Giọng nói kia mang theo sự chế giễu: “Đương nhiên ta biết ngươi là ai, nhưng vấn đề là, chính bản thân ngươi có biết không?”
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: “Cho nên, cường giả đẳng cấp càng cao thì càng thích giả vờ giả vịt?”
“Ha ha ha ha, Lục Thần, con đường ngươi đi vẫn luôn kiên trì vì một việc, bất kỳ ai cũng không thể thay đổi được, ngươi luôn dùng thân phận ‘người’ đấu với trời, đấu với đất, đấu với các cường giả khác.”
“Ngươi muốn có được sức mạnh vô thượng nhưng lại không muốn từ bỏ thất tình lục dục, ngươi cảm thấy điều này có hiện thực không?”
“Nói thẳng ra, người khác chỉ muốn lĩnh ngộ Thiên Đạo, còn động cơ của ngươi rõ ràng vô cùng tham lam, ngươi muốn điều khiển Thiên Đạo!”
Lục Thần cười lạnh nói: “Điều khiển hay không điều khiển Thiên Đạo cái gì, ta thật sự chưa hề nghĩ tới. Có điều nếu phải từ bỏ thất tình lục dục, cho dù thành tiên thành thần thì sao, đó không phải là ta ban đầu.”
Giọng nói kia lại vang lên: “Lực lượng mạnh nhất là lực lượng thuần túy, bất kỳ một cảm xúc cá nhân nào xen lẫn vào lực lượng, đều khiến trời đất mất cân bằng!”
“Lực lượng không nên vì ngươi là cường giả, hoặc là kẻ yếu mà có sự khác biệt.”
“Trước Thiên Đạo, chúng sinh đều bình đẳng!”
Lục Thần quát lên: “Bớt tự xưng Thiên Đạo với ta đi!”
“Ngươi còn nói trước mặt Thiên Đạo, chúng sinh bình đẳng... Đúng rồi, ta có một người bạn nhờ ta hỏi ngươi.”
“Dã Quái Chi Vương muốn hỏi ngươi, thế nào là chúng sinh bình đẳng?! Vương hầu tướng lĩnh cũng như nhau, đều không phải sinh ra đã có địa vị cao quý?!”
“Kẻ hèn mọn vĩnh viễn hèn mọn, thậm chí chỉ có thể chấp nhận vận mệnh bị tiêu diệt? Người cường thế tùy ý cướp đoạt, độc hại sinh linh nhưng không hề có bất kỳ trừng phạt nào? Đây chính là chúng sinh bình đẳng mà ngươi nói sao?”
“Nếu chúng sinh bình đẳng, vì sao ngươi có thể ở Cửu Thiên, điều khiển vận mệnh chúng sinh? Cơ chế Cửu Thiên không phải do ngươi đặt ra sao?! Vì sao ngươi có tư cách điều khiển ‘Thiên Đạo’ mà ngươi nói, còn ta thì không?”
“Thôn phệ thế giới, diệt tộc tuyệt chủng, nô dịch chúng sinh, mạnh được yếu thua, xem thường sinh mệnh...”
“Nếu ngươi cảm thấy đây là công bằng, vậy thì chẳng còn gì để nói nữa, ta muốn phá vỡ sự ‘công bằng’ trong miệng ngươi!”
Những lời này Lục Thần đã cất giấu trong lòng nhiều năm, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội đối mặt chất vấn!
Một lúc sau, giọng nói kia lại vang lên: “Thật thú vị, người còn không biết rõ bản thân là ai, lại đứng đây thuyết giáo ta!”